Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Đi!
Lục Ly lấy ra binh khí, trực tiếp cuồng bạo lao về phía tây, hắn dùng Thất Tinh bảo đao đào lòng núi thông một đường hầm, bay đi.
Tốc độ của Lục Ly lên đến cực độ, đồng thời thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống bốn phía.
Mới qua thời gian một nén hương Lục Ly đã lướt qua khu vực biển nghìn vạn dặm, dọc đường gặp rất nhiều độn thú, hắn không có đại khai sát giới, độn thú căn bản đuổi theo không kịp tốc độ của hắn.
“Có hơi thở của loài người! Còn có độn thú bị đánh chết!”
Lục Ly đang tiến lên bỗng dừng bước chân, hắn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm giác lực quá nhạy bén, cảm giác thoang thoảng hơi thở loài người, gần đó còn chết ba con độn thú, đều là bị một kích giết chết.
“Tuyệt!”
Phương hướng không sai, Lục Ly tinh thần nâng cao cấp tốc đuổi theo, nửa nén hương sau, hắn cảm ứng được khu vực nước phía trước có chút dao động nhẹ, không giống như độn thú bơi đi, bởi vì vằn ước dao động rất nhanh.
“Đuổi theo!”
Lục Ly bước ra mấy bước, mấy bóng dáng xuất hiện trong phạm vi thần niệm của hắn tra xét được, phía trước nhất là một người cao to vạm vỡ, có hai cái sừng, là Quỷ Sát đây mà.
Đám người Quỷ Sát cũng nhận ra vằn nước dao động ở phía sau, bọn họ đột nhiên quay đầu, nhìn thấy Lục Ly lao vọt đến thì tập thể tái mặt. Tốc độ của Lục Ly quá nhanh, bọn họ căn bản trốn không được, trừ phi tản ra bỏ chạy.
Nhưng tản ra bỏ chạy thật sự có thể trốn thoát sao? Với tốc độ của Lục Ly e rằng có thể thoải mái truy giết bọn họ, tiếp đó diệt cả đám.
Trong mắt Quỷ Sát lóe tia độc ác, tạm dừng rồi nói:
- Tất cả đừng trốn, liều mạng đi, Địa Ngục Sát Thần muốn giết huynh đệ chúng ta, chúng ta kéo hắn cùng chết.
Bốn người khác tản ra, đứng thành hình quạt, toàn bộ lấy ra binh khí, chuẩn bị liều mạng. Quỷ Sát một tay cầm chiến phủ, ta kia cầm một pháp ấn khác, mắt lạnh như băng khát máu, giống như một con sư tử phát điên.
Lục Ly ngừng lại khi cách nhóm người hơn mười dặm, ánh mắt lộ tia giễu cợt, hắn nhìn Quỷ Sát, nói:
- Quỷ Sát, ngươi thật sự nhẫn tâm, nhiều thuộc hạ đều bị ngươi tươi sống chấn chết, ngươi làm lão đại giỏi thật.
- Ha ha!
Quỷ Sát cười cười, không cho là đúng nói:
- Những người này tính cái gì? Chỉ cần năm huynh đệ chúng ta ở, tùy thời có thể lập một đội ngũ khác. Địa Ngục Sát Thần, ngươi không cần châm ngòi ly gián, năm huynh đệ chúng ta trải qua vô số lần sinh tử, tình cảm của chúng ta không phải ngươi nói dăm ba câu có thể ly gián?
Oong!
Lục Ly không nói nhiều nữa, từ trong Thần Sơn thả ra vô tận Hư Không Trùng, đa số đều là màu hoàng kim, mấy nghìn con Hư Không Trùng màu vàng sậm ẩn nấp trong Hư Không Trùng màu hoàng kim.
Lục Ly một hơi thả ra hàng trăm ức Hư Không Trùng, theo sau phất tay nói:
- Nếu các ngươi có thể chống cự con sâu của ta thì ta thể suy xét thả các ngươi một con đường sống.
Vù vù vù!
Đầy trời Hư Không Trùng xé gió lao đi, Lục Ly khống chế Hư Không Trùng màu vàng sậm tốc độ chậm lại, như vậy sẽ không tỏ ra đột ngột. Đám người Quỷ Sát con ngươi lấp lóe, bản năng cảm giác được nguy cơ, những con sâu này cho bọn họ một loại cảm giác có thể trí mạng.
Vấn đề là dù bọn họ muốn lùi thì có thể lùi đi đâu? Lùi đến chỗ nào? Tốc độ của Lục Ly nhanh như vậy, bọn họ trốn không được. Lục Ly khiến bọn họ nhìn thấy một tia hy vọng, đám người đều bắt đầu thả ra công kích, mấy con sâu thôi mà, có thể thoải mái nghiền nát.
- A...
Sau một đợt công kích, mọi người đều hoàn toàn thay đổi sắc mặt, bởi vì Hư Không Trùng đột nhiên biến thành hư thể, công kích của bọn họ bay sượt qua.
Nhiều người lập tức biến hóa công kích, có người còn thả ra ngọt lửa, thử xem lửa có thể đốt chết đám sâu không, nào ngờ vô dụng. Chỉ có công kích của Quỷ Sát có thể nghiền nát một số Hư Không Trùng màu hoàng kim.
Chờ bọn họ định công kích lần thứ ba thì đã muộn, Hư Không Trùng đã bay đi. Lục Ly khiến tất cả Hư Không Trùng màu vàng sậm tăng tốc độ lên cao nhất, rất nhiều Hư Không Trùng chợt lóe biến mất trong cơ thể của năm người.
Chiến đấu cơ bản kết thúc!
Lục Ly nhún vai, vốn không cần hắn ra tay. Hư Không Trùng màu vàng sậm đối phó Nhị Kiếp Thiên Thần sẽ không khó khăn. Cho dù năm người này có chút thủ đoạn, chắc chắn sức chiến đấu sẽ bị giảm đi.
- A!
Quả nhiên, một võ giả lập tức hét thảm, lăn lộn trong biển. Mấy người khác lập tức khép mắt lại, nghĩ biện pháp áp chế Hư Không Trùng. Có một người rất nhanh thống khổ lăn lộn, chỉ có ba người còn có thể chịu đựng được.
Oong!
Cái sừng trên đầu Quỷ Sát sáng lên, từng luồng năng lượng màu đen từ sừng đi vào trong thân thể của hắn, Lục Ly thông qua Hư Không Trùng cảm ứng, phát hiện những năng lượng màu đen này có thể áp chế Hư Không Trùng màu vàng sậm.
“Lợi hại!”
Thủ lĩnh của một quân đoàn giặc cỏ quả nhiên không phải người thường, thủ lĩnh của bất cứ thế lực nào đều không thể coi thường. Lục Ly không lỗ mãng lao qua công kích, mà là khống chế càng nhiều Hư Không Trùng tuôn vào trong thân thể Quỷ Sát.
- A!!!
Hai võ giả ban đầu đã lăn lộn rất nhanh bị gặm cắn, Lục Ly khiến Hư Không Trùng màu vàng sậm đi vào thân thể của võ giả khác, trừ Quỷ Sát ra, hai người khác hiển nhiên cũng không chịu nổi.
- Ta liều mạng với ngươi!
Một người cảm giác không áp chế nổi Hư Không Trùng, hắn vẻ mặt vặn vẹo rống to lên, thân thể như mũi tên nhọn vọt tới, trong tay một cây trường thương như sấm sét đâm về phía Lục Ly.
- Xéo!
Lục Ly giơ Thất Tinh chiến đao chém tới, một ánh đao kinh thiên sáng lên, ở giữa không trung xoay ba lần rồi chém vào người này. Người này văng ra, đã bị thương càng tổn thương hơn, không ngăn nổi Hư Không Trùng nữa, đầu bị gặm.
Mắt Quỷ Sát lóe tia hung hăng, hét hướng một người khác:
- Liều!
Hai người một trái một phải lao về phía Thần. Pháp ấn trong tay Quỷ Sát phát sáng, sừng trên đầu hắn cũng tỏa sáng, trên mặt tràn ngập điên cuồng, muốn cùng Lục Ly liều mạng.
- Ha ha!
Lục Ly bước sang bên trái, chân đạp ra, tốc độ thời gian chảy tăng nhanh, không gian khuếch tán sóng gợn, hắn thoáng chốc biến mất trong biển, xuất hiện ngoài mấy nghìn dặm.