Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn phát hiện vận chuyển Tiêu Dao Bộ rất hao phí tinh thần lực. Linh hồn của hắn còn hơi yếu, liên tục vận dụng một ngày một đêm sẽ rất mệt mỏi.
Nghỉ ngơi hai canh giờ trên đảo nhỏ, Lục Ly tiếp tục tiến lên. Lần này phi thường bình tĩnh, tuy rằng dọc đường không ngừng gặp phải võ giả, nhưng đều không có phát sinh xung đột.
Võ giả ẩn núp chỗ này đa số là một chút quân lính tản mạn, hoặc là thám báo của một số thế lực. Những người này trên người không có nhiều mỡ, Lục Ly lười đánh cướp, hắn âm thầm đi Nộ Diễm Đảo.
Cứ như thế, ban ngày hắn cố gắng hết sức không gây chú ý, đến buổi tối tốc độ cao nhất tiến lên, làm vậy sẽ tiết kiệm nhiều thời gian. Buổi tối chạy đi sẽ hấp dẫn nhiều sự chú ý, đi một buổi tối bằng bốn, năm buổi ban ngày.
Bình tĩnh đi sáu ngày đường, Lục Ly đã cách Nộ Diễm Đảo không xa, để đến nơi còn cần hai, ba ngày, nhưng bên kia là chiến trường chính, mấy thế lực lớn ở nơi đó đánh sống đánh chết. Trừ bốn liên minh ra còn có rất nhiều tiểu thế lực đều đến bên này, bọn họ đến để đục nước béo cò.
Bốn liên minh tranh đoạt Nộ Diễm Đảo, những thế lực nhỏ đục nước béo cò như thế nào?
Rất đơn giản!
Khiến bốn liên minh đánh trước, chờ bốn liên minh đánh cho tổn thất thảm trọng là lúc đám thế lực nhỏ lên sân. Bọn họ sẽ lựa chọn gia nhập liên minh nào mạnh hơn, tiếp đó hỗ trợ chiếm cứ Nộ Diễm Đảo, rồi cùng nhau chia chác.
Nộ Diễm Đảo rất lớn, có nhiều linh sơn. Nếu một liên minh đánh chiếm, ba thế lực lớn trong đó chắc chắn không thể nuốt hết, thí dụ như một ít linh sơn nhỏ, thành trì nhỏ, mấy thứ này có thể chia ra.
Các thế lực nhỏ nhằm vào mấy thứ này.
Bọn họ vốn chiếm cứ nhiều đảo nhỏ, không có quá nhiều tài nguyên, còn tùy thời sẽ bị diệt. Đã như vậy, không bằng cùng nhau tấn công Nộ Diễm Đảo, chỉ cần được đến một tòa linh sơn, hoặc là một tòa thành trì là bọn họ có thể phát triển lớn mạnh.
Mục tiêu nhóm đầu tiên của Lục Ly là những thế lực nhỏ này.
Nếu các thế lực nhỏ đến bên này, tự nhiên là toàn quân xuất động, tất cả tài vật đều mang theo. Chỉ chờ bốn liên minh đánh gần xong, bọn họ sẽ lựa chọn gia nhập một phương.
Bọn họ chọn chỗ ẩn nấp rất xảo diệu, cách Nộ Diễm Đảo hai, ba ngày đi đường. Sẽ không dẫn tới bốn liên minh chú ý, lại có thể tùy thời theo dõi thế cục bên kia, làm ra ứng đối chuẩn xác.
Lục Ly không có vừa bắt đầu đã ra tay, mà là ẩn nấp gần đó, bắt một ít thám báo khảo vấn tình huống. Chỉ tiêu phí hết nửa ngày, Lục Ly đã mò rõ tình huống bốn phía.
Giờ phút này, có bốn liên minh đang đánh trên Nộ Diễm Đảo. Liên minh thứ nhất lấy Phi Tiên Tông cầm đầu, liên minh thứ hai lấy Thần Nữ Cung cầm đầu, liên minh thứ ba lấy Tứ Bình Đảo cầm đầu, liên minh thứ bốn lấy Nguyệt Ảnh Phủ cầm đầu.
Lúc trước Lục Ly gặp công tử kia và nhóm Trần Quảng Dương đều là người của Tứ Bình Đảo, đảo chủ của bọn họ ở trên Nộ Diễm Đảo, còn là thủ lĩnh của một liên minh.
Lục Ly tạm thời không định lên Nộ Diễm Đảo, bên kia có bốn quân đoàn đang khai chiến, một mình hắn đi cướp bóc thì hơi cuồng. Nếu dẫn tới nhiều người tức giận, lỡ như bốn quân đoàn không đánh nữa mà cùng nhau vây giết hắn thì sao?
Lục Ly định ra tay với thế lực nhỏ ở xung quanh, nơi này rậm rạp khắp nơi đều là hải đảo, rất nhiều hải đảo đều ẩn nấp một đám thế lực nhỏ, cùng với một ít quân đoàn giặc cỏ chuyên nghiệp cướp bóc.
Lục Ly nghỉ ngơi nửa ngày sau hành động, mục tiêu thứ nhất là chọn một quân đoàn giặc cỏ, là hắn tìm thám báo nghe ngóng được. Quân đoàn giặc cỏ này không đông, chỉ có hơn một trăm người, nhưng toàn là Nhị Kiếp Thiên Thần. Thủ lĩnh là Nhị Kiếp đỉnh phong, nghe nói có được thần thông rất cường đại, còn có mấy trưởng lão đều là nhân vật dữ dằn.
Quân đoàn nghênh ngang ở trong một đảo gần đó, thám báo của bọn họ luôn tra xét tình huống bốn phía, rất rõ ràng thế lực nhỏ lân cận không làm gì được bọn họ.
Một mình Lục Ly bay hướng hòn đảo nhỏ kia, chưa lên đã bị chặn lại, hai người từ trong nước đột nhiên toát ra, hung tợn nạt:
- Cút xéo, nếu không thì chết!
Không còn gì để nói!
Lục Ly lắc người, thoáng chốc áp sát một người, một đấm đánh ra, người này bay ngược ra. Một người khác tức giận, nhưng Lục Ly xoay người, tốc độ siêu nhanh áp sát, cứng rắn đỡ một đao của người kia, một đấm đánh bay đối thủ.
Lục Ly nhẹ tay, không giết người, nhưng hai người hẳn là bị tổn hại nặng, chỉ còn lại nửa cái mạng. Lục Ly cuồng bạo lao lên đảo, hắn không định đánh lén mà là cứng rắn cướp. Quân đoàn giặc cỏ chuyên ăn cướp, giàu chảy mỡ, cướp quân đoàn giặc cỏ là xướng nhất.
Vù vù vù!
Trên đảo nhỏ, vô số người bay vọt lên, bên này chiến đấu kinh động rất nhiều người. Chớp mắt đã có sáu, bảy mươi người bay lên, thần niệm của Lục Ly quét qua, ánh mắt thoáng chốc lạnh lẽo.
Hắn phát hiện mấy cái giặc cỏ trần truồng, tay túm một nữ nhân không mảnh vải che thân, trên người các nữ nhân toàn là vết roi, vết bầm, trong mắt không tia sáng, như một đám người dở sống dở chết.
Rõ ràng, đám giặc cỏ này lúc cướp bóc còn cướp nữ nhân, hơn nữa làm chuyện đồi bại. Xem trạng thái tinh thần của đám nữ nhân, phỏng chừng trong khoảng thời gian này là địa ngục đối với họ.
Thần niệm của Lục Ly quét hướng mấy hang núi bên dưới, hắn thấy trong hang núi còn có xác chết, toàn là nữ tử. Lục Ly không kiềm được sát khí nữa, bộc phát ra hết.
- Ngươi là ai? Sao dám công kích Thất Diệu quân đoàn chúng ta? Ngươi chán sống sao?
- Một người? Còn là Nhất Kiếp Thiên Thần, vậy mà dám tiến công Thất Diệu quân đoàn chúng ta? Người này có phải là đầu óc có bệnh?
- Nếu hắn tìm cái chết, vậy thì chiều ý hắn đi!
Một đám người từ xa đã la lối, Lục Ly không nói một lời, chân đạp Tiêu Dao Bộ, tốc độ như quỷ mỵ, nháy mắt xông đến chỗ nhóm người. Phía trước hắn không có động sát tâm, giờ phút này ước gì giết hết đám giặc cỏ.
Ầm ầm ầm!
Thực lực tổng thể của Thất Diệu quân đoàn không kém, toàn là Nhị Kiếp Thiên Thần, nhưng Lục Ly không hề thấy áp lực.