Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bốn người sợ tới mức xém chút hồn phi phách tán, liều mạng vung vẩy bí bảo trong tay, đồng thời phóng ra bốn phương tám hướng.
- A...
Hư Không Trùng màu vàng lợt chui vào cơ thể, bốn người lập tức đau đến mức lăn lộn trên mặt đất, Lục Ly hạ lệnh cho Hư Không Trùng:
- Gặm hết chân của bọn họ!
Hư Không Trùng có thể nghe được mệnh lệnh đơn giản, tất cả tụ tập xuống dưới chân của bọn họ, bốn người nhanh chóng vang lên tiếng kêu thảm thiết như tiếng giết heo, chân của bốn người bị gắm hết, ngay cả xương cốt cũng không chừa lại...
- Loại trùng này...
Sắc mặt đám người Tần công tử thay đổi, trên mặt đám người Quỳnh tiểu thư, Mộc tiểu thư lộ ra vẻ hoảng sợ, nữ hài tử sợ nhất chính là loại độc vật trùng cổ này, chứ đừng nói tới Hư Không Trùng lợi hại như thế, thoắt cái đã gặm hết chân của bốn người.
- Loại trùng này? Là Hư Không Trùng?
Diêm công tử kêu thảm thiết vài tiếng, dường như nhớ tới cái gì, hắn trợn mắt nhìn Lục Ly nói:
- Ngươi, ngươi là…
Vù!
Lục Ly không đợi Diêm công tử nói hết, nhanh chóng hạ lệnh cho Hư Không Trùng:
- Gặm chết người này cho ta.
- A...
Hư Không Trùng trong cơ thể Diêm công tử hành động, bọn chúng bắt đầu gặm cắn, Diêm công tử đau đến mức trở nên quằn quại, cuối cùng thân thể hắn run rẩy một chút, linh hồn bị gặm hết, chết đi hoàn toàn.
Ù... Ù...!
Nhẫn Không Gian, tiểu ấn, chiến giáp, binh khí tất cả đều thoát ly khỏi cơ thể Diêm công tử, vào lúc này toàn trường đột nhiên trở nên an tĩnh. Bọn người Phó công tử cũng ngừng kêu thảm, kinh sợ nhìn sang.
Diêm công tử, hậu bối mà điện chủ Hắc Viêm Điện thích nhất bị giết? Sau khi chuyện này truyền ra ngoài, sợ là toàn bộ Hải Vực Phong Bạo sẽ bị chấn động.
Nhị Trọng Thiên có một quy định bất thành văn, đó là trong lúc đánh nhau các đại thế lực có thể giết chết cường giả nhân tộc của đối phương, thế nhưng thường sẽ không giết chết người thừa kế hoặc là con cháu ưu tú trong thế hệ trẻ tuổi của bọn họ.
Con cháu ưu tú trong thế hệ trẻ tuổi là truyền thừa của thế lực hoặc gia tộc đó, là hi vọng duy trì dòng dõi. Nếu con cháu ưu tú nhất trong thế hệ trẻ tuổi bị giết chết, đồng nghĩa với khả năng truyền thừa cũng biến mất, như thế sẽ ảnh hưởng đến căn cơ của gia tộc hoặc thế lực đó.
Một khi xuất hiện tình huống như vậy sẽ khiến cho thế lực hoặc gia tộc đó liều mạng phản công, dù sao căn cơ của bọn hắn đã bị hủy diệt, cần gì phải kiêng dè, cùng lắm là cá chết lưới rách mà thôi.
Cho nên thông thường các đại thế lực sẽ chỉ định người nối nghiệp, trừ phi không nể nang mặt mũi nhau, chuẩn bị sống mái một phen mới ra tay giết chết, còn bình thường nhiều nhất chỉ đả thương để hạ nhục một trận.
Gần đây Hải Vực Phong Bạo rất ổn định, các đại thế lực bình yên vô sự cho nên các công tử đỉnh cấp nhất trong thế hệ trẻ tuổi cũng rất an toàn, mấy năm gần đây đều không xảy ra chuyện thần tử, thần nữ bị giết chết.
Nhưng hôm nay lại xuất hiện bất ngờ!
Diêm công tử đã được Hắc Viêm Điện chỉ định là người nối nghiệp đời kế tiếp đột nhiên bị giết hại, mọi người đều sửng sốt. Đám Tần công tử và Quỳnh tiểu thư đều trợn tròn mắt không dám tin là thật.
Còn đám Phó công tử lại sợ đến choáng váng, Lục Ly lại dám giết một thần tử, dám giết mấy người bọn hắn. Hai chân bọn hắn đều bị gặm đứt đoạn, hiện giờ muốn chạy cũng không thể chạy, nếu Lục Ly muốn ra tay thì tất cả đều sẽ chết hết.
Mười ba người này đều là thần tử cùng thần nữ, các nàng từng nghĩ đến tiến vào Tiên Cung có khả năng sẽ bỏ mạng, thế nhưng không ngờ rằng là bị người giết chết.
Tuy rằng không nhìn rõ đỉnh núi cao, có điều bọn họ vẫn nghe thấy được tiếng kêu thảm thiết của Diêm công tử, còn mơ hồ nhìn thấy chiến giáp cùng không gian giới bên trong cơ thể Diêm công tử cũng đã thoát ly.
Mọi người đều đoán ra nhưng không ai dám tin tưởng, trừ phi Lục Ly phát điên mới có thể chém chết Diêm công tử, điều này như đang liều lĩnh tuyên chiến với Hắc Viêm Điện.
Nếu Lục Ly không có lai lịch, hắn chắc chắn sẽ bị Hắc Viêm Điện truy sát đến chết, còn nếu có lai lịch thì cũng sẽ khiến Hắc Viêm Điện và thế lực của hắn tử chiến.
Mọi người đều vô cùng cảm khái, duy chỉ có Lục Ly trong lòng không có bất kỳ gợn sóng.
Cục diện giữa hắn và Hắc Viêm Điện vốn dĩ là không chết không được, hắn còn kiêng kị điều gì. Hắn vốn không muốn giết người nhưng Diêm công tử nhận ra thân phận của hắn, dưới tình thế cấp bách hắn không thể lo nhiều như vậy.
Vèo!
Cơ thể hắn lóe lên, vọt tới bên cạnh xác chết của Diêm công tử, sau đó cầm lấy tiểu ấn chiến giáp và không gian giới của hắn.
Lúc này, mấy người xung quanh khuôn mặt vặn vẹo cực kỳ thống khổ, thế nhưng không ai dám phát ra bất kỳ âm thanh nào, ánh mắt nhìn Lục Ly chằm chằm, không dám lộ ra vẻ cừu hận.
Ai là người không sợ chết? Nếu liều mạng được thì bọn họ đã liều mạng, có điều giờ khắc này không ai còn sức để đánh trả, chỉ có thể trông chờ vào quyết định cuối cùng của Lục Ly.
Cát công tử đứng cạnh đám người Tần công tử thầm vui mừng, may mà lúc bị Lục Ly đánh tới bên hồ, hắn không lựa chọn xông lên sống mái với Lục Ly mà trái lại rút lui, bằng không giờ khắc này đã chung một kết cục với bốn người.
Ánh mắt Lục Ly liếc tới Phó công tử, đôi mắt không mang theo bất kỳ dao động cảm xúc hệt như thần chết, Phó công tử bị nhìn đến lạnh sống lưng. Lục Ly rất phản cảm kẻ này, hắn thà rằng tiếp xúc với tiểu nhân chân chính còn hơn tiếp xúc với hạng ngụy công tử.
Hắn bước hai bước về phía Phó công tử, sát ý trên người tỏa ra khiến Phó công tử kinh hãi, hắn hoảng loạn hét lên:
- Các hạ không cần đến đây, có gì từ từ nói.
- Này vị bằng hữu!
Vào đúng lúc này, Tần công tử đột nhiên mở miệng, hắn trầm giọng nói:
- Bỏ qua được thì nên bỏ qua, tuy rằng bọn họ muốn cướp thiên địa thần dược nhưng rốt cuộc vẫn chưa làm tổn thương đến ngươi. Ngươi đã đánh khiến bọn họ bị thương nặng, coi như dạy dỗ bọn họ một bài học. Thôi thì nên cho bọn họ một cơ hội, cũng là nể mặt mũi của Tần mỗ ta.