Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đến lúc đó sẽ hấp dẫn càng nhiều người đầu vào.
- Xéo!
Đáp lại Trần Thiên Phóng là một chữ, Lục Ly chân sau bước ra, thời gian tăng tốc, không gian vặn vẹo, thân thể của hắn dán sát mặt đất bay đi trốn.
- Muốn trốn? Ngươi nghĩ quá đơn giản!
Trần Thiên Phóng cười lạnh, tung ra một cú đấm, tay hắn xuyên thấu hư không, giây tiếp theo xuất hiện ở sau lưng Lục Ly. Nắm tay này không phải ảo ảnh, là nắm đấm thật sự.
- Hừ!
Lục Ly có Đại Đạo Chi Ngân, cảm giác lực nhạy bén biết bao, hắn xoay người, huơ nắm tay hiên ngang không sợ đón hướng nắm đấm đánh tới. Năng lượng trong bảy trăm hai mươi huyệt đạo tuôn trào mà ra, nắm tay của Lục Ly khiến hư không đều chấn động.
Bùm!
Vang tiếng nổ trầm đục, linh hồn của mọi người run rẩy, hai nắm tay va chạm dẫn tới bốn phía không gian từng lớp nổ tung, Lục Ly bay ngược ra, nắm tay của Trần Thiên Phóng cũng chệch hướng.
- Ui chao!
Mọi người nhìn sang Trần Thiên Phóng, trông thấy hắn lảo đảo, sắc mặt hơi trở nên nhợt nhạt, mọi người đều âm thầm hoảng sợ. Công kích này của Trần Thiên Phóng không phải bình thường, đó là một trong những tuyệt chiêu thành danh của hắn, tên là Hư Không Thần Quyền, lực lượng cực kỳ khủng bố, nhưng chỉ đánh bay Lục Ly, bản thân hắn ngược lại bị chấn thương?
Vèo!
Lục Ly bay đi, thừa dịp mọi người kinh ngạc thì hắn đã chớp mắt lướt qua nghìn dặm, biến mất phía chân trời xa, biến thành một đốm đen.
- A...
Một đám người phản ứng lại muốn đuổi theo, nhưng tập thể chững lại, tốc độ cỡ này dù là Trần Thiên Phóng cũng không đuổi kịp. Hèn gì Địa Ngục Sát Thần không e sợ, nhanh như thế, còn có sức mạnh và phòng ngự cường đại, Tam Kiếp Thiên Thần muốn giết chết hắn quá khó khăn.
Lục Ly một đường bay đi, trong lòng cũng âm thầm kinh thán, thật ra tay của hắn bị chấn thương, sức tấn công của Trần Thiên Phóng rất mạnh, thân thể của hắn đều không chịu đựng nổi.
Lục Ly bay nhanh hướng hải đảo chỗ Thiên Ưng, bên kia còn có rất nhiều không gian giới chỉ, quan trọng nhất là có Hư Không Trùng màu vàng sậm, những con sâu này rất khó nhân thêm, không thể bỏ mặc chúng.
Hắn đi mà quay lại, dẫn tới bốn phía vô số thám báo chú ý, rất nhiều người lần lượt suy đoán Địa Ngục Sát Thần có giết được Thiên Ưng không? Lục Ly xông vào Nộ Diễm Đảo rồi an toàn rút lui, cũng khiến bọn họ cảm khái không thôi.
Tiêu phí thời gian mấy nén hương, Lục Ly trở lại hải đảo, không ngờ có một ít thám báo đến tra xét, nhưng chiến trường bên này có rất nhiều Hư Không Trùng, những thám báo không dám tới gần.
- Cút xéo hết, nếu không thì giết chết không hỏi!
Lục Ly gầm lên một tiếng, đám thám báo lập tức bay đi trốn. Lục Ly bay đến giữa đảo, thần niệm nhìn quét một phen, hắn không thấy xác của nhị thống lĩnh Thiên Ưng quân đoàn. Là bị người ta trộm đi xác chết? Hay nhị thống lĩnh vốn không chết?
Lục Ly bay nhanh đi, thu hết không gian giới chỉ lại thu vào Hư Không Trùng, thần niệm của hắn xem xét bốn phía, điều tra hành tung của nhị thống lĩnh.
Dạo một vòng trên đảo, xác định không có người, hắn bất đắc dĩ đứng lên rời đi. Một người chạy thoát không sao cả, dù gì không định ở lại khu vực này, đã có đủ Thần Nguyên Kim, hắn có thể cưỡi truyền tống tế đàn rời khỏi.
Đương nhiên, hắn sẽ không lựa chọn lập tức rời đi, nếu không thì rất dễ dàng bị người truy tung. Lục Ly dự định tạm rời khỏi khu vực Nộ Diễm Đảo, tìm đảo nhỏ ẩn nấp mấy ngày, sau đó lén đi đảo lớn ở lân cận ẩn nấp mấy ngày, đi dưới đáy biển mục tiêu nhỏ hơn, thám báo ở dưới náy không phát hiện ra hắn được, rất an toàn. Lục Ly bơi hướng phía đông, hắn định đi đảo lớn bên kia, Hắc Thủy Đảo.
Đảo đó là đảo phụ thuộc của Vô Nhai Đảo, có truyền tống tế đàn hoàn chỉnh, có thể truyền tống từng hòn đảo đi Phong Bạo Hải Vực.
Bơi lặn cả buổi, Lục Ly tiến lên ức vạn dặm, hắn ở đáy biển tìm được một sơn động, hắn chui vào bố trí một pháp trận ngăn cách nước biển, lại bố trí hai pháp trận ẩn tàng hơi thở cùng cảnh giới, sau đó ngả đầu ngủ.
Nghỉ ngơi dưỡng sức, nghỉ ngơi hai ngày là có thể rời đi lân cận.
...
Lục Ly ngủ say hai ngày, xung quanh rất náo nhiệt.
Địa Ngục Sát Thần lại ra tay, hủy diệt Thiên Ưng quân đoàn, quan trọng nhất là hắn truy sát Thiên Ưng vào Nộ Diễm Đảo, giết Thiên Ưng ngay trước mặt Trần Thiên Phóng, dễ dàng trốn khỏi vòng vây của đám người Trần Thiên Phóng.
Đối với siêu cấp thế lực lớn, Lục Ly không tính cái gì, nhưng đối với những thế lực nhỏ, trung đẳng, võ giả bình thường thì có thể hủy diệt một quân đoàn giặc cỏ đã là tài năng nghịch thiên, còn giết người ngay trước mặt Trần Thiên Phóng? Ở trong lòng nhiều người, Lục Ly đã thành đối tượng tuyệt đối không thể trêu chọc.
Rất nhiều người vỗ tay tỏ ý vui mừng, rất nhiều người lo lắng không thôi, có khi nào vì sự xuất hiện của Lục Ly khiến cuộc chiến giành Nộ Diễm Đảo tăng thêm nhiều biến số?
Ngày thứ ba, biến số quả thực xuất hiện!
Ba liên minh trên Nộ Diễm Đảo cơ hồ cùng lúc xuất binh, hợp sức chuẩn bị tấn công Tứ Bình liên minh. Lục Ly giết Thiên Ưng ngay trước mặt Trần Thiên Phóng, làm Trần Thiên Phóng mất hết uy phong, thuộc hạ hơi không nghe lời. Liên minh do bốn thế lực lớn tổ thành, minh chủ bị người vả mặt, khó tránh khiến đấu chí của thuộc hạ giảm thấp.
Ba liên minh nhằm vào điểm này, hợp tác tấn công Tứ Bình liên minh. Bọn họ định công phá Tứ Bình liên minh trước, đuổi ra Nộ Diễm Đảo, như vậy sẽ bớt một đối thủ cạnh tranh.
“Còn có việc này?”
Lục Ly tỉnh lại, tùy ý tìm hiểu tin tức, thoáng chốc vui sướng. Lục Ly đang do dự có muốn đi diệt một ít người của Tứ Bình liên minh, hiện tại không cần hắn ra tay, Tứ Bình liên minh tuyệt đối không chịu đựng nổi ba liên minh hợp sức tiến công.
“Đi!”
Trong lòng Thần không còn vương vấn điều gì, theo đáy biển tiến lên, một đường lao hướng đảo lớn kia. Đã đến lúc đi Phong Bạo Hải Vực.
“Hưm?”
Tiến lên ba, bốn canh giờ thì Lục Ly đột nhiên dừng lại, ánh mắt của hắn lộ ra âm trầm lạnh lẽo, trong Đại Đạo Chi Ngân truyền đến nguy cơ trí mạng, cảm giác đó giống như lúc gặp Lão Sơn Thúc của Thiên Lượng Sơn.
“Chuyện gì vậy?”