Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2698 - Chương 2685: Một Mình Nghênh Đón

Bất Diệt Long Đế Chương 2685: Một mình nghênh đón

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Mấy công tử đều hiểu rất rõ điều này, bởi vậy không ai xông đến ngay mà vừa bước đi vừa bí mật truyền âm bàn bạc nhau.

Đi được hai vòng mấy người này đã bàn bạc xong, bọn hắn chuẩn bị cổ vũ vài người ra thăm dò, nếu có cơ hội bọn hắn sẽ ra tay.

Bọn hắn đều là nhân kiệt của các đại thế lực ở Hải Vực Phong Bạo, rất có tầm ảnh hưởng. Bình thường có rất nhiều công tử từ các gia tộc bình thường đi theo bọn hắn làm tùy tùng. Triệu tập mười mấy người cổ xúy một phen, cuối cùng có chín người đồng ý lát nữa sẽ công kích Lục Ly.

Bọn hắn cam đoan đợi đến khi chín người cùng ra tay sẽ lập tức tiếp ứng, linh dược cướp được trên người Lục Ly sẽ chia cho mỗi người một cây, đồng thời sau này sẽ lợi dụng tầm ảnh hưởng của gia tộc để giúp bọn họ có chỗ đứng trong gia tộc.

Thần dược không đáng nhắc tới, lời bảo đảm phía sau mới khiến rất nhiều người dao động. Có Phó công tử chống lưng, sau này địa vị trong gia tộc của bọn họ như mặt trời giữa ban trưa, có thể chiếm được rất nhiều tài nguyên của gia tộc, sau này còn có cơ hội được làm gia chủ.

Cả đám bí mật bàn bạc một phen, từng người tản ra tiếp tục giả bộ tìm kiếm manh mối, đồng thời Phó công tử còn sai bọn hắn giả bộ xông lên đỉnh núi, khi lên được hai, ba nghìn trượng đều vòng xuống dưới.

Mấy người Tần công tử, Quỳnh tiểu thư cũng thử một phen, nhìn thấy hành động của đám Phó công tử, các nàng cũng đoán ra được đôi chút.

Quỳnh tiểu thư khẽ nhíu mày, muốn nói nhưng lại thôi. Tần công tử khẽ mỉm cười với nàng, ánh mắt tìm đến Lục Ly ở bên kia, môi khẽ mấp máy truyền âm qua: “Này vị bằng hữu, lát nữa nhớ cẩn thận chút!”

Hắn không nói gì thêm, ý tứ rất rõ ràng. Lục Ly liếc nhìn hắn và Quỳnh tiểu thư, khẽ sờ cằm, sau đó vẫn tiếp tục ngồi khoanh chân, tâm trạng không có chút dao động.

Hắn ngồi ở bên trong “Phong Thần Đạo Tràng”, nếu bên ngoài công kích hắn vẫn có thể né tránh dễ dàng, nếu dám tiến vào trong thì hắn càng không sợ, tới một người sẽ giết một người.

Chín người kia đi theo một nhóm người đến bên này, chín người tản ra nhưng không tới gần Lục Ly, mà tiến lên từ mấy phương hướng khác nhau, tiếp tục giả bộ tìm tòi. Đám Phó cung tử, Bộ công tử cũng đi tới từ xa, có điều tốc độ rất chậm.

- Giết!

Chín người dừng lại, sau đó có một người thét lên một tiếng, cả đám di chuyển cùng lúc, từ xung quanh vọt tới, trong nháy mắt đã áp sát Lục Ly. Từng người một đều lấy ra binh khí hòng tiêu diệt hắn.

Trong chín người này không có lấy một Tam Kiếp chiến thần, chỉ có sáu Nhị Kiếp đỉnh phong, còn lại đều là võ giả Nhị Kiếp. Vào lúc chín người ra tay Lục Ly đã cảm ứng được, tuy lúc này hắn đang nhắm mắt ngồi khoanh chân nhưng vẫn thôi động Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình hình bốn phía.

Chín người đã vọt tới gần nhưng hắn vẫn chưa có bất kỳ động tác gì, tiếp tục ngồi xếp bằng giống như lão tăng đang nhập định. Vào lúc này mặt đất dưới người hắn đã bắt đầu rục rịch, tiếp theo Hư Không Trùng bắn ra bay đầy trời.

Rầm rầm rầm!

Tốc độ của chín người đều rất nhanh, trong nháy mắt đã xông đến, công kích của bọn hắn đều đánh trúng Lục Ly cùng một lúc.

Chín âm thanh nặng nề vang lên, cơ thể Lục Ly vẫn chưa di chuyển một phân, công kích của bọn hắn giống như đánh vào một khối thiên thạch vạn năm, không hề khiến Lục Ly chịu bất kỳ thương tổn, chỉ để lại trên người hắn vài vết tích.

Vù!

Hư Không Trùng phủ kín trời ào ào bay đến, một lúc đã bao phủ kín chín người. Khi cảm nhận được rất nhiều côn trùng chui vào sâu trong cơ thể, sắc mặt chín người trắng bệch.

Bọn hắn nhìn về phía mấy người Phó công tử, thấy bọn họ không có bất kỳ cử động gì, trong nháy mắt cả chín người bỗng cảm thấy tuyệt vọng, giống như bị người khác bán đứng, nội tâm rơi xuống vực sâu vạn trượng.

- A!

Hư Không Trùng bắt đầu gặm cắn. chín người đau đớn lăn lộn dưới đất, Lục Ly vẫn không mở mắt, âm thầm ra lệnh cho Hư Không Trùng: “Gặm hết cánh tay bọn hắn!”

Hư Không Trùng tràn vào trong cánh tay của chín người, bằng mắt thường cũng có thể trông thấy hai cánh tay bọn hắn đang biến thành xương trắng, có người đau đớn giãy dụa trên nền đất, xương cẳng tay cũng long ra...

Hít hít!

Cả đám hít vào một hơi, người ở xung quanh đều bị chấn động, tất cả tụ tập đến phía này. Nhìn thấy cánh tay chín người đều biến thành xương trắng, vô số người mặt tái ngắt, một vài tiểu thư không đành lòng nhìn tiếp đã quay mặt sang hướng khác.

Gặm hết cánh tay, Hư Không Trùng không thấy Lục Ly ra lệnh nên dừng lại, có ba người hoảng loạn bò tới phía Phó công tử định chạy trốn.

- Kẻ nào dám động đậy sẽ biến thành hài cốt!

Lục Ly không mở mắt, mỗi khẽ mấp máy nói ra một câu. Giọng nói của hắn như âm thanh của sứ giả đến từ địa ngục khiến ba người kia run rẩy, tất cả đều không dám bỏ chạy.

- Đừng có la hét, còn để ta nghe thấy âm thành thảm thiết thì các ngươi sẽ vĩnh viễn không thể phát ra âm thanh nào nữa!

Lục Ly lại mở miệng, toàn bộ mấy người đang kêu la thảm thiết đều ngậm miệng. Khuôn mặt bọn hắn vặn vẹo, mồ hôi chảy xuống như mưa, cơ thể run lẩy bẩy, có người ngồi thụp xuống, hai cánh tay chỉ còn xương trắng buông thõng xuống, máu tươi còn đang chảy ra ròng ròng, nhìn trông vô cùng thê thảm và khủng bố.

Ánh mắt rất nhiều người lộ ra vẻ đau thương, chín người này đều là công tử của Hải Vực Phong Bạo, trước đây thường cùng nhau uống rượu tán gẫu. Nhìn thấy dáng vẻ thê thảm của bọn họ, nội tâm ai nấy đều không đành lòng, tất cả dấy lên một mối thù chung.

Ngay cả Tần công tử và Quỳnh tiểu thư đều không đành lòng, Quỳnh tiểu thư xoay mặt sang hướng khác, Tần công tử há miệng mấy lần, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.

Đám người Phó công tử đứng chung một chỗ vẻ mặt u ám, trong mắt nồng đậm sát khí, nhưng vừa nãy bọn hắn đã không động thủ, giờ khắc này lại càng không động thủ.

Thật ra bọn hắn định chờ chín người này đánh Lục Ly bị thương hoặc giữ chân Lục Ly mới ra tay đánh lén. Nhưng chín người này xông lên lại không làm Lục Ly chịu bất kỳ tổn thương gì, hơn nữa còn bị thương nặng trong nháy mắt, thủ đoạn tàn nhẫn của Lục Ly đã trấn áp mọi người.

Bình Luận (0)
Comment