Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhưng Lục Ly có thể tiến vào trong đảo một cách dễ dàng, nhìn từ điều này, rất có thể Lục Ly nắm giữ một chút kiến thức thần văn.
- Cũng không đúng...
Nếu Lục Ly nắm giữ thần văn, sợ là bây giờ đã sớm rời đi, không đến mức bị vây khốn ở trên đảo. Hắn có thể nhẹ nhàng phá vỡ thần văn ở cửa ra vào, đi tầng tiếp theo, thậm chí rời khỏi tiên cung.
Trong lòng mọi người kinh nghi không xác định, bọn họ đều đã đến bên cạnh hải đảo, tùy tiện nhảy là có thể nhảy vào trong đảo, nhưng vẫn chưa có người dám di chuyển. Không biết rõ có cái gì kỳ lạ, ai cũng không dám mạo hiểm.
Lục Ly yên tĩnh đứng thẳng tại chỗ, mười ba người lơ lửng ở không trung bên hồ, hai bên đều vô cùng an tĩnh, trông vô cùng quỷ dị.
- Hả? Phó công tử, sao không hành động vậy? Mau lao xuống xử lý tạp chủng kia.
- Đúng vậy, mấy vị công tử mau ra tay, giết chết tên điên cuồng kia đi.
- Điền cuồng tới như thế, các vị công tử còn không ra tay chém giết hắn, còn đợi tới khi nào?
Người trên núi cao thấy không rõ tình huống trên đảo, thấy mười ba người không nhúc nhích rất nhiều người kêu lên. Dù sao xử lý xong Lục Ly, mười ba người có thể trở về dẫn bọn hắn lên đảo, rời đi chỗ này.
Đám người Diêm công tử quan sát một lát, cuối cùng cũng nhịn không được. Cát công tử là kẻ ra tay đầu tiên, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm, bỗng nhiên ẩn núp đâm tới một kiếm.
Xoẹt!
Một luồng kiếm mang kinh thiên từ thanh kiếm bay ra, hóa thành tàn ảnh gào thét phóng tới đâm thẳng vào Lục Ly. Tốc độ của kiếm mang rất nhanh, bay vào một cách dễ dàng, Lục Ly không có cứng rắn chóng lại, chỉ có cơ thể chớp động, né sang chỗ khác.
- Không ngờ đòn tấn công bằng Thần Lực không có tiêu tan!
Lục Ly hơi kinh ngạc, tưởng tượng lại cảnh Cát công tử là ở bên ngoài phóng ra đòn tấn công. Ở bên ngoài Thần Lực không bị áp chế, đương nhiên có thể phóng ra đòn tấn công.
- Giết!
Năm người Diêm công tử, Phó công tử, Cát công tử, Bộ công tử, Lý công tử liếc nhìn nhau, năm người khống chế dị bảo bay tới phía trước, nhảy vào bên trên đảo nhỏ, năm người chia ra lấy binh khí, điên cuồng vọt tới chỗ Lục Ly.
Những người còn lại không di chuyển, đám người Tần công tử, Quỳnh tiểu thư, Mộc tiểu thư lơ lửng ở bên ngoài đảo một cách thờ ơ, lạnh nhạt, bọn họ sẽ không đi cướp thần dược thiên địa của Lục Ly, cũng sẽ không vô duyên vô cớ đi giết người. Nhưng đám người Diêm công tử ra tay, bọn họ cũng sẽ không ngăn cản, ai biểu Lục Ly không biết điều?
- A?
Năm công tử trẻ tuổi vừa mới lao ra vài bước, đã phát hiện có gì đó không đúng. Bởi vì bọn họ không thể triệu tập Thần Lực, tốc độ nhanh chóng giảm đi. Có một người muốn phóng thích sát chiêu tấn công Lục Ly ở phía xa, nhưng phát hiện không phóng ra kiếm mang được.
- Ở đây có lực trường kỳ dị, áp chế Thần Lực của chúng ta.
Phó công tử phản ứng kịp lúc, kinh hô một tiếng, tất cả mọi người đều ngừng lại. Thần Lực là suối nguồn sức mạnh của bọn họ, không có Thần Lực mọi người đều không thể phóng thích sát chiêu, đương nhiên chiến lực sẽ yếu đi rất nhiều.
Ù... Ù... Ù...!
Diêm công tử lấy ra tiểu ấn lúc nãy, muốn thúc giục bí bảo để tấn công. Tuy nhiên bởi vì không thể phóng thích Thần Lực, hào quang trên bí bảo kia hơi lóng lánh một chút, kết quả không thể bay lên được, căn bản thúc giục không được.
Uy lực của bí bảo rất lớn, yêu cầu lượng lớn Thần Lực để thúc giục. Cho dù người bình thường có được bí bảo cũng không phóng thích được uy lực, là vì không có Thần Lực hùng hậu chống đỡ, thì không thể phóng thích uy lực lớn nhất của bí bảo.
- Huyết Linh Nhi, đạo tràng thần văn này thật không tồi!
Lục Ly thấy một màn như vậy, trong lòng hoàn toàn thả lỏng, không ngờ đạo tràng thần văn này có thể dễ dàng áp chế Tam Kiếp Thiên Thần? Hắn nhịn không được truyền âm khen ngợi.
Huyết Linh Nhi truyền âm lại:
- Đạo tràng thần văn này là do ta lợi dụng thần văn trên đảo sửa, nếu ta tự bố trí đạo tràng thần văn, uy lực có lẽ không mạnh như vậy. Tuy nhiên ta có thể thử cải tiến một chút, nhưng cần một ít thời gian.
Lục Ly hơi gật đầu, Huyết Linh Nhi mượn dùng toàn bộ sức mạnh thần văn trên đảo, cho nên bố trí đạo tràng thần văn mới có uy lực lớn như vậy. Thần Lực của mọi người đã bị áp chế hoàn toàn, một chút cũng không phóng ra.
- Quả nhiên có vấn đề!
Tần công tử và Quỳnh tiểu thư liếc nhìn nhau, nhưng hai người có chút tò mò, cho dù Thần Lực bị áp chế, Lục Ly cũng chỉ là Một Kiếp Thiên Thần hắn dựa vào cái gì đấu với năm người? Chẳng lẽ Thần Lực của hắn không bị áp chế?
- Hừ!
Diêm công tử hừ mạnh nói:
- Cùng nhau lên, Thần Lực của hắn chắc chắn cũng bị áp chế, cho dù không có Thần Lực, chúng ta cũng có thể trấn áp hắn một cách dễ dàng!
Vù Vù Vù!
Năm người đồng thời di chuyển, thân thể bọn họ đều không tồi, dù gì cũng sinh ra từ đại gia tộc, gần như là dùng thuốc từ nhỏ đến lớn lên, thân thể không thể nào quá kém. Năm người như năm con mãnh hổ, từng người múa may binh khí điên cuồng vọt tới Lục Ly.
Lục Ly ngạo nghễ đứng trên một khối đất trống trong đảo nhỏ, ánh mắt hắn trở nên lạnh lẽo, trầm giọng quát:
- Cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, một là rút lui ngay bây giờ, hai là sinh tử tự phụ!
Rất rõ ràng, không có chuyện năm người rút lui, nhiều đôi mắt nhìn họ như vậy, năm vị công tử rất kiêu ngạo, sao có thể bị lời của Lục Ly quát lui?
Bỗng chốc năm bóng người điên cuồng vọt tới, ánh mắt Lục Ly lộ ra sự lạnh lẽo.
Hai chân giẫm trên mặt đất một cái, cơ thể như một con rồng bắn tới, tốc độ kia nhanh như cầu vồng, hơn đám người Diêm công tử gấp mười lần…
- Tốc độ của hắn!
Lục Ly vừa di chuyển tất cả mọi người đều kinh ngạc, tốc độ của Lục Ly quá nhanh, thật sự có thể so với Tam Kiếp Thiên Thần. Tốc độ này nhanh gấp mười lần so với mọi người, cảm thấy giống như một tia chớp, dùng tốc độ khủng bố tới gần mọi người.
- Chẳng lẽ hắn có thể vận chuyển Thần Lực? Không phải, là Một Kiếp Thiên Thần cho dù có thể vận chuyển Thần Lực, sao tốc độ có thể nhanh như vậy?