Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly dùng tay bắt lại, nắm Kỳ Dương Thảo trong tay. Hắn cũng không nuốt hết trong một lần, mà là dùng Thần Lực bao phủ Kỳ Dương Thảo, luyện hóa từng chút từng chút dược lực mà Kỳ Dương Thảo tiết ra ngoài.
- Dược lực mạnh quá!
Lục Ly hấp thu một tia dược lực vào trong cơ thể, một bàn tay lập tức cảm giác như bị lửa đốt, đây chỉ là dược lực tiết ra ngoài. Nếu người luyện hóa không biết, trực tiếp ăn luôn, sợ là cơ thể sẽ bị cháy thành tro trong nháy mắt.
Lục Ly cố nén cánh tay nóng rực, phân tán dược lực ra toàn thân, cả cơ thể nhanh chóng có cảm giác trở nên bốc cháy. Tuy nhiên đã phân tán dược lực, chút đau đớn này không tính là gì với Lục Ly.
- A...
Những dược lực đó mau chóng được bảy trăm hai mươi huyệt đạo phân chia hấp thu, Lục Ly cảm giác thân thể bắt đầu tăng lên không ngừng, tốc độ trở nên nhanh hơn vài phần so luyện hóa khí Hồng Mông.
Tiếp tục luyện hóa, Lục Ly không chủ động luyện hóa Kỳ Dương Thảo, mà luyện hóa dược lực do nó tản ra. Luyện hóa ước chừng một ngày một đêm, Kỳ Dương Thảo bắt đầu không tản ra dược lực nữa.
Lục Ly rót Thần Lực vào, bắt đầu chủ động luyện hóa Kỳ Dương Thảo, một luồng dược lực mạnh mẽ xông vào lòng bàn tay một cách dũng mãnh. Lục Ly nhanh chóng phân tán dược lực ra, hút vào bảy trăm hai mươi huyệt đạo trên cơ thể.
- Ừm, không tồi!
Cảm ứng một chút, Lục Ly tính toán nếu luyện hóa xong toàn bộ, cơ thể hắn sẽ tăng cường không ít. Nếu nói trước đó thân thể hắn có thể chống đỡ được đòn tấn công của Tam Kiếp Thiên Thần bình thường không chết, thì sau lần luyện hóa này đoán chừng Thiên Thần bình thường cũng không thể đánh hắn bị thương được.
Sau ba ngày, Kỳ Dương Thảo trong tay Lục Ly đã biến mất toàn bộ, nhưng hắn còn chưa mở mắt, mà tiếp tục củng cố thân thể. Ước chừng qua nửa ngày hắn mới mở mắt, hoạt động thân thể một chút, xương cốt toàn thân vang lên răng rắc. Da thịt sáng long lanh, dò xét xương cốt trong cơ thể phát hiện xương cốt chiếu sáng rực rỡ, thân thể trở nên mạnh mẽ rất nhiều.
- Mấy trăm vạn Thần Nguyên Kim này, đáng giá!
Lục Ly hơi gật đầu, đáng tiếc có thể gặp được thần dược thiên địa nhưng không thể có được, hắn không có nhiều Thần Nguyên Kim như vậy. Đôi mắt hắn chuyển động, lần này đến Hải Vực Phong Bạo, nếu có cơ hội có thể đánh nhiều ăn cướp một chút, đoạt một ít Thần Nguyên Kim, rồi trở về đấu giá các loại thần dược thiên địa.
- Phải đi!
Ở thành Thiên Âm mấy ngày, đến lúc nên rời đi. Hắn rời khỏi khách điếm, tìm người để dò hỏi một chút tin tức. Quả nhiên Tần công tử, Quỳnh tiểu thư và rất nhiều đại nhân vật đã rời đi, hơn nữa còn mở vực môn trực tiếp truyền tống đi, đoán chừng giờ này Quỳnh tiểu thư cũng về tới Thiên Tiên Minh?
- Đi!
Lục Ly bước lên lữ đồ, tiếp tục truyền tống, bây giờ hắn còn có mấy trăm vạn Thần Nguyên Kim, không sợ hao hết, liên tục truyền tống tới phương bắc.
Truyền tống liên tục trong ba ngày, Lục Ly đến một đảo lớn không biết tên. Tinh thần hắn mỏi mệt, tùy tiện tìm một khách điếm để nghỉ ngơi, sau khi ngủ một giấc lại tiếp tục truyền tống.
Thêm ba ngày nữa, Lục Ly cũng không biết mình đã truyền tống bao nhiêu lần, tính toán có lẽ đã rời khỏi Nhị Trọng Thiên phía nam, sắp tiến vào trung bộ, cách Hải Vực Phong Bạo không quá xa.
Nghỉ ngơi nửa ngày, Lục Ly tiếp tục truyền tống, sau hai ngày hắn ngừng lại. Bởi vì đi tiếp nữa sẽ đến Hải Vực Phong Bạo, hắn định nghỉ ngơi cho thật tốt, để thực lực đạt tới trạng thái tốt nhất, như vậy mới có thể đối phó với các loại nguy cơ.
Hắc Viêm Điện ở ngay Hải Vực Phong Bạo, Lục Ly không thể không cẩn thận, lỡ đâu người của Hắc Viêm Điện có thể tìm được vị trí hắn? Cho nên hắn chuẩn bị tiếp tục truyền tống vài chặng đường rồi bay ra bên ngoài đảo, không thể tiếp tục truyền tống ở trong thành, rất dễ bị phục kích.
Lục Ly tìm nơi nghỉ ngơi, đồng thời bắt đầu nghe ngóng tin tức, xem thử trong Hải Vực Phong Bạo có động tĩnh gì đặc biệt hay không. Nghỉ ngơi nửa ngày, hắn tìm một tiểu nhị, ném ra một đống Thần Nguyên Kim, mặt mày tiểu nhị kia lập tức trở nên hớn hở, biết gì nói hết không giấu giếm nửa lời.
Sau khi nghe ngóng, đúng là nghe được một tin tức, dạo gần đây Hải Vực Phong Bạo phía nam… Không yên ổn.
Các đệ tử trẻ tuổi của thế lực lớn đã xuất hiện toàn bộ ở Hải Vực Phong Bạo phía nam, không biết cụ thể làm cái gì. Tóm lại dạo gần đây có đầy võ giả ở khắp nơi trên Hải Vực Phong Bạo phía nam, rất nhiều nơi có giới nghiêm, người ngoài không vào được.
- Chẳng lẽ là vì lùng bắt ta sao?
Lục Ly cả kinh theo bản năng, nhưng nhanh chóng lắc đầu, Hắc Viêm Điện còn chưa có năng lực lớn như vậy. Hơn nữa nếu muốn lùng bắt hắn, thì nên triệu tập cường giả, thế hệ trẻ tuổi có thể giết chết hắn rất ít? Phái ra thế hệ trẻ tuổi bình thường chỉ có thể chịu chết.
- Ta nghe nói...
Tiểu nhị thần bí đi lại đây nói:
- Nghe nói có một tòa Tiên Cung sắp xuất thế, tòa Tiên Cung này vẫn luôn đi xuyên lòng đất. Dạo gần đây có người phát hiện tòa Tiên Cung này ở Hải Vực Phong Bạo phía nam, cho nên các thế lực lớn đều phái người đi tìm.
- Tiên Cung?
Lục Ly nhíu mày hỏi:
- Nếu xuất hiện Tiên Cung, vì sao không phái thám báo? Lại phái một ít đệ tử trẻ tuổi làm gì? Lão gia hỏa tới tìm không phải dễ hơn sao?
- Nghe nói Tiên Cung có thần văn tuyệt thế, hạn chế người lớn tuổi vào.
Tiểu nhị thần bí nói:
- Trong Tiên Cung có rất nhiều tiên tàng, sau khi người trẻ tuổi tìm được có thể lập tức đi vào đạt được cơ duyên lớn. Nếu phái thám báo tới dò xét, nói không chừng chờ khi người trẻ tuổi lại đây, Tiên Cung đã chìm vào lòng đất biến mất không thấy.
- A, a, biết rồi, ngươi đi xuống đi!
Lục Ly vẫy vẫy tay, trong lòng lại không nghĩ như vậy, chuyện này hơn phân nửa là tung tin vịt. Bên kia phong tỏa tin tức, người bên ngoài không chiếm được tình báo, tự mình phán đoán kết quả.
Nếu thật sự có Tiên Cung, Lục Ly cũng sẽ không quan tâm. Bên trong bảo địa bậc này ẩn chứa nguy cơ vô tận, đi vào sợ là không ra được, còn không bằng ngoan ngoãn đi tìm thần tủy, giúp thân thể tăng phúc.