Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tuy nhiên Phó công tử này thật ra khiến cho Lục Ly chú ý, Hải Vực Phong Bạo có năm thế lực lớn, còn có mười mấy đại tộc ẩn thế, Tần gia và Phó gia là hai đại tộc trong đó. Tần công tử và Phó công tử đều rất trẻ tuổi, nhưng đều đạt tới cảnh tam kiếp, có thể thấy được sự lớn mạnh của những đại tộc ẩn thế này.
- Chư vị cẩn thận!
Phó công tử ở phía trước đột nhiên gầm to một tiếng, khiến mọi người cảnh giác, giọng nói của Phó công tử vang lên:
- Phía trước ta có thần văn tuyệt sát, mọi người đừng trúng, nếu không sẽ bị xoắn thành bột mịn, mọi người đi theo bước chân của ta, đừng làm sai.
Thần niệm của Lục Ly bị áp chế, nhưng vẫn có thể tra xét trong mấy chục trượng, thần niệm của hắn quét tới phát hiện trên mặt đất quả nhiên có thần văn, bên này một đám bên kia một đám, hơi thở nguy hiểm nhàn nhạt tỏa ra từ bên trong thần văn, giống như từng con hung thú ẩn núp trong bóng tối.
Phó công tử nói khiến mọi người như gặp phải cường địch, đây cũng không phải là nói giỡn, chạm vào thần văn tuyệt sát chắc sẽ phải chết, mấy người ở bên ngoài trước đó là ví dụ tốt nhất.
Mọi người cẩn thận quan sát, Lục Ly không có nghiên cứu thần văn, cũng không dám thả Huyết Linh Nhi ra, chỉ có thể chờ đợi người phía trước quan sát. Trong nhóm người này có mấy người sinh ra từ đại gia tộc, có nghiên cứu một chút về thần văn, Phó công tử quan sát một lát nói:
- Ở đây có một con đường sống, không hoàn toàn là đường chết, mọi người cẩn thận đi theo ta sẽ không sao!
- Phó công tử thật cao cả!
- Phó công tử đẹp trai quá!
- Đa tạ phó công tử!
Mọi người sôi nổi mở miệng nói, ánh mắt mấy tiểu thư kia nhìn Phó công tử càng thêm sùng bái.
Lục Ly nhìn chằm chằm Phó công tử âm thầm gật đầu, người này nếu không phải đại thiện cũng là đại gian. Mang theo một đám người đi vào, cơ hội đạt được trọng bảo đương nhiên sẽ giảm bớt, nếu đạt được một ít bảo vật còn phải phân cho mọi người, người bình thường không có lòng tốt như vậy.
Đương nhiên, có lẽ là Lục Ly đem lòng tiểu nhân đo dạ quân tử, cả đời này của Lục Ly đã gặp quá nhiều ngụy quân tử, không thể không phòng.
Phó công tử dẫn đầu đi trước, cẩn trọng tránh khỏi thần văn tuyệt sát, đi tới một trăm trượng phía trước, cũng không có gặp bất kỳ nguy hiểm nào. Người ở phía sau cũng yên tâm, xếp hàng đi theo Phó công tử tới phía trước.
Lục Ly ở phía sau cùng, chậm rãi đi theo. Cứ như vậy Phó công tử ở phía trước mở đường, người phía sau đi theo không sai một bước tới phía trước, mọi người đi suốt thời gian ba nén nhang, trên đường gặp hơn trăm cái thần văn tuyệt sát.
Phía trước dần dần sáng lên, xuất hiện một cánh cửa màu vàng, Phó công tử quan sát một lát, gật đầu nói:
- Cửa này an toàn, ta đi vào trước, các ngươi theo sau.
Phó công tử dùng thân mình để thử nghiệm, được một đám người khen ngợi, mọi người gần như đều coi Phó công tử là người cầm đầu, nghe theo mệnh lệnh của hắn làm việc. Phó công tử đi vào cánh cửa màu vàng, sau đó mọi người nối đuôi nhau đi vào.
Ù... Ù... Ù...!
Lục Ly tiến vào cuối cùng, một luồng sáng hiện lên, không ngờ mọi người lại xuất hiện ở bên trong một sơn cốc, bên trong sơn cốc này đều là cây cối xanh um, tươi tốt, vừa tiến vào đã ngửi được từng luồng thanh hương.
- Thần dược!
Một tiếng kinh hô vang lên, Lục Ly nhìn lướt qua, người phát hiện đạt được một gốc thần dược, trên thần dược kia có hào quang chớp chớp, vầng sáng lưu chuyển, rõ ràng là thần dược tương đối quý giá.
- Bên kia cũng có một cây!
Một người kinh hô, cơ thể hóa thành một tia chớp, bàn tay to chộp tới thần dược.
Vào lúc này Phó công tử hét lớn lên:
- Cẩn thận!
Hắn kêu lên đã quá muộn, bàn tay to của người kia đã chộp vào rễ thần dược, bên ngoài thần dược hiện lên một tia dao động, sau đó có hào quang sáng lên, bàn tay to của người kia bị cắn nát trong nháy mắt. Sau đó hào quang mở rộng ra, cơ thể người kia cũng bị cắn nát, biến thành một đống thịt nát.
- A...
Vốn dĩ có rất nhiều người muốn phóng ra xung quanh tìm kiếm thần dược, thấy một màn như vậy đều bị dọa ngây người. Ai cũng muốn có thần dược, nhưng nếu phải trả một cái giá lớn là mạng sống, vậy không đáng.
- Bên ngoài thần dược này có thần văn tuyệt sát, mọi người đừng có hái bậy.
Phó công tử vọt qua, ở bên cạnh thần dược quan sát vài lần, sau đó vòng qua một bên khác của thần dược, trong tay hắn xuất hiện một mảnh sứ vỡ màu trắng, ném sang bên cạnh triều thần dược.
Ù... Ù... Ù...!
Hào quang kia sáng lên lần nữa, nhưng trên mặt mảnh sứ vỡ xuất hiện hoa văn lóng lánh, một luồng hơi thở to lớn từ trên mảnh sứ truyền đến, trấn áp hào quang.
Vù Vù Vù!
Phó công tử phóng ra một bàn tay to, nắm trọn thần dược trong một tay, thu vào trong nhẫn Không Gian, sau đó hắn giơ tay lên mảnh sứ vỡ bay trở về.
- Đó là mảnh nhỏ của Thần binh Thánh Hoàng sao?
Một người kinh hô, trên mặt đầy sự hâm mộ nói:
- Phó gia vậy mà cũng bỏ ra được, bảo vật bậc này cũng ban cho Phó công tử sao?
- Sai rồi…
Phó công tử lắc đầu nói:
- Đây chỉ là một phỏng phẩm, đúng là nhà ta có mảnh nhỏ của Thần binh Thánh Hoàng, nhưng đó dùng để trấn tộc, không dễ dùng vậy đâu.
- Lại là phỏng phẩm hả?
Trong mắt Lục Ly sáng lên tia kỳ dị liên tục, mảnh nhỏ của phỏng phẩm đã khủng bố như vậy, Thần binh Thánh Hoàng chân chính sẽ mạnh bao nhiêu? Đúng là không thể tưởng tượng nổi.
- Mọi người tìm xung quanh xem, nếu có thần văn tuyết sát vậy đừng hành động thiếu suy nghĩ, nói cho ta biết, cùng nhau hai rồi chia đều, sau một canh giờ tập hợp ở đây!
Sơn cốc này rất lớn, Phó công tử phất phất tay, mang theo mấy người đi đến phía bắc. Những người còn lập tức phân tán ra, phân công nhau tìm kiếm. Lục Ly trốn đi một mình, du đãng tìm kiếm ở xung quanh.
Sơn cốc đúng là vô cùng lớn, phía xa còn có một hồ nước cực lớn, thác nước lớn chảy xuôi từ vách đá dựng đứng xuống. Sau khi Lục Ly nhìn thấy thác nước, lập tức phóng tới bên kia, dương như trong hồ nước có dị bảo.