Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Huyết Linh Nhi truyền âm:
“Ta cần thời gian, tạm thử xem, nếu nhanh, có lẽ một tháng liền có thể khống chế. Nếu chậm, có lẽ mất mấy chục năm, ta không đặc biệt tinh thông thần văn.”
Oong!
Lục Ly lấy ra cung thần, và tất cả báu vật mang theo thần văn, bỏ hết vào Thần Sơn, hắn truyền âm nói:
“Trên những binh khí chiến giáp này đều có thần văn, ngươi tham ngộ thử xem, có lẽ sẽ hữu dụng với ngươi.”
“Được!”
Huyết Linh Nhi im lặng, bắt đầu nghiên cứu thần văn trên hạt châu màu đỏ máu. Lục Ly cũng bắt đầu tu luyện nghỉ ngơi, hắn chuẩn bị ẩn nấp mấy ngày, khiến tiếng gió qua đi, hiện tại chắc chắn hắn đang ở đầu sóng ngọn gió.
...
Lục Ly đoán không lầm, một cường giả thần bí ngoại hiệu ‘Địa Ngục Sát Thần’ một mình san bằng Thất Diệu quân đoàn, tru sát đám người Trương Thiên Hạo đã lan truyền bốn phía.
Mấy liên minh bên Nộ Diễm Đảo đều biết, truyền bá nhanh như vậy là bởi vì cảnh giới và tuổi của Lục Ly quá thấp, sức tấn công và tốc độ lại mạnh vượt qua lẽ thường, trái ngược lớn như vậy rất dễ khiến người nghị luận, hoài nghi, truyền bá.
Cộng thêm con một của Trần Thiên Phóng, đảo chủ Tứ Bình Đảo tên là Trần Tử Hào bị Địa Ngục Sát Thần trấn lột cũng được đồn ra ngoài, cái tên Địa Ngục Sát Thần thoáng chốc vang vọng xung quanh khu vực biển ức vạn dặm. Trần Thiên Phóng là minh chủ của một liên minh, Địa Ngục Sát Thần dám cướp con một của hắn, có thể nói người này gan to bằng trời.
Nhưng Trần Thiên Phóng và Tứ Bình Đảo không có bất cứ hành động, tranh đoạt Nộ Diễm Đảo mới là việc chính, bên Lục Ly thì chờ rảnh rỗi truy sát sau. Trần Thiên Phóng không ngốc, Tần Tử Hào không chết, không đáng giá động can qua lớn.
- Ánh đao xoay ba lần?
Trong một hòn đảo nhỏ, hai thám báo được đến tin tức này thì trong mắt lập tức lộ ra tia sáng lạnh, một người ngạc nhiên nghi ngờ nói:
- Chẳng lẽ là Sát Đế Quỷ Trảm? Sát chiêu kỳ dị như vậy chỉ có một người có.
- Rất có thể.
Một thám báo khác gật đầu, nói:
- Lân cận loạn như vậy, công tử của gia tộc lớn sao có thể lại đây? Sát Đế Quỷ Trảm kỳ dị như vậy, trừ Lục Ly ra còn ai biết dùng?
- Khoan báo lên trưởng lão Diêm Hồng.
Một thám báo suy nghĩ một hồi rồi bảo:
- Chúng ta quan sát một phen, nếu hắn thả ra Hư Không Trùng, Thần Sơn, Thần Thi gì đó thì chắc chắn là Lục Ly. Đến lúc đó báo cho Diêm trưởng lão, mời trong điện phái cường giả lại đây đánh chết!
Lục Ly vận dụng Sát Đế Quỷ Trảm, không thể tránh khỏi bị thám báo của Hắc Viêm Điện sản sinh hoài nghi, phỏng chừng không bao lâu sau, thân phận của hắn sẽ bị người của Hắc Viêm Điện xác định.
Lục Ly ở trên đảo hoang ba, bốn ngày, sau đó ra ngoài tìm hai thám báo tra hỏi tình huống. Hắn biết được chính mình dẫn tới náo động rất lớn, rất nhiều người suy đoán hắn là con cháu của đại tộc viễn cổ từ Tam Trọng Thiên xuống, còn có người suy đoán hắn là hậu đại của đại kiêu lánh đời ở Nhị Trọng Thiên, nhưng không nghe có ai hoài nghi hắn là Lục Ly.
Hắn an tâm, thông qua thám báo tìm hiểu, hắn khóa chặt ba mục tiêu, đều là quân đoàn giặc cỏ. Có hai quân đoàn giặc cỏ nổi tiếng ngang với Thất Diệu quân đoàn, thủ lĩnh của ba quân đoàn này đều là Nhị Kiếp đỉnh phong.
Thật ra còn có một quân đoàn giặc cỏ gần đây cũng hoạt động mạnh ở bốn phía, nhưng Lục Ly không dám động, bởi vì thủ lĩnh của quân đoàn đó là Tam Kiếp Thiên Thần. Tuy Lục Ly có tốc độ rất nhanh, cũng không sợ Tam Kiếp Thiên Thần, nhưng hắn quyết định vẫn nên cẩn thận một ít, cố gắng hết sức không cần cùng Tam Kiếp Thiên Thần gặp phải, lỡ xảy ra chuyện, hắn sẽ vạn kiếp bất phục.
Hắn hành động, thừa dịp bóng đêm bay đi chỗ căn cứ của một quân đoàn giặc cỏ lân cận. Quân đoàn giặc cỏ chuyên nghiệp cướp sạch, bọn họ cơ hồ không có nhân tính, làm ác ngập trời, Lục Ly giết chúng thì lương tâm cũng sẽ không áy náy không yên.
Chỗ căn cứ của quân đoàn kia không ở trên hải đảo mà là dưới biển, nghe nói trong một sơn động dưới biển. Lục Ly căn cứ thám báo cung cấp tình huống bay hơn nửa đêm, khi trời sáng thì tìm được khu vực biển này.
Lục Ly dạo một vòng hải đảo lân cận, xác định là nơi này, Lục Ly lặng lẽ âm thầm xuống biển, thu lại hơi thở, tốc độ thả chậm. Hắn vận chuyển Đại Đạo Chi Ngân, cảm giác lực mẫn tuệ gấp mấy chục lần, cảm ứng tình huống bốn phía.
Dưới biển có độn thú, nhưng không quá mạnh. Bên này liên tục khai chiến, tụ tập vô số võ giả, độn thú cường đại đều có một ít linh trí, chúng nó biết tránh hung tìm cát, sớm trốn chạy.
Vù vù vù!
Có độn thú xông đến, Lục Ly không muốn ra tay dẫn tới quá lớn dao động, hắn thả Hư Không Trùng màu vàng sậm. Hắn không có thả ra quá nhiều, chỉ thả ra mấy con, Hư Không Trùng màu vàng sậm lao đến, đàn độn thú không kịp phản kích, nháy mắt bị gặm thành hài cốt, máu tươi nhuộm đỏ bốn phía.
Lục Ly tăng tốc độ, máu tươi sẽ hấp dẫn càng nhiều độn thú tiến đến. Hắn theo hải đảo một đường lặn xuống, mới lặn được mấy trăm dặm, vô số độn thú lập tức chen chúc mà đến.
Oong!
Lục Ly chỉ có thể thả ra càng nhiều Hư Không Trùng, từng con Hư Không Trùng màu vàng sậm ùa lên, độn thú đến gần đều biến thành bộ xương trong tích tắc, Hư Không Trùng màu vàng sậm quá mạnh, độn thú bình thường căn bản không chịu nổi.
“Hưm?”
Cảm giác lực nhạy bén của Lục Ly phát hiện khác lạ, bên dưới có dòng nước, dao động lan đi sâu hơn. Độn thú cấp cấp không có linh trí, căn bản không biết e sợ, cho nên sẽ không chạy trốn. Có sinh vật lặn xuống dưới, vậy chắc chắn là người, rất có thể là thám báo của quân đoàn kia.
Vèo!
Tốc độ của Lục Ly thoáng chốc nhanh đến mức tận cùng, lắc người lướt qua mấy trăm dặm, thần niệm khóa chặt một người. Người này rõ ràng là thám báo, cảm thụ được Lục Ly tới gần thì phản ứng rất nhanh, cũng không có công kích, mà là lấy ra một vật thể hình tròn, rót vào Thần Lực, vật tròn như quả banh thoáng chốc sáng lên.
“Hừ!”
Lục Ly nặng nề hừ một cái, Hư Không Trùng màu vàng sậm từ trong Thần Sơn chen chúc mà ra, thoáng chốc tuôn vào trong cơ thể người kia, đầu của người đó bị cắn với tốc độ mắt thường trông thấy, quả cầu sắt cũng tối xuống.