Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn cố định người ở giữa không trung, hô hấp hổn hển, Long Dực này quá mạnh mẽ, vừa rồi hắn cảm nhận rõ rệt không gian phía sau chấn động kịch liệt, lúc Long Dực vỗ có tác động lên không gian pháp tắc, lại có thể khiến tốc độ đạt tới trình độ khủng bố như vậy.
""Nếu như…""
Lục Ly hơi dao động, Tiêu Dao Bộ một thoáng đã đi được hai ba nghìn dặm trong không gian, nếu Tiêu Dao Bộ và Long Dực cùng phối hợp với nhau, tốc độ kia sẽ đạt tới mức độ kinh người…
""Thử xem!""
Lục Ly chân đạp Tiêu Dao Bộ trước, vào lúc cơ thể sắp lao đi, cánh chim vỗ một phát, không gian xung quanh người hắn nổi gió, một giây sau xuất hiện ở bên ngoài hai, ba nghìn dặm.
Hắn dừng lại, nhướng mày. Vừa nãy phối hợp vẫn chưa tốt, cơ thể đã lao đi cánh chim mới vỗ thì đã quá muộn. Hắn thử lại lần nữa, lần này rất hoàn hảo, Tiêu Dao Bộ và cánh chim gần như phối hợp cùng lúc, cơ thể hoá thành một luồng sáng biến mất ở phương xa.
""Bốn nghìn dặm!""
Lục Ly nhẩm tính, sau đó hít một ngụm khí lạnh, với tốc độ này ngay cả Tam Kiếp đỉnh phong thông thường cũng không đuổi kịp? Trừ phi là Tam Kiếp đỉnh phong cảm ngộ tốc độ chân ý có tốc độ cực kỳ biến thái.
""Tiếp tục.""
Lục Ly đồng thời đạp bước và vỗ cánh chim sau lưng, cơ thể hoá thành luồng sáng vọt về phía xa, hắn không ngừng thử nghiệm để Tiêu Dao Bộ và Long Dực phối hợp nhau thật hoàn mĩ, nếu được như vậy tốc độ sẽ nhân lên.
Vụt!
Một luồng sáng bay tới bay lui bên trên đồng hoang, thoáng chốc vọt về phương xa, thoáng chốc phóng lên trời, thoáng chốc lao xuống đất, thoáng chốc lại lộn vòng giữa không trung…
Lục Ly bay rất vui sướng, giống như một tiểu võ giả mới học được phi hành bay tới bay lui phía trên đồng hoang. Tốc độ của hắn càng lúc càng ổn định, cơ thể cũng bắt đầu trở nên phiêu bay, tuyến đường thay đổi liên tục, thân hình ngày càng linh hoạt, nếu như phụ cận có người thì chắc chắn sẽ bị Lục Ly doạ chết khiếp.
Tốc độ như chớp!
Bốn chữ này đủ để hình dung tốc độ nhanh như tia chớp hiện giờ của Lục Ly.
Một canh giờ, năm canh giờ, tám canh giờ!
Lục Ly bay gần đó tám canh giờ mới ngừng lại, hắn đáp xuống bên trên một ngọn núi nhỏ, mặt mày hưng phấn, hắn hớp một ngụm nước lớn, lúc này mới dần hô hấp ổn định.
Thu hồi Long Dực lại, ánh mắt hắn vẫn nóng bỏng rất có tinh thần, có được tốc độ biến thái như vậy thì khắp Nhị Trọng Thiên này có nơi nào hắn không thể đi?
Cho dù toàn bộ cường giả Hắc Viêm Điện xuất hiện đuổi giết hắn thì đã sao? Ai có thể đuổi kịp tốc độ của hắn, ai có thể giết được hắn?
- Đi!
Trong lòng Lục Ly vô cùng tự tin và mãn nguyện, rốt cuộc hắn đã không sợ Hắc Viêm Điện, có thể đi lại tùy thích ở Nhị Trọng Thiên. Hắn có thể nghĩ cách nâng cao sức chiến đấu, cuối cùng đè bẹp hoàn toàn Hắc Viêm Điện, sau đó có thể trở lại Thần Giới…
Nghĩ đến đây tinh thần Lục Ly trở nên hưng phấn, hắn đã nhìn thấy một tia sáng hi vọng, một con đường có thể trở về nhà. Chỉ cần trấn áp được Hắc Viêm Điện, toàn bộ Nhị Trọng Thiên sẽ gần như không còn ai có thể chi phối sự sống chết của hắn, uy hiếp đến người nhà của hắn.
Vút!
Lục Ly chọn đại một phương hướng rồi bay vọt đi, hắn không sử dụng Long Dực, dựa vào tốc độ của Tiêu Dao Bộ cũng đã rất nhanh.
Chỉ trong nửa canh giờ hắn đã đi được ức vạn dặm, rốt cuộc hắn đã tìm thấy một toà đại điện, toà đại điện này lơ lửng giữa không trung như một ngọn núi lớn cực kỳ bắt mắt.
Hắn bay lên không trung, đáp xuống quảng trước phía trước đại điện, ở đây có thể thăm dò bằng thần niệm nên hắn không tới gần, thần niềm quét tới như thủy triều tuôn.
""Có tế đàn truyền tống!""
Hắn dò xét được trong quảng trường có tế đàn truyền tống, còn phát hiện cửa vào của ba toà đại điện, có điều đại môn đều đóng chặt, không biết có vào được hay chăng.
""Cứ bước vào từng đại điện trước xem sao!""
Lục Ly đi tới cửa một đại điện, đi lại một vòng xung quanh đại điện, sau đó đứng trước đại môn cố gắng đẩy mạnh ra. Đại môn vẫn không nhúc nhích, hắn suy nghĩ một lát rồi đánh một quyền vào đại môn, có điều không sử dụng sức mạnh quá lớn.
Ầm!
Đại môn phát ra ánh sáng, thần văn phía trên lấp lánh, một luồng hơi thở mạnh mẽ tuôn trào, Lục Ly bị luồng hơi thở này ép lùi về sau mấy bước.
""Sợ rằng không thể dùng sức phá giải thần văn này!""
Lục Ly nhìn thần văn phức tạp trên cánh cửa, muốn dùng sức mạnh phá vỡ là điều không thể. Hắn suy nghĩ rồi để Huyết Linh Nhi chui vào thăm dò, còn hắn đi tới hai đại điện khác điều tra.
Dò xét nửa canh giờ hắn trở về, hai đại điện còn lại và đại điện này cũng tương tự nhau, thần văn trên đại môn quá mạnh mẽ, căn bản không thể dùng sức mạnh phá vỡ. Hắn còn phóng Trần Vương Ấn ra oanh kích đại môn, kết quả hắn bị bắn ngược ra ngoài mấy trăm mét, khí huyết cồn cào.
Huyết Linh Nhi bên này vẫn đang thăm dò, sau ba nén nhang nó lui về, chui vào trong Thần Sơn truyền âm đến:
""Chủ nhân, xin lỗi thần văn ở đây quá mạnh mẽ, với năng lực của ta… Không thể phá được!""
""Xem ra không thể vào được!""
Lục Ly hơi nuối tiếc, bên trong ba toà đại điện này chắc chắn có đồ quý, không biết đám Tần công tử có đi vào được hay chăng? Hắn trầm mặc trong chốc lát, quả quyết lựa chọn rời đi.
Có cơ duyên không thể cưỡng cầu, không vào được chính là không vào được, lãng phí trăm năm ở đây cũng không vào được. Lục Ly sẽ không cố chấp như vậy, lần tiến vào đây hắn đã thu được nhiều thứ tốt, hắn rất hài lòng với hiện tại.
Khuôn mặt hắn bắt đầu trở nên nghiêm túc, hắn nhìn về phía tế đàn truyền tống, rất có khả năng tế đàn này sẽ truyền tống ra ngoài, hay nói cách khác hắn vừa ra ngoài đã phải đối mặt với cường địch.
Không biết tế đàn này có truyền tống đến địa điểm nhất định hay không, nếu như truyền tống đến địa điểm xác định thì khả năng hắn bị mai phục giết chết là chín phần.
Là phúc không phải hoạ, tốc độ tăng lên vượt bậc đã tiếp thêm niềm tin cho Lục Ly, Long Dực xuất hiện sau lưng hắn, hắn quả quyết bước vào trong tế đàn truyền tống.
Vụt!