Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Ha ha!
Quỷ Sát cười to hai tiếng, vẻ mặt công nhận nói:
- Hiểu hiểu, người ở giang hồ, ai mà chẳng có lúc kẹt? Địa Ngục Sát Thần, người mở miệng đi, cần bao nhiêu Thần Nguyên Kim, huynh đệ chúng ta đập nồi bán sắt gom góp cho người!
Sự chân thành của Quỷ Sát lại lần nữa khiến một đám giặc cỏ trên trán mạo nổi gân xanh, nếu không biết tình huống, còn thật sự cho rằng Lục Ly cùng hắn là bằng hữu, hắn khảng khái giúp tiền muốn trợ giúp Lục Ly.
- Không nhiều!
Quỷ Sát biết điều như vậy, Lục Ly cũng không muốn làm khó hắn, hắn vươn ra một ngón tay.
Quỷ Sát cười tươi, vung mạnh tay nói:
- Một vạn Thần Nguyên Kim? Không có vấn đề!
Lục Ly cười khẩy nói:
- Ngươi nghĩ ta là ăn mày sao?
Quỷ Sát thay đổi sắc mặt, cắn răng nói:
- Chẳng lẽ các hạ muốn mười vạn? Cái đó... được rồi, chúng ta nghĩ biện pháp gom góp.
- Không!
Lục Ly đung đưa ngón tay nói:
- Ngươi lầm, ta muốn một trăm vạn Thần Nguyên Kim. Lấy được Thần Nguyên Kim liền rời đi, về sau tuyệt đối không cướp các ngươi.
- Một trăm vạn?
Một đám người không kiềm được giật mình kêu lên, Lục Ly đây là sư tử mở rộng miệng, một trăm vạn Thần Nguyên Kim, chỉ riêng chất đống đã cao như một ngọn núi nhỏ, phỏng chừng thế lực nhỏ bình thường tích lũy một trăm năm cũng không thể nhiều Thần Nguyên Kim như vậy.
- Các hạ đây là làm khó người ta!
Quỷ Sát tái mặt, cực kỳ tội nghiệp nói:
- Các hạ phân thây tất cả chúng ta thì chúng ta cũng không đào ra nhiều như vậy. Chúng ta chỉ là quân đoàn giặc cỏ nhỏ nhoi, lúc bình thường làm trò nho nhỏ, nhiều huynh đệ còn cần ăn, cần uống, cần tu luyện, chúng ta đào đâu ra nhiều Thần Nguyên Kim như vậy? Nếu các hạ muốn mười, hai mươi vạn Thần Nguyên Kim thì chúng ta còn gom góp được, người đòi trăm vạn, chúng ta thật sự không lấy ra được!
- Miễn nói nhảm!
Lục Ly không có tâm trạng trả giá thêm bớt với bọn họ, lạnh lùng nói:
- Không lấy ra được thì đổi mạng, một người một nghìn Thần Nguyên Kim, các ngươi có một nghìn người, vừa đúng một trăm vạn.
- A?
Một ít giặc cỏ vừa nghe trong mắt lập tức lộ ra sát ý, bọn họ đều là cường đạo, tuy rằng bình thường bắt nạt kẻ yếu, nhưng phút then chốt bùng nổ máu cướp, có ba ký thịt cũng dám kéo hoàng đế xuống ngựa. Lục Ly bức người quá đáng, bọn họ cũng chỉ có thể liều mạng.
- Các hạ, hay là như vậy đi?
Mắt Quỷ Sát lấp lóe mấy vòng, cắn răng nói:
- Ta có một món báu vật, lai lịch phi phàm, giá trị ít nhất một trăm vạn Thần Nguyên Kim. Thực lực của ta quá yếu, phát huy không được uy lực của nó, đành nhịn đau tặng cho các hạ, hy vọng các hạ chừa con đường sống cho huynh đệ chúng ta.
- Đại ca!
Bên cạnh, một cường giả Nhị Kiếp hơi thở rất mạnh kéo lại Quỷ Sát, nói:
- Không thể đưa, đây là báu vật mà đại ca liều mạng mới lấy được.
- Đúng đúng!
Một người khác vẻ mặt tức giận nói:
- Đại ca, cùng lắm thì chúng ta liều mạng với hắn, không thể đưa báu vật đó!
- Đừng nói nhiều!
Quỷ Sát vẻ mặt kiên định nói:
- Là báu vật quan trọng hay mạng của huynh đệ quan trọng hơn?
Lục Ly không có tiếp lời, mắt lạnh nhìn bọn họ.
Quỷ Sát ánh mắt nhìn qua Lục Ly, chắp tay nói:
- Có được không đại nhân?
- Ngươi lấy ra xem đã.
Lục Ly thản nhiên nói, thần niệm khóa chặt Quỷ Sát.
Quỷ Sát lấy một pháp ấn màu đen ra khỏi nhẫn, trên pháp ấn rậm rạp thần văn, không ít hơn thần văn trên hạt châu màu đỏ máu mà Lục Ly lấy được, thoạt trông phong cách cổ xưa mênh mông, huyền diệu khó giải thích.
- Đại nhân, người nhìn xem, đây là trọng bảo ta lấy được trong mộ của Cổ Chi Thánh Hoàng.
Quỷ Sát vẻ mặt không nỡ nói một câu, theo sau tùy tay ném pháp ấn qua chỗ Lục Ly.
Khoảnh khắc này, Lục Ly hành động, hắn không chộp lấy pháp ấn mà là thân thể cấp tốc lùi nhanh, nháy mắt thụt lùi mấy trăm dặm!
Ầm!
Pháp ấn kia bỗng phát nổ, sóng khí kinh khủng khuếch tán, nước biển bốn phía nháy mắt bốc hơi, xuất hiện một mảnh chân không. Quân sĩ vây quanh Lục Ly bị hất văng, rất nhiều người tươi sống bị đánh chết, đa số người đều bị chấn thương. Mấy người Quỷ Sát lập tức trốn vào trong sơn động, cho nên không bị tổn thương quá lớn.
“Người này thật ác độc!”
Lục Ly nhìn bốn phía bị chấn giết ít nhất hai, ba trăm người, những người khác đa số tổn hại nặng, ánh mắt của hắn càng lạnh như băng. Quân đoàn giặc cỏ hung ác xảo trá, hắn sớm có nghe thấy, lần này mới xem như chân chính biết được.
Kỹ năng diễn của Quỷ Sát quá khoa trương, không có chút mùi cướp của một quân đoàn giặc cỏ, cộng thêm mặt sau có hai cường giả Nhị Kiếp diễn kịch quá sâu, câu nói sau cùng khiến Lục Ly xác định pháp ấn là cạm bẫy.
Cổ Chi Thánh Hoàng!
Lục Ly biết rõ vị này, Cổ Chi Thánh Hoàng là cường giả tuyệt đỉnh nhất Tam Trọng Thiên, mộ của Cổ Chi Thánh Hoàng cơ bản ở Tam Trọng Thiên hoặc trong bí cảnh tiểu thế giới thần bí. Chút thực lực của Quỷ Sát có thể đi Tam Trọng Thiên sao? Còn có thể vào mộ của Cổ Chi Thánh Hoàng?
- Giết!
Không có gì để nói, Lục Ly thả ra Hư Không Trùng trước tiên gặm cắn tất cả ăn cướp ở xung quanh. Nếu quyết định ra tay, Lục Ly không muốn để lộ bất cứ tin tức gì ra ngoài, chuẩn bị giải quyết tất cả mọi người.
Đầy trời Hư Không Trùng bay ra, một đám võ giả biến thành huyết vụ, Lục Ly thân hình lấp lóe thu tất cả không gian giới chỉ. Chờ đám người bị giết hết, Lục Ly xông vào sơn động. Quỷ Sát cùng mấy cường giả trốn chạy, hắn muốn đuổi theo kịp bọn họ, tru sát cả đám.
Lục Ly xông vào trong sơn động, thần niệm xem xét bốn phía, rất nhanh thay đổi sắc mặt. Bởi vì tận cùng sơn động có một truyền tống trận, giờ phút này năm người đã biến mất, hơn nữa truyền tống trận còn nổ tung.
Quỷ Sát thoạt trông tứ chi phát đạt, không ngờ âm hiểm xảo giá như vậy, sớm để lại hậu chiêu, hiện giờ không biết đã truyền tống đi nơi nào? Lục Ly suy nghĩ một hồi rồi xông tới gần, điều tra truyền tống trận.
Hiện tại pháp trận của Lục Ly xem như đứng đầu, hắn dò xét một phen, rất nhanh xác định đây là một truyền tống trận đơn hướng cự ly ngắn, hơn nữa hắn còn đại khái tính ra truyền tống đến phương hướng nào.