Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tần công tử giải thích, sau đó suy nghĩ một lát nhìn Lục Ly chân thành nói:
- Vật này là của gia tộc chúng ta nên đương nhiên gia tộc ta có thể dựa vào vật này để tìm đến ngươi. Có điều xin ngươi tin tưởng chỉ cần ta chưa chết, Tần gia chúng ta sẽ không phải là kẻ thù của ngươi.
Lục Ly nhận lấy mai rùa, nhưng hắn không cất đi mà lại hỏi một câu tương đối thẳng thắn:
- Tại sao?
Hắn không hỏi quá chi tiết, hắn tin chắc Tần công tử có thể hiểu được. Thiên hạ này không tự nhiên có yêu mến, cũng không tự nhiên có hận thù. Hắn và Tần công tử tiếp xúc nhau không nhiều, hơn nữa cả hai lần đều là giao dịch, Tần công tử sẽ không chân thành nhiệt tình như vậy, dám đắc tội với cả Hắc Viêm Điện và Phó gia để giúp đỡ hắn.
Nếu Tần công tử không thể đưa ra lời giải thích hợp lý, Lục Ly chắc chắn không nhận lấy miếng mai rùa này.
- Bởi vì bọn ta có cừu oán với Phó gia!
Tần công tử không hề che giấu, giải thích:
- Nói chính xác thì… Là ta và Phó gia có cừu oán, cô cô ruột ta gả cho nhi tử thứ ba của gia chủ Phó gia, nhưng gả đi được ba năm thì mất. Phó gia giải thích là do chết bất ngờ, có điều ta nhận được tin cô cô ta bị tên ác ma biến thái của Phó gia hành hạ đến chết.
Tần công tử nói đến đây hai mắt đỏ rực, trên người tuôn ra sát khí nồng đậm.
Hắn hít một hơi sâu, khom người chắp tay nói:
- Ta vì thân phận hạn chế nên không thể động thủ với Phó gia, không có bằng chứng nên gia tộc cũng không tiện đứng ra. Sức chiến đấu hiện giờ của ta chưa đủ! Bởi vậy xin ngươi giúp ta một tay, hết mình đánh giết người của Phó gia.
- Được!
Lời giải thích này rất hợp lý, Lục Ly tin tưởng Tần công tử không phải đang diễn trò, một người vì theo đuổi một nữ nhân mà không tiếc bất kỳ thứ gì, nghĩ đến cùng vẫn là người có tình có nghĩa.
Lục Ly nhận lấy mai rùa, trịnh trọng nói:
- Tần công tử cứ yên tâm, ta sẽ lật tung toàn bộ Hải Vực Phong Bạo này.
- Ha ha ha!
Tần công tử cười phá lên, gật đầu nói:
- Ta đánh giá cao ngươi, có thể nắm giữ tốc độ nhanh như vậy, ngoài những lão gia hỏa kia thì toàn bộ Hải Vực Phong Bạo đều không đuổi kịp ngươi. Có điều ngươi nên cẩn thận, Hắc Viêm Điện và Phó gia đều có hai lão gia hỏa thực lực rất khủng bố, nếu bọn hắn ra tay thì ngươi phải né tránh. Ta không thể sử dụng quá nhiều sức mạnh gia tộc để giúp đỡ ngươi, nếu bị phát hiện sẽ gặp phiền phức lớn. Bởi vậy tất cả đều dựa vào chính ngươi.
- Ừ!
Lục Ly cười, sau đó thỉnh cầu:
-Trên người Tần huynh có thư tịch về thần dược không, ta lấy được những thần dược kia nhưng không hiểu rõ thuộc tính, chưa dám dùng bừa.
-Có!
Tần công tử lấy ra một thư tịch màu đen, đưa cho hắn nói:
-Trong đây ghi chép thông tin cùng cách sử dụng của hơn một nghìn loại linh dược quý hiếm, những linh dược mà ngươi lấy được đều được ghi chép trong đó.
-Đa tạ Tần sư huynh!
Lục Ly mừng rỡ, hắn không cần hao tổn tâm sức để phân biệt thần dược rồi.
-Được rồi!
Tần Chiến chắp tay nói:
-Ta đi trước, Lục huynh ngươi cũng mau rời khỏi nơi này, ta chờ mong thời khắc Lục huynh triển khai thần uy.
-Tên thật của ta là Lục Ly!
Lục Ly gỡ mặt nạ xuống, lộ ra khuôn mặt nói:
-Tần huynh, ta đã kết bằng hữu với ngươi!
-Ha ha ha!
Tần Chiến cười lớn rời đi, Lục Ly thôi động Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng một hồi, xác định gần đó không có cường giả, hắn mới đi ra ngoài, cưỡi truyền tống trận rời đi ngay.
Trong lòng hắn đã tin tưởng lời của Tần Chiến, bằng không cũng sẽ không báo tên họ, lộ khuôn mặt thật. Thế nhưng hắn vẫn rất cẩn thận, liên tục truyền tống mấy chục lần mới rời khỏi hòn đảo, lẻn xuống dưới biển.
Hắn bố trí ba truyền tống trận đơn hướng ở trong sơn động dưới đáy biển, đồng thời bố trí ở xung quanh rất nhiều tiểu cấm chế. Những cấm chế này đều vô cùng bí mật, là những cấm chế cảnh thị, khi kích hoạt trúng cũng không hay biết.
Hắn hao tổn một ngày thời gian bố trí ở chu vi vạn dặm hơn một nghìn cấm chế, lúc này mới vào trong sơn động im lặng ngồi khoanh chân. Hắn muốn kiểm chứng xem có được mảnh mai rùa rồi, người của Phó gia và Hắc Viêm Điện có thể tiếp tục tìm được chỗ của hắn hay không?
Hắn lấy thư tịch của Tần công tử ra quan sát, trong đó có ghi lại rất tỉ mỉ thông tin của các loại thần dược. Lục Ly lục tìm từng thứ, mất hơn hai canh giờ mới nhận biết hết thuộc tính của các loại thần dược trên người hắn.
Hắn cũng không quá kém may mắn!
Trong mười mấy cây thần dược này, có bốn cây dùng luyện thể có cùng cấp bậc với Kỳ Dương Thảo, so với máu tiên thú thì vẫn kém hơn, thế nhưng cũng là thiên địa thần dược đỉnh cấp.
Các thần dược còn lại mỗi thứ đều có tác dụng kỳ dị, Lục Ly sẽ không dùng hết đám này mà định mang đi đấu giá, sau đó đổi thành linh đan tu luyện thần lực và thần dược tăng cường nhục thể.
Lục Ly không dám luyện hóa thần dược, ngộ nhỡ kẻ địch truy sát đến đây thì có khả năng sẽ gặp cam go, hắn ngồi xếp bằng tu luyện thần lực, tư bổ linh hồn.
Thời gian mau chóng trôi qua, chớp mắt đã hết năm ngày, phụ cận Lục Ly không có bất kỳ động tĩnh gì, hắn thầm thấy hơi yên tâm, xem ra mai rùa này cũng có tác dụng. Hoặc cũng có thể là kẻ địch đã xác định được vị trí của hắn, chỉ là đang bận bố trí mà thôi?
Hắn ra ngoài dò xét một phen, đi vòng chu vi phụ cận vài vòng nhưng không thấy tình hình bất ổn, hắn trở về tiếp tục tu luyện.
Lại yên tĩnh tu luyện được mười ngày, Lục Ly yên tâm. Trong vòng nửa tháng nếu Hắc Viêm Điện và Phó gia có thể đuổi tới thì đã đánh giết hắn từ lâu. Xem ra mai rùa này quả thực có tác dụng che giấu hơi thở.
“Đi quanh thành trì phụ cận!”
Lục Ly từ dưới đáy biển chui lên, tùy tiện đi vào một thành trì hạng trung để thăm dò tin tức.
Sau một canh giờ, Lục Ly ngồi bên trong một quán trà thu được tin tức mà hắn cần, cuối cùng đã hoàn toàn yên tâm.
Quả nhiên Hắc Viêm Điện và Phó gia không tìm được hắn, hai đại thế lực này đồng thời phát ra thông báo truy sát Lục Ly, vẽ cả hình Lục Ly mang mặt nạ đồng xanh và mặt nạ lệ quỷ.