Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vùng vẫy tay một hồi, cảm giác trong tay tràn đầy sức mạnh vô hạn, tựa hồ chỉ cần dùng một quyền đã có thể giết chết một con tam tinh độn thú.
Vụt!
Hắn bay lên cao, lượn vòng xung quanh núi đá, hắn cảm giác rõ ràng lần bay lượn này không giống lúc trước, xương cốt trong người tràn ngập sức mạnh to lớn, tốc độ hắn đã tăng lên hai phần. Hắn phỏng chừng lúc này vận chuyển Tiêu Dao Bộ thì tốc độ của hắn không kém gì Tam Kiếp đỉnh phong.
“Không tệ!”
Bay lượn vài vòng Lục Ly rất thỏa mãn, tuy rằng tiêu hao phần lớn thần lực trong cơ thể, hơn nữa còn tiêu hao nhiều thần đan như vậy nhưng cơ thể nâng cao hai phần, chuyện này khiến hắn vô cùng mừng rỡ.
Bỏ ra cũng đáng giá, bí thuật thượng cổ này cực kỳ mạnh mẽ, có tác dụng rất lớn với luyện thể. Chỉ đáng tiếc bí thuật không trọn vẹn, thiếu mất bí thuật luyện bì, luyện huyết và luyện thần. Bằng không hắn tu luyện toàn bộ, có lẽ muốn trở thành Thần Thể vô thượng cũng dễ hơn rất nhiều.
“Thử xông lên xem sao!”
Lục Ly xoay người phóng lên phía trên, lần này xông đến năm trăm trượng rất dễ, hắn tiếp tục đi lên, đến tám trăm trượng thì không thể nhích lên.
Hắn đứng ở đó, thôi động đại đại chi ngấn cảm ứng tình hình phía trên nhưng không cảm ứng được bất kỳ hơi thở sinh mệnh, có lẽ người ở đó đã truyền tống đi rồi.
Vèo!
Hắn vọt xuống, tiếp tục khoanh chân luyện hóa thần đan, chờ đợi Huyết Linh Nhi luyện hóa xong tiểu ấn kia. Sáu ngày trôi qua, Huyết Linh Nhi truyền âm đến:
- Chủ nhân, thần văn của Trần Vương Ấn đã bị phá giải, ta truyền lại cho ngươi cách khống chế thần văn là ngươi có thể khống chế Trần Vương Ấn.
- Sao gọi là Trần Vương Ấn?
Lục Ly hơi kinh ngạc, Huyết Linh Nhi giải thích.
- Đây là thông tin lưu lại trong tiểu ấn. Tiểu ấn này được một người tên là Trần Vương luyện chế, đây là một món bảo khí thần văn thượng phẩm.
- À à!
Lục Ly hài lòng, xúc tua của Huyết Linh Nhi dò ra bên ngoài, cắm sâu vào trong linh hồn Lục Ly truyền thông tin đến. Lục Ly tiêu hóa một phen, lấy ra thần lực mà Trần Vương Ấn rót vào. Thần lực này lại vận chuyển vào theo quỹ tích đặc biệt, hắn dựa vào thông tin của Huyết Linh Nhi để kích phát một vài thần văn, tiện đà kích phát toàn bộ Trần Vương Ấn, cuối cùng khống chế thần ấn này.
Vù!
Chỉ trong chốc lát Trần Vương Ấn sáng lên, tỏa ra từng luồng ánh sáng, thần văn trên tiểu ấn lấp lánh, ký tự thần bí hiển hiện, Lục Ly dần có một tia liên hệ tinh thần với Trần Vương Ấn.
- Đi!
Lục Ly khống chế Trần Vương Ấn bay lên, từng luồng hơi thở cổ lão, cường đại mênh mông dọa người tỏa ra từ trong Trần Vương Ấn. Tiểu ấn bay qua lại giữa không trung như cánh tay được điều động, phi hành trong chốc lát Lục Ly hài lòng chộp lấy Trần Vương Ấn vào trong tay.
Hắn nhìn xuống khói đen cuồn cuộn bên dưới, tiểu ấn đã luyện hóa xong, đến thời điểm lên núi rồi.
Tu luyện tu luyện được nửa ngày, Lục Ly bắt đầu hành động, hắn lấy bản đồ Tần công tử đưa ra quan sát, sau đó đi đến nơi Tần công tử đã đi qua.
Hắn ung dung lấy Trần Vương Ấn ra để rẽ khói đen, cơ thể hắn cũng được ánh sáng của Trần Vương Ấn bao phủ, Lục Ly không dám đi với tốc độ quá nhanh, chỉ bước về xuống dưới từng bước một. Lục Ly nhắm hai mắt, cảm ứng thông qua Đại Đạo Chi Ngân, nơi này không dùng được thần niệm, nếu xem xét bằng mắt thường thì không bằng cảm ứng bằng Đại Đạo Chi Ngân.
Bước từng bước về phía trước, thoáng chốc Lục Ly đã bị khói đen nuốt chửng, hắn đi thẳng xuống dưới núi đá vẫn chưa nhận thấy bất kỳ nguy hiểm.
Sau khi đi được thời gian mấy nén nhang, Lục Ly vẫn đi theo con đường Tần công tử đưa cho, hắn phát hiện xung quanh có một vài thần văn, còn có thần văn đã bị nổ tung, xem ra là do Tần công tử xuống lần đầu phá vỡ.
“Thông đạo!”
Bản đồ mà Tần công tử đưa hắn là thật, Lục Ly men theo đường trên bản đồ dễ dàng tìm được một thông đạo, đó là một địa động, mặt trên có thần văn mờ nhạt đang di chuyển, đây hẳn là thần văn truyền tống lên đỉnh núi.
Đương nhiên Lục Ly không vội vàng bước vào ngay mà để Huyết Linh Nhi thăm dò. Huyết Linh Nhi cắm vào trong thần văn ở cửa động kiểm tra một lát rồi truyền âm:
- Chủ nhân, rất an toàn. Đây cũng là thần văn truyền tống!
Lục Ly không do dự đẩy Trần Vương Ấn đi vào, vừa bước vào hắn cảm thấy trước mắt lóe lên một tia sáng trắng, hắn đã xuất hiện trên đỉnh núi.
Đỉnh núi trống trải, trên đó không có lấy một bóng người, chỉ có một tế đàn truyền tống. Quả nhiên đám Phó công tử đã rời đi hết, cửa ải này không còn ai.
Lục Ly triệt để yên tâm, hắn đi khắp đỉnh núi, nhưng không quyết định rời đi ngay mà chuẩn bị sử dụng giọt máu tiên thú kia.
Lúc trước ở dưới chân núi hắn lo sợ phía trên có người mai phục nên không dám luyện hóa máu tiên thú, hiện giờ đã an toàn hắn đương nhiên có thể luyện hóa. Đám Phó công tử sẽ không truyền tống trở lại nhỉ? Tiên Cung này chỉ có thể đi tới, hắn chưa thấy có đường trở lại.
Vụt!
Lục Ly lấy ít đá xếp trận bố trí một khốn trận đơn giản trên đỉnh núi, hắn sợ bản thân quá đau đớn sẽ lăn lộn trên đỉnh núi, một khi lăn xuống đám khói đen thì xong đời.
Trận pháp này bố trí rất dễ, sau gần nửa canh giờ một đại trận màu đen xuất hiện, bao phủ Lục Ly ở bên trong. Nếu không phải công kích mạnh mẽ thì Lục Ly sẽ không bị bay ra khỏi trận.
Hắn nghỉ ngơi trong chốc lát, lấy hộp ngọc ra. Sau khi hộp ngọc xuất hiện, huyết dịch trong người hắn bắt đầu sôi trào, máu tràn ngập trong mắt. Trong đầu hắn toàn là khát vọng phải luyện hóa được giọt máu này.
Lục Ly hít một hơi thật sâu.
Khi hắn mở hộp ngọc, một giọt máu ở bên trong nảy lên hòng bay ra ngoài.
“Giọt máu này có thể sánh ngang với thiên địa thần dược, lại có linh tính. Rốt cuộc đây là máu của tiên thú mạnh mẽ nào?”
Lục Ly ngạc nhiên, bàn tay nắm chặt lấy giọt máu nhanh như chớp, hắn lập tức thả thần lực bao bọc lấy giọt máu, nếu không giọt máu rất dễ bị tản ra trời đất.
Hắn phóng thích thần lực bắt đầu chậm rãi luyện hóa, huyết dịch mạnh mẽ như vậy, hắn không dám nuốt hết một lần. Tuy rằng cơ thể hắn mạnh mẽ, nhưng ngộ nhỡ không chịu đựng nổi?