Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thần tủy chính là một trong mười đại bảo vật giúp cơ thể tăng phúc, đoán chừng dược lực chắc chắn không kém gì máu của tiên thú thượng cổ kia, chỉ cần tìm được thần tủy, hắn sẽ tiến thêm một bước đến với Vô Thượng Thần Thể.
- Đi!
Lục Ly truyền tống đi, lần này chỉ truyền tống một ngày hắn đã bay khỏi hải đảo ra bên ngoài, hắn đã tiến vào Hải Vực Phong Bạo, không dám tiếp tục truyền tống.
- Ừm, tốc độ tăng lên hai phần!
Sau khi bay khỏi hải đảo, Lục Ly sử dụng tiêu dao bước, giúp tốc độ đạt tới cực hạn, trên mặt hắn lộ ra tươi cười. Thân thể tăng lên, tốc độ cũng tăng lên một ít, đoán chừng tốc độ bây giờ của hắn miễn cưỡng có thể so với tam kiếp đỉnh phong?
- Đi!
Nhìn lướt qua bản đồ, thần tủy ở Hải Vực Phong Bạo phía Tây Nam, cách bên này không xa lắm, nếu bay bằng tốc độ nhanh, có lẽ hơn nửa tháng là đến.
Dùng tốc độ nhanh nhất bay hơn nửa tháng là có thể đến, nhưng Lục Ly lại không thể dùng tốc độ nhanh nhất để bay, nếu không mục tiêu quá lớn. Hắn lựa chọn bay đi một cách ít gây chú ý, đồng thời hắn thay đổi mặt nạ thành mặt nạ đồng thau, người ngoài còn chưa thấy qua mặt nạ này.
Bên dưới hải vực này đều có độn thú mạnh mẽ, Lục Ly không dám tiến vào đáy biển lén đi vào, chỉ có thể bay trên mặt biển một cách ít gây chú ý, tốc độ không nhanh có thể so với nhị kiếp đỉnh phong.
Hắn nhắm mắt lại bay đi, phóng ra đại đạo chi ngân, có thể cảm nhận được gió thổi cỏ lay từ bốn phía. Yên bình bay cả buổi, né tránh mười mấy thám báo, trên đường đi cũng coi như yên bình.
Ào Ào!
Hải vực phía trước nổi gió lên, một luồng hơi thở khủng bố từ dưới biển tràn ra, rõ ràng là một con độn thú rất mạnh. Lục Ly không có rời đi, mà thả ra Hư Không Trùng màu vàng lợt.
Hắn tốn một ít Hư Không Trùng màu vàng lợt, bây giờ còn lại không tới năm nghìn con, bây giờ đúng lúc có độn thú mạnh mẽ nên hắn muốn thử xem Hư Không Trùng màu vàng lợt có thể phân liệt hay không.
Ào Ào!
Từng cột nước ngút trời vọt ra, bọt sóng bắn lên trời, từng đợt sóng biển đánh tới Lục Ly. Bởi vì diện tích quá lớn, Lục Ly không né tránh, để cho sóng biển đánh vào người.
Ầm!
Lục Ly cảm giác như bị một tòa núi lớn đâm vào, không ngờ sóng biển kia không phải sóng biển bình thường, nước biển là nước biển được ngưng kết, sóng biển này có lẽ là một trong những thần thông tấn công của độn thú.
Thân thể Lục Ly mạnh mẽ, loại cấp bậc công kích này không thể làm hắn bị thương, chỉ đâm bay hắn. Thần niệm của hắn tập trung vào con độn thú kia, đó là một con độn thú trâu nước, nhưng toàn thân có vảy màu lam, cái đuôi rất dài, giống đuôi của giao long
- Ụm... Ụm bò... Ò...
Độn thú kêu lên, miệng rộng hút nước biển vào, nước biển bốn phía rút xuống, độn thú mở to miệng từng cột nược khổng lồ phun ra. Thân hình Lục Ly lập loè, bước sang bên trái một bước, thân thể xuất hiện ở nghìn dặm bên trái.
Đòn tấn công của độn thú này không thể đánh hắn bị thương được, nhưng hắn không có xu hướng chịu ngược, hắn khống chế mấy ngàn Hư Không Trùng màu vàng lợt kia bay đến độn thú. Độn thú vậy mà làm lơ Hư Không Trùng, tất cả trùng nhẹ nhàng, dũng mãnh chui vào trong cơ thể nó.
- Ụm... Ụm bò... Ò....
Con độn thú này định vọt lên tấn công Lục Ly, nhưng bay lên giữa không trung lại trở nên thống khổ quay cuồng, phát ra từng tiếng kêu thảm thiết thấu trời. Nước biển bốn phía bởi vì nó mà nổi lên sóng gió động trời, bọt nước bay lên trời hóa thành hơi nước, che trời che đất.
Đây là một con độn thú bốn sao, thân thể rất mạnh mẽ, lại đánh không lại Hư Không Trùng màu vàng lợt, từng khối máu thịt nhanh chóng bị gặm cắn. Thần niệm của Lục Ly tập trung lên Hư Không Trùng, chờ đợi chúng nó phân liệt.
- Tốt!
Sau một lát, máu thịt của độn thú bị gặm hơn phân nửa, cuối cùng cũng có con Hư Không Trùng đầu tiên phân liệt, tinh Thần Lực Ly chấn động mạnh. Chỉ cần Hư Không Trùng có thể phân liệt, hắn sẽ có được một mánh khóe mạnh, nếu phân liệt ra mấy trăm tỷ, bay đầy trời đầy đất, có thể gặm giết Tam Kiếp Thiên Thần một cách dễ dàng.
Độn thú nhanh chóng bị gặm hết toàn bộ, Hư Không Trùng bắt đầu lục tục phân liệt, Lục Ly không chờ kịp mà thu Hư Không Trùng vào trong thần sơn, để chúng nó chậm rãi phân liệt.
- Đi!
Vốn dĩ Lục Ly không muốn gặp độn thú, bây giờ cũng không gặp được một ít độn thú nhiều. Nhưng nghe nói ở Hải Vực Phong Bạo này có rất nhiều độn thú, có năm sao mạnh mẽ thậm chí có độn thú sáu sao, lỡ đâu gặp phải, tánh mạng của hắn sẽ gặp nguy hiểm.
Nhanh chóng bay đi, lần này Lục Ly lẻn vào khu vực dưới biển, hơn nữa chủ động tìm kiếm độn thú. Độn thú dưới khu hải vực này quá nhiều, nhưng đa số đều là độn thú nhất tinh, nhị tinh, tam tinh, Lục Ly cũng lười đánh chết chúng, dùng tốc độ cực nhanh bay đi.
Lục Ly đã rời xa hải đảo, trên đường gặp thám báo cũng sớm tránh đi, hắn không nghĩ bại lộ thân phận, cũng không muốn phát sinh xung đột với thế lực Hải Vực Phong Bạo.
Sau nữa ngày, Hư Không Trùng phân liệt xong rồi, Lục Ly tìm được một con độn thú bốn sao nữa, hắn không chủ động khai chiến, mà để Hư Không Trùng đi gặm cắn. Sau khi gặm xong con độn thú này, Hư Không Trùng phân liệt lần nữa.
Tiếp tục về phía tây nam bộ, tiếp tục tìm kiếm độn thú, gặp người lập tức tránh đi. Cứ như vậy Lục Ly yên tĩnh bay trong năm ngày, hắn tìm được năm con độn thú bốn sao nữa, Hư Không Trùng phân liệt vài lần, số lượng bây giờ đã đạt tới hơn hai mươi vạn.
Tự tin của Lục Ly tăng lên, có hơn hai mươi vạn con Hư Không Trùng, cho dù gặp mấy Tam Kiếp Thiên Thần hắn cũng không sợ gì cả. Yên bình bay mấy ngày, trong lòng hắn cũng hơi an tâm. Xem ra tin tức do tiểu nhị kia cấp là lời đồn, hắn cũng không nhìn thấy có nhiều người ở khu vực phía nam, tuy rằng có một ít thám báo, nhưng đều do các đảo nhỏ phái đi thám báo.
- Có người!
Lại đê về phía trước thêm một canh giờ, Lục Ly phát hiện ở đáy biển phía trước có người ẩn núp, hơn nữa ẩn núp không ít người, ít nhất mười mấy người.