Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2707 - Chương 2694: Diệt Thần Cung

Bất Diệt Long Đế Chương 2694: Diệt Thần Cung

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Một luồng ánh sáng trắng xuất hiện, Lục Ly cảm giác lần này chỉ truyền tống trong thời gian ngắn, trong lòng hắn chắc chắn đây là truyền tống ra ngoài.

Ầm ầm!

Quả nhiên không lâu sau Lục Ly cảm thấy bản thân xuất hiện trong nước biển, hắn quét mắt tới bốn phía, phát hiện đây là đáy biển.

""Có người!""

Thần niệm hắn quét ra xung quanh, phát hiện vài bóng đen đang đồng thời vọt tới chỗ hắn, trong tay cầm binh khí, hơi thở đáng sợ, tất cả đều là Tam Kiếp Thiên Thần.

Không ngoài dự đoán của Lục Ly, bên ngoài quả nhiên có người phục kích hắn.

Có năm kẻ xông tới, tất cả đều là Tam Kiếp Thiên Thần, có hai người mang hơi thở rất mạnh mẽ, một người trong đó mang hơi thở mà Lục Ly rất quen thuộc, là Diêm Hồng!

Nếu Diêm Hồng đã đến thì không cần đoán già đoán non về thân phận của năm người này. Rất có khả năng đây là người của Hắc Viêm Điện, một hai người trong số đó còn là người của thế lực lớn.

Năm người hoá thành luồng sáng lao về phía Lục Ly với tốc độ khủng khiếp, chớp mắt đã sắp xông tới. Năm người đều phóng ra công kích mạnh mẽ, toàn bộ không gian phía trước bọn hắn bị xé rách, nước biển xung quanh bị bốc hơi thành từng mảng chân không. Sát cơ khủng khiếp ập tới khiến Lục Ly cảm thấy nghẹt thở.

Năm luồng khí cơ vây quanh Lục Ly khiến Lục Ly lúc này cảm thấy không thể nào di chuyển. Có điều vào thời khắc sinh tử bản năng của hắn trỗi dậy. Lục Ly thét lên một tiếng, chân đạp về phía trước, đồng thời cánh chim sau lưng đột ngột vỗ lên, cơ thể hắn biến thành tia chớp bay vọt về phương xa.

Năm người hơi ngạc nhiên, sau đó đều phóng ra công kích, năm luồng sáng vụt đến, ba luồng đánh trúng Lục Ly, hai luồng khác sượt qua hắn.

Rầm rầm rầm!

Trên người Lục Ly vang lên ba âm thanh nặng nề, có điều hắn vẫn không dừng lại, chốc đã xuất hiện ở bên ngoài bốn nghìn dặm,ánh mắt hắn lộ ra vẻ đau khổ. Hai chân bị luồng ánh đao bổ trúng, ngực trái bị một luồng chỉ phong đen đánh trúng, trên đầu còn chịu một kích đập vào.

Đầu và hai chân vẫn khá hơn chút, còn ngực trái hắn xuất hiện một lỗ máu. Luồng gió này vô cùng khủng bố, đâm thủng da thịt hắn, toàn bộ cánh phổi bên trong đã nát bét khiến hắn lúc này hít thở đều thấy đau đớn dị thường.

- Cản hắn lại!

- Giết chết hắn, đừng để hắn chạy thoát!

- Ra tay!

Phía sau vang lên những tiếng gầm thét, xung quanh vọt ra rất nhiều bóng đen, toàn bộ đều là cường giả Nhị Kiếp đông nghịt nhìn không thấy điểm cuối, không ai biết được có bao nhiêu người đã đến.

""Hắc Viêm Điện xuất động toàn quân sao?""

Ánh mắt Lục Ly trở nên lạnh lẽo, trong tay xuất hiện Thất Tinh Chiến Đao, đột ngột bổ về phía trước, đồng thời hắn vỗ bay Long Dực, phóng thích Tiêu Dao Bộ, cả người phóng về phía trước.

Phía trước toàn là cường giả nhưng Lục Ly không còn đường lui, hắn chỉ có thể liều mạng mở một con đường máu, nếu không phá vòng vây xông ra ngoài thì hắn chắc chắn sẽ chết.

Xẹt!

Sát Địch Quỷ Trạm phóng thích rồi xoay vòng giữa không trung mấy lần, sau đó đột ngột bổ về phía trước. Vài võ giả đứng đầu bỗng chốc bị nổ tung thành thịt nát, còn có mấy võ giả bị nổ bay, theo đó cũng khiến những võ giả phía sau bắn ra ngoài.

Vụt!

Lục Ly phóng tới điên cuồng, hắn lại phóng ra một Sát Địch Quỷ Trảm nữa rồi thu Thất Tinh Chiến Đao lại, hắn vung nắm đấm tới áp sát, đánh bay mấy võ giả ra ngoài.

Rầm rầm rầm!

Xung quanh có vô số công kích đánh lên người Lục Ly, có điều không khiến hắn bị thương quá nghiêm trọng. Lục Ly bay thẳng một đường mới khí thế như chẻ tre, nện cả đám biến thành sương máu hoặc bị đánh bay ra ngoài.

- Luồng đao này…

Phía xa có một đám người đang quan sát trận chiến, là nhóm Tần công tử, Quỳnh tiểu thư và Mộc tiểu thư. Sát Đế Quỷ Trảm của Lục Ly quá mức quỷ dị khiến các nàng vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ, có cảm giác như đã từng nhận biết loại công kích quỷ dị này?

- Địa Ngục Sát Thần?

Tần công tử nghĩ tới, hoảng sợ nói:

- Cách đây không lâu phía bên Nộ Diễm Đảo xuất hiện một Địa Ngục Sát Thần, hình thức công kích của hắn giống hệt Lục Sát Thần, hơn nữa đều là Nhất Kiếp Thiên Thần, đều đeo mặt nạ, xem ra là cùng một người!

- Thật mạnh!

Quỳnh tiểu thư cảm khái:

- Năm người là Tam Kiếp Thiên Thần, còn có hai người là Tam Kiếp hậu kỳ, Diêm Hồng lại là cường giả Nhị Trọng Thiên thành danh đã lâu mà không giết được hắn. Nhìn xem, hắn phá vòng vây xông ra!

- Tốc độ này…

Mộc tiểu thư kinh ngạc thốt lên:

- Tốc độ này thực sự rất nhanh, còn nhanh hơn cả Tam Kiếp đỉnh phong? Ồ, sao hắn lại mọc cánh? Chẳng lẽ hắn là chủng tộc đặc biệt, không phải nhân loại thuần chủng?

- A… Có cánh?

Đôi mắt xinh đẹp của Quỳnh tiểu thư lộ ra vẻ thất vọng. Nếu là chủng tộc đặc biệt thì không phải nhân loại thuần chủng, người như vậy dẫu sao cũng không phải đồng tộc. Không cùng tổ tiên với ta, lòng dạ tất khác…

- Hắn không phải là chủng tộc đặc biệt!

Tần công tử lắc đầu nói:

- Ta từng tiếp xúc gần với hắn, hơi thở nhân loại trên người hắn rất thuần khiết. Có thể đây là một loại kỳ thuật thượng cổ? Ta không hiểu… Trên người Lục Sát Thần này có thật nhiều bí mật.

- Hắn chạy thoát kìa, không ai đuổi kịp được hắn?

Mộc tiểu thư lại cảm khái, mọi người cảm thấy Lục Ly như một con cự thú chiến tranh, đột phá từng vòng lại từng vòng vây giết, khắp áo xanh đều là máu, cánh chim sau lưng cũng bị máu nhuộm đỏ.

Con ngươi Tần công tử đột nhiên co rút, môi khẽ mấp máy truyền âm đến: ""Lục huynh cẩn thận!""

Vừa mới thoát ra khỏi vòng vây, Lục Ly cũng cảm nhận được sát cơ, hắn đột nhiên quay đầu lại phát hiện sau lưng có mười ba luồng ánh sáng không ngừng vụt đến. Đó đều là từng mũi thần tiễn kéo dài ánh sáng ra hơn mười dặm, hơi thở khiến người khác sợ hãi, rõ ràng được phóng ra từ một loại bí bảo cường đại.

Những thần tiễn này có tốc độ quá nhanh, Lục Ly căn bản không thể né tránh, hắn cắn răng không ngừng vung nắm đấm về phía trước.

Ầm ầm ầm ầm!

Hắn đánh ra bốn quyền như sấm chớp đánh tan bốn luồng ánh sáng. Bên trên nắm đấm của hắn xuất hiện một dòng máu, cơ thể hắn bị đẩy lùi. Thần tiễn này có uy lực quá mạnh mẽ, nắm đấm của hắn không đỡ được nên đã bị thương.

Bình Luận (0)
Comment