Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Xì xì!
Từng tia máu chui vào trong tay hắn, cả tay hắn bắt đầu cảm thấy nóng rừng rực, suýt nữa định ném bỏ giọt máu. Hắn cố nén cảm giác nóng rực tiếp tục luyện hóa, thoáng chốc cảm giác nóng rực khuếch tán khắp người, cơ thể hắn như rơi vào trong lò lửa, huyết dịch toàn thân chảy cuồn cuộn.
Tiếp tục luyện hóa, giọt máu trong tay hắn dần nhỏ lại, cơ thể hắn càng lúc càng nóng, nóng đến mức hắn gần như nghẹt thở. Hắn cắn răng kiên trì, những năm gần đâu đau đớn mà hắn chịu đựng còn nghiêm trọng hơn như vậy mấy lần, chút dày vò này chưa thể làm hắn ngất đi.
“Sắp được rồi!”
Lục Ly cảm ứng một phen, quả quyết nuốt hết chỗ máu còn dư lại vào trong miệng, cảm giác lần này không giống lúc trước, giống như hắn đang nuốt phải một đám lửa. Huyết dịch lập tức khuếch tán ra khắp người, cả người hắn bắt đầu cháy hừng hực. Mỗi tấc da thịt, xương cốt, huyết dịch đều như thiếu đốt, lần này hắn không chịu được, ngã lăn xuống đất lăn lộn.
May mà hắn đã bố trí trận pháp, bằng không chắc chắn sẽ lăn xuống chân núi. Hắn lăn lộn điên cuồng dưới đất, khắp người tràn ngập hơi thở dã thú, trong miệng phát ra những tiếng gầm gừ như một con cự thú bị thương đang hấp hối.
Hắn lăn lộn hơn một canh giờ mới ngừng lại, hơn nữa cuối cùng đã hôn mê. Máu tiên thú này thật bá đạo, tuy cơ thể hắn rất mạnh nhưng vẫn không chịu được.
Lần này Lục Ly hôn mê một ngày một đêm. Hắn mơ một giấc mơ rất dài, mơ thấy bản thân bị truy sát, sau lưng bị người khác đâm liên tục tạo thành hai lỗ máu. Hắn còn mơ thấy lỗ máu sau lưng bị rót độc dược, lưng hắn mọc ra một thứ gì đó, hắn biến thành một quái vật...
Sau một ngày một đêm hắn mệt mỏi tỉnh dậy, cảm giác đầu tiên đó là vô cùng khát, miệng khô lưỡi đắng giống như lượng nước toàn thân đều bốc hơi hết. Hắn bò lên định lấy nước uống, nhưng khi cơ thể hơi cử động hắn đã cảm thấy không đúng.
Hắn phát hiện sau lưng có điều bất thường, sau lưng hắn thật sự... mọc ra thứ gì!
- Cánh!
Lục Ly sợ hãi nghiêng đầu nhìn sau lưng, ánh mắt kinh hoàng. Sau lưng hắn xuất hiện hai cánh chim màu bạc, hai cánh chim này đều dài hơn một mét, bề mặt cánh chim rực rỡ như được rót thủy ngân, tràn đầy cảm giác của kim loại.
Cánh chim này không phải đặt sau lưng hắn mà hoàn toàn nối liền với lưng hắn, cảnh tượng trong mơ không phải ảo giác mà là hắn thực sự đã mọc ra hai cánh chim.
Cảm giác đầu tiên của Lục Ly không phải mừng rỡ mà là sợ hãi. Mọc cánh chim có nghĩa hắn đã biến thành quái vật, không phải nhân loại bình thường mà là một người chim? Dáng vẻ này sẽ bị người khác cho rằng là quái vật, là dị tộc. Sau này trở lại Thần Giới thì người thân nhân tộc sẽ nhìn hắn như thế nào?
Hắn tỉnh táo lại rất nhanh bởi vì phát hiện trong đầu hiện lên một vài thông tin, hắn mơ hồ hơi hiểu ra. Đây cũng là một loại thần kỹ huyết mạch hoàn toàn mới.
Hắn lập tức tiêu hóa những thông tin xuất hiện trong đầu, tham ngộ một lát hắn như trút được gánh nặng. Hắn không bị biến dị mà xuất hiện một loại thần kỹ huyết mạch mới, Long Dực!
Nếu là thần kỹ huyết mạch thì đương nhiên có thể phóng thích, có thể thu hồi. Hắn cẩn thận tham ngộ hoàn toàn các thông tin trong đầu, vừa động ý nghĩ, hét lớn:
- Long Dực, thu!
Cánh chim lấp lánh ánh bạc sau lưng hắn trở thành hư vô, biến mất sau lưng hắn. Da thịt sau lưng bóng loáng bằng phẳng, không có thứ gì nhô lên, hắn đã trở thành nhân loại bình thường.
- Long Dực, hiện!
Hắn lại thét lên một tiếng, sau lưng lấp lánh ánh sáng, hai cánh chim xuất hiện, hắn vỗ cánh chim, cơ thể bay vọt đi nhanh như chớp, đập thẳng vào khốn trận mà hắn bố trí.
“Tốc độ thật nhanh!”
Lục Ly mừng rỡ, lúc Long Dực này vỗ lên hắn cảm nhận được không gian bị bóp méo, tốc độ di chuyển chắc chắn tăng lên rất nhiều. Đáng tiếc đỉnh núi quá nhỏ, hắn không dám bay bừa, chỉ đành thu hồi Long Dực lại, chờ có cơ hội sẽ thử nghiệm lại.
“Khí huyết mạnh mẽ, cơ thể có cảm giác được tăng cường rất nhiều, máu tiên thú này thật mạnh. Không đúng... Huyết dịch của ta giống như bị đổi màu?”
Lục Ly đột nhiên kinh ngạc, hắn phát hiện máu biến thành màu đỏ sậm mang theo chút vàng vàng nhìn trông quỷ dị đến khác thường. Hắn cau chân mày, sao huyết dịch lại đổi màu? Chẳng lẽ luyện hóa máu tiên thú đã xảy ra dị biến?
Hắn đăm chiêu trong chốc lát, vận chuyển thần lực. Khi thần lực vận chuyển hắn phát hiện trong huyết mạch đột nhiên vang lên từng âm thanh kỳ quái như tiếng sóng lớn đập đến, gào rít ầm ầm. Hắn thăm dò thần niệm, phát hiện tốc độ lưu chuyển rất nhanh, từng luồng khí huyết từ trong cơ thể truyền ra khiến hắn cảm thấy tràn đầy sức mạnh.
“Máu tiên thú quả nhiên bất phàm.”
Lục Ly lại vui vẻ, luyện hóa máu tiên thú không chỉ khiến hắn có được một thần kỹ huyết mạch, hơn nữa tựa hồ còn có sự lột xác khác?
Hắn cẩn thận kiểm tra nửa canh giờ thấy trừ huyết dịch hơi thay đổi, cơ thể tăng cường thì những cái khác đều không có gì thay đổi.
“Đủ rồi, giờ nên ra ngoài.”
Lại qua nửa canh giờ, Lục Ly quả quyết bước đến tế đàn truyền tống, đi vào cửa ải tiếp theo.
Lục Ly xuất hiện trên một mảnh đồng hoang vu, hắn vừa đi ra đã quét nhìn bốn phía âm thầm đề phòng. Khi nhận thấy xung quanh không có ai mới hắn mới yên tâm.
Mảnh đại địa này có cảm giác rất cổ xưa, khắp nơi đều nhuộm đầy hơi thở tang thương, cả vùng đất không có thực vật, không có sinh cơ giống như một mảnh đất chết.
Lục Ly đứng dậy đi một vòng xung quanh, đi tròn ba canh giờ vẫn không nhìn thấy ai.
- Long Dực, hiện!
Nơi này rất trống trải, Lục Ly quyết định thử hiệu quả của Long Dực, thử xem tốc độ của hắn có tăng lên đáng kể hay chăng. Sau lưng hắn ánh lên ánh sáng bàng bạc, tiếp đó hai cánh chim màu bạc xuất hiện, hơi vỗ một phát không gian sau lưng dậy sóng, cả người hắn vọt đi như một lưỡi kiếm sắc.
- A!
Trong nháy mắt Lục Ly phát hiện bản thân ở bên ngoài nghìn dặm, ánh mắt hắn kinh ngạc, vừa rồi hắn không hề vận dụng Tiêu Dao Bộ, cánh chim sau lưng cũng chỉ vỗ nhẹ một phát đã đi được quãng đường nghìn dặm.
Vụt!
Hắn xoay người, lần này cánh chim sau lưng vỗ một phát mạnh, không gian phía sau chấn động, cơ thể hắn hoá thành một luồng sáng phóng đi hai nghìn dặm.