Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly vươn tay bắt lấy vật hình tròn, nhìn lướt qua phát hiện thứ này quả nhiên là một cái đạn tín hiệu. Thám báo này định thông qua đạn tín hiệu nhắc nhở người của họ, tiếc rằng tốc độ của Hư Không Trùng màu vàng sậm quá mau, thám báo không kịp kích phát.
“Là ở đây!”
Lục Ly nhẹ gật đầu, tình báo không sai, bên dưới hẳn là cứ điểm tạm thời của quân đoàn giặc cỏ tên ‘Quỷ Sát’. Lục Ly thả ra càng nhiều Hư Không Trùng, giết độn thú từ bốn phía ùa tới, hắn lao nhanh xuống dưới.
“Tìm được rồi!”
Giây lát sau, hắn phát hiện mấy thám báo, còn phát hiện bên dưới có một cửa hang núi đen ngòm, ngoài hang còn có Thần Văn Đạo Tràng ngăn cách nước biển.
- Ai đấy?
Một tiếng quát ồm ồm vang lên, mấy thám báo đều rút ra binh khí, Lục Ly mang theo mặt nạ lệ quỷ nên không thấy rõ sắc mặt, mắt không có bất cứ cảm xúc, hắn trầm giọng nói:
- Tại hạ phụng mệnh xin gặp Quỷ đại nhân, bàn việc hợp tác!
- Phụng mệnh?
Thám báo không có thả lỏng cảnh giới, trầm giọng hỏi thăm:
- Ngươi phụng mệnh của ai? Muốn bàn việc hợp tác gì?
Lòng Lục Ly máy động, nói:
- Ta phụng mệnh của đảo chủ nhà ta, đảo chủ Trần Thiên Phóng, không biết chư vị có từng nghe nói?
- Trần Thiên Phóng? Người của Tứ Bình Đảo?
Mấy thám báo hơi thả lỏng phòng bị, nhưng một người vẫn nói:
- Ngươi tạm thời đứng yên đừng nhúc nhích, lấy lệnh bài thân phận ra, ta từng thấy lệnh bài của Tứ Bình Đảo.
- Được, đón lấy!
Lục Ly thò tay vào Thần Sơn, giả vờ lấy ra một thứ, kỳ thực là mấy chục con Hư Không Trùng, hắn tùy tay ném mà đi, mấy chục con Hư Không Trùng bay đi.
- Ủa? Không đúng!
Thám báo kia bản năng muốn bắt lấy, nhưng thần niệm quét qua mới phát hiện là con sâu, hắn vốn muốn lớn tiếng hét lớn, đáng tiếc khoảng cách quá gần, Hư Không Trùng chợt lóe biến mất, xông vào cơ thể của mấy người, thoáng chốc biến thành huyết vụ, nháy mắt bị gặm cắn.
Lục Ly không có mạo muội vào sơn động, mà là truyền âm cho Huyết Linh Nhi:
“Huyết Linh Nhi, chỗ ta đang ở có thần văn, ngươi tra xét xem nó có lợi hại không?”
Có loại thần văn là thiên địa tự nhiên hình thành, bị cường giả tham ngộ lĩnh hội minh khắc ra. Loại khác là rất nhiều cường giả tham ngộ pháp tắc thiên địa, cảm ngộ chuyển hóa đi ra. Thần văn thật ra là thể hiện của pháp tắc thiên địa, có thể diễn biến ra vô tận thần thông cùng sát chiêu.
Sau khi trải qua việc địa lao Yêu Ma Cung, Lục Ly đặc biệt cẩn thận với nơi nào có thần văn, sơ sẩy một cái có lẽ sẽ bị nhốt chết, đánh chết.
Huyết Linh Nhi vươn ra xúc tu tra xét thần văn ở cửa hang, giây lát sau nó rụt về, truyền âm:
“Chỉ là thần văn đơn giản, không có sức tấn công!”
Năng lực thần văn của Huyết Linh Nhi có lẽ không phải tuyệt đỉnh, nhưng loại chuyện này chắc chắn sẽ không tra xét nhầm, trong tay Lục Ly Thất Tinh chiến đao, chuẩn bị xông vào.
Vù vù vù!
Hắn còn chưa xông vào, trong sơn động vang lên vô số tiếng xé gió, tiếp đó một đám bóng người bay nhanh ra, số lượng cực kỳ nhiều, qua vài giây đã lao ra mấy trăm người.
Quỷ Sát quân đoàn đông người hơn Thất Diệu quân đoàn nhiều, có trên nghìn người, nhân viên khó tránh không đồng đều, Lục Ly nhìn thấy rất nhiều người còn là Nhất Kiếp Thiên Thần.
Một đám người vọt ra, lập tức bao vây Lục Ly, hẳn là Lục Ly vừa rồi đánh chết mấy người kia kinh động quân đoàn giặc cỏ này. Lục Ly đứng ở chính giữa, mặc giặc cỏ bao vây mình, thần niệm của hắn quét vào sơn động, chờ thủ lĩnh của quân đoàn xuất hiện.
- Kẻ nào dám đến Quỷ Sát quân đoàn ta gây sự?
Một giọng nói ồm ồm vang lên, tiếp theo một nam nhân cao to vạm vỡ, tóc đỏ xõa tung, lưng cõng cây búa lớn mang theo một đám người vọt ra, trên đầu người này có sừng, thoạt trông không giống như nhân tộc thuần chủng.
- A?
Nam nhân tóc đỏ sừng trâu vọt ra, ánh mắt nhìn qua Lục Ly, xem kỹ một lúc, cuối cùng dừng lại trên mặt nạ của hắn, trầm giọng hỏi:
- Ngươi là Địa Ngục Sát Thần?
Quân đoàn giặc cỏ sở hữu tình báo nhanh nhạy nhất hơn bất kỳ thế lực nào. Bởi vì bọn họ bình thường muốn cướp sạch người khác, còn cần đề phòng bị người khác trả thù, không làm tốt tình báo thì sớm bị hủy diệt.
Lục Ly vừa rồi ra tay tốc độ rất nhanh, cũng không gây ra động tĩnh quá lớn, nhưng vẫn kinh động quân đoàn giặc cỏ, là bởi vì bọn họ có thủ đoạn đặc biệt, tra xét được bên ngoài khác lạ.
- Địa Ngục Sát Thần?
Hơn nghìn người bao vây Lục Ly đều thay đổi sắc mặt, trước đó không lâu mới truyền về tin tức của Lục Ly, không ngờ rằng Lục Ly chủ động tìm tới cửa. Bí thuật biết rõ Thất Diệu quân đoàn, không yếu hơn bọn họ, đặc biệt là Trương Thiên Hạo càng là cường giả nổi tiếng.
Cảnh giới Nhất Kiếp, hơi thở sinh mệnh trẻ tuổi, mang mặt nạ lệ quỷ!
Tất cả đều khớp, một đám người sắc mặt đều trở nên nghiêm túc. Không có việc thì không đến Tam Bảo Điện, xem ra không thể tránh khỏi huyết chiến, không chừng sơ sẩy một cái rất nhiều người đều phải chết.
Lục Ly một người đứng ở chính giữa, cầm Thất Tinh chiến đao, bình tĩnh như giếng cổ, hắn không vội vàng đáp lời, cho mọi người áp lực tâm lý rất lớn.
Giây lát sau, hắn mở miệng nói:
- Không sai, là ta!
Nam nhân vạm vỡ tóc đỏ sừng trâu mắt lấp lóe hai vòng, không ngờ chủ động thu về binh khí, chắp tay nói:
- Tại hạ là Quỷ Sát của Quỷ Sát quân đoàn, không biết các hạ đến tìm chúng ta có gì sai bảo?
Quỷ Sát dùng hai chữ ‘sai bảo’, còn thu hồi binh khí, trực tiếp nhận hèn. Đám người thuộc hạ chĩa binh khí xuống thấp, không dám chỉ hướng Lục Ly. Lục Ly nổi tiếng lừng lẫy, đám giặc cỏ bình thường kiệt ngạo bất thuần đều rụt vòi.
Giơ tay không đánh người cười, nếu không cần chiến đấu liền có thể được đến hiệu quả mong muốn, Lục Ly tự nhiên sẽ không động tay động chân làm gì, hắn lạnh như băng nói:
- Không có gì sai bảo, ta thiếu Thần Nguyên Kim, nghe nói các ngươi là chuyên nghiệp ăn cướp, chắc chắn rất giàu, cho nên muốn đánh cướp các ngươi!
- ...
Lục Ly thành thực khiến một đám giặc cỏ trên trán nổi gân xanh, lúc bình thường chỉ có bọn họ cướp của người khác, làm gì có ai cướp được bọn họ? Lục Ly một mình vọt tới, còn tỏ rõ muốn cướp bóc bọn họ, điều này khiến bọn họ biết đút mặt đi đâu?