Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thần niệm của hắn xem xét bốn phía, không phát hiện bốn phía có gì khác lạ. Hắn suy nghĩ một hồi, lao lên mặt biển, khi hắn lao ra mặt nước thì con ngươi co rút, trông thấy phương xa có ba bóng người bay nhanh đến, hơi thở của ba người hùng hậu như núi cao, rõ ràng là Tam Kiếp Thiên Thần.
- Ha ha, Lục Ly, đã lâu không gặp.
Một giọng nói âm u lạnh lẽo vang lên, âm thanh phi thường quen thuộc, là trưởng lão của Hắc Viêm Điện, Diêm Hồng!
Diêm Hồng đến rất nhanh, khi biết Lục Ly rời đi Thiên Ma Đảo thì Diêm Hồng hưng phấn vô cùng. Lục Ly sống một ngày thì ngày đó Hắc Viêm Điện còn có vết nhơ, càng là sỉ nhục suốt đời của Diêm Hồng, phải đánh chết Lục Ly mới có thể tẩy rửa sỉ nhục.
Trong khoảng thời gian này, Diêm Hồng luôn bế quan trong Hắc Viêm Điện không dám ra. Hắn không dám đối diện ánh mắt của mọi người trong Hắc Viêm Điện, hắn cảm giác mọi người đều đang nhạo báng hắn vô năng.
Lục Ly mới vừa theo Thần Giới bay lên, một võ giả Nhất Kiếp nhỏ nhoi, Diêm Hồng mang theo nhiều cường giả, nhiều thám báo lại khiến Lục Ly trốn vào Thiên Ma Đảo. Trưởng lão như hắn quá mất mặt, ngày nào Lục Ly chưa chết thì hắn cảm giác mỗi ngày là giày vò.
Nên khi biết được tin tức, hắn lập tức đi bẩm báo điện chủ, điện chủ lần này không có phái rất nhiều người đi ra, chỉ khiến hai trưởng lão đi theo hắn tiến đến.
Điện chủ không muốn lại lần nữa gây lớn chuyện, võ giả bình thường thì đến nhiều hơn nữa đều không có ý nghĩa. Ba trưởng lão nếu đều không thể giết chết Lục Ly, phái những người khác tới làm cái gì?
Ít người sẽ không dẫn tới quá lớn náo động, cho dù truy sát thất bại, Hắc Viêm Điện cũng sẽ không lại lần nữa bị vả mặt. Ba người Diêm Hồng mở ra vực môn trực tiếp đến bên này, theo sau Diêm Hồng lấy ra một món bảo khí mà điện chủ ban cho, dễ dàng khóa vị trí của Lục Ly, một đường theo dấu tìm được Lục Ly.
Lục Ly mang theo mặt nạ lệ quỷ, bề ngoài là Địa Ngục Sát Thần, nhưng đám người Diêm Hồng sớm xác định Địa Ngục Sát Thần là Lục Ly. Hơn nữa Diêm Hồng cực kỳ quen thuộc hơi thở của Lục Ly, nhận ra hắn ngay.
Ba Tam Kiếp Thiên Thần, Lục Ly tự nhiên không thể địch lại, hắn không chút suy nghĩ xoay người trốn, còn lặn xuống biển. Dưới biển rồng rắn hỗn tạp, còn có độn thú, dễ dàng chạy trốn.
- Đuổi theo!
Đám người Diêm Hồng dâng lên sát khí, đi theo xông vào biển, dịp tốt trời cho nếu còn chưa thể đánh chết Lục Ly, ba người nên đập đầu chết đi.
- A...
Bọn họ rất nhanh phát hiện, dường như bọn họ có thể đập đầu tự sát rồi. Bởi vì tốc độ của Lục Ly quá nhanh, chớp mắt bọn họ đã mất bóng dáng của Lục Ly, chỉ có thể thông qua thủy vằn nước cảm ứng đại khái phương hướng Lục Ly chạy trốn.
- Hừ!
Ánh mắt Diêm Hồng lạnh lẽo, trong tay xuất hiện một chiếc thuyền sắt. Thuyền sắt hiện ra liền biến lớn, Diêm Hồng bay vọt lên thuyền, trầm giọng quát:
- Đi lên, đi!
Hai trưởng lão khác bay lên, trong tay Diêm Hồng xuất hiện từng tinh thạch màu đen đánh vào thuyền sắt, chiếc thuyền hóa thành một luồng sáng bay hướng Lục Ly tiến lên.
- Diêm Hồng, làm vậy có lãng phí quá không?
Thuyền sắt có vòng bảo hộ ngăn cách nước biển, một lão giả nhìn thuyền sắt bay đi, hắn cảm khái một tiếng nói:
- Ngươi truy sát kiểu này e rằng sẽ tiêu hao số lượng lớn Hắc Diệu Thạch.
Thuyền sắt này là một món bí bảo, bên trong bố trí rất nhiều thần văn, là báu vật Diêm Hồng lấy được trong một mộ cổ. Nhưng cần có Hắc Diệu Thạch mới khởi động thuyền sắt được, một viên Hắc Diệu Thạch giá trị trên vạn Thần Nguyên Kim, bay liên tục kiểu này thì tiêu hao Hắc Diệu Thạch quá lớn, quả thực là đốt Thần Nguyên Kim.
Diêm Hồng mặt không đổi sắc, không ngừng ném cục đá màu đen vào, hừ lạnh nói:
- Ta mấy năm nay tích lũy hơn một trăm viên Hắc Diệu Thạch, chỉ cần có thể đánh chết Lục Ly, dùng hết cũng không tiếc.
Hơn một trăm viên Hắc Diệu Thạch là hơn một trăm vạn Thần Nguyên Kim, tiêu hao kiểu này thì cùng lắm một, hai canh giờ sẽ hết sạch. Vì đánh chết một Lục Ly, Diêm Hồng thật đúng là liều mạng.
Tốc độ của thuyền sắt quá nhanh, mau còn hơn Lục Ly. Diêm Hồng cầm một la bàn cổ màu xanh, không ngừng loay hoay theo dấu vị trí của Lục Ly.
Thuyền sắt vọt lên mặt nước, bay sát mặt biển, bởi vì tốc độ quá nhanh phát ra tiếng gió rít kinh động vô số thám báo ẩn nấp bốn phía.
- Đó là báu vật gì? Tốc độ nhanh như vậy?
- Suỵt, trên thuyền sắt có cường giả, ba Tam Kiếp Thiên Thần!
- Đột nhiên xuất hiện ba Tam Kiếp Thiên Thần, chẳng lẽ đến tranh đoạt Nộ Diễm Đảo? Nhanh trở lại bẩm báo cho thủ lĩnh.
- Rất có thể, bọn họ bay hướng Nộ Diễm Đảo. Bốn liên minh đang khai chiến trên đảo, ba cường giả này gia nhập sẽ tăng thêm nhiều biến số.
- Nhanh đi bẩm báo gia chủ, có cường giả thần bí đang bay hướng Nộ Diễm Đảo.
Thám báo bốn phía sôi trào, thi nhau bay tứ tán, đưa tin trở lại. Nhóm Diêm Hồng nghe được lời của đám thám báo, nhưng không quan tâm, đối với bọn họ thì thế lực nhỏ ở lân cận đều là tôm tép. Làm bọn họ e ngại nhất chỗ này là Đại Ma Vương, bọn họ không để bụng những người khác.
Lục Ly ở dưới nước chạy trốn, vì đi đường thẳng nên thám báo dưới nước cũng phát hiện. Nhưng không có một thám báo dám chặn đường, Địa Ngục Sát Thần nổi tiếng như cồn. Rất nhiều thám báo phát hiện là Lục Ly liền bay đi xa trốn mất.
“Đuổi theo kịp?”
Lục Ly cảm ứng trên biển có tiếng xé gió, hắn thay đổi sắc mặt. Lục Ly vốn cho rằng Tam Kiếp Thiên Thần bình thường căn bản đuổi không kịp hắn, giờ phút này hắn mới phát hiện quá coi khinh anh hùng trong thiên hạ.
Thế giới này có vô số bí thuật, nhiều báu vật kỳ dị, cảnh giới của hắn quá thấp, dù có Tiêu Dao Bộ thì tốc độ vẫn không đáng gì.
Đương nhiên, đó là vì Tiêu Dao Bộ của Lục Ly chưa đến cảnh giới đại viên mãn thật sự, nếu không thì tốc độ chắc chắn có thể lại lần nữa tăng lên, Tam Kiếp đỉnh phong bình thường chưa chắc đuổi theo kịp.
“Hừ!”
Lục Ly đột nhiên thay đổi phương hướng, hắn có một mình nên dễ đổi hướng, bên trên là một chiếc thuyền sắt, khó đổi hướng hơn nhiều.