Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nếu người nào có thể cung cấp thông tin sẽ được trọng thưởng đến trăm vạn Thần Nguyên Kim, nếu có thể giết chết Địa Ngục Sát Thần có thể nhận được một ức Thần Nguyên Kim từ hai đại thế lực.
Toàn bộ Hải Vực Phong Bạo đều dậy sóng, vô số võ giả tản ra khắp giới tìm kiếm Địa Ngục Sát Thần, khi tìm được Lục Ly, cung cấp được thông tin sẽ được thưởng trăm vạn Thần Nguyên Kim đó.
Hai đại thế lực tuyên bố treo giải thưởng có nghĩa là bọn chúng không lần theo được hắn, Tần công tử không hề lừa dối hắn.
Lục Ly lấy bản đồ ra, liếc nhìn một vùng quần đảo phía tây bắc Hải Vực Phong Bạo, chỗ đó có mấy trăm hòn đảo nhỏ, một thiên đảo và ba mươi tư đảo lớn, tất cả đều là địa bàn của Phó gia.
Nếu đã nhận lấy thần khí của Tần công tử thì Lục Ly đương nhiên không làm trái lời hứa, hắn chắc chắn sẽ lật tung cả Hải Vực Phong Bạo này.
Lục Ly chạy ra vòng vây rồi biến mất, nhóm người Diêm Hồng vốn có thể khóa khí cơ của hắn đang ở một trong thành trì. Nhưng qua một khoảng thời gian, khí cơ của Lục Ly hoàn toàn biến mất.
Nhóm Diêm Hồng rất rõ ràng, chắc chắn Lục Ly là được đến một món bí bảo che giấu khí cơ của mình. Bí bảo này có lẽ là mua, càng có lẽ là đại gia tộc tặng.
Có nhiều báu vật truy tung người, ít báu vật che giấu khí cơ, thứ này không mua được trong thương hội bình thường. Thông thường chỉ có siêu cấp đại gia tộc mới có, lúc trước Lục Ly không có loại báu vật này, giờ đột nhiên được một cái? Điều này không thể không khiến người ta nghi ngờ.
Hắc Viêm Điện cùng Phó gia có một ít kẻ thù, những kẻ thù đó tự nhiên rất vui xem bọn họ xấu mặt, tặng một món báu vật cho Lục Ly che giấu khí cơ cũng dễ hiểu.
Đã qua một tháng từ khi Lục Ly chạy thoát, hai thế lực lớn treo giải thưởng số tiền lớn, người trong Phong Bạo Hải Vực đều hành động. Nhưng không tìm được Lục Ly, Lục Ly giống như một giọt nước chảy vào biển, quá khó để tìm được hắn.
Mặt nạ bằng đồng xanh của Lục Ly là một món bí bảo, trừ phi đạt đến Tam Kiếp đỉnh phong hoặc là võ giả tinh thần có tinh thần lực đặc biệt cường đại, nếu không thì ai cũng không thể phát hiện ra hình dạng của hắn. Hơn nữa, hai thế lực lớn treo giải thưởng chỉ có dạng thanh đồng và mặt nạ lệ quỷ, không có tranh vẽ khuôn mặt thật của Lục Ly.
Hai thế lực lớn tốn số tiền lớn mời một đại tộc am hiểu cách truy tung, đại tộc này là đại tộc ẩn sĩ của Phong Bạo Hải Vực, Bộ gia.
Võ giả truy tung hàng đầu của Bộ gia lần lượt xuất động, bắt đầu căn cứ các loại dấu vết truy tung Lục Ly. Hai thế lực lớn âm thầm chuẩn bị, chờ người của Bộ gia tìm được Lục Ly sẽ chấn chết hắn ngay.
Lục Ly đã đến tây bắc bộ Phong Bạo Hải Vực, hắn một đường truyền tống đến, hiện đang ở trên một hòn đảo nhỏ trong địa bàn của Phó gia.
Khu vực này có một tòa thiên đảo, mười mấy đảo lớn, còn có mấy trăm đảo nhỏ. Mặt ngoài những địa bàn này không hoàn toàn thuộc về Phó gia, nhưng ngầm đều bị Phó gia khống chế.
Phó gia là một đại tộc lánh đời, bề ngoài chỉ chiếm cứ một thiên đảo, trên thực tế chiếm cứ khu vực biển này dài cỡ mười vạn năm.
Đại tộc như vậy nội tình cực kỳ sâu, cường giả của gia tộc bọn họ thậm chí không lên Thiên Thần bảng, không ai biết gia tộc của họ rốt cuộc có bao nhiêu cường giả, nội tình cường đại cỡ nào.
Lục Ly không có mạo muội đi thiên đảo, thậm chí không dám vào đảo lớn. Đi thiên đảo không khác chịu chết, Tần Chiến từng nói Phó gia có hai lão bất tử sức chiến đấu cực kỳ khủng bố, khiến Lục Ly gặp được phải né ngay, nếu không thì chết chắc.
Đảo này tên Vân Phù Đảo, nguyên hòn đảo đều là sương trắng, thoạt trông giống như nổi trong mây. Đảo này chỉ có một thành trì, Lục Ly đang ngồi trong trà lâu ở thành trì.
Tùy tiện tìm hiểu tin tức, Lục Ly đã biết tình huống của thành trì này. Vân Phù Đảo do một chi mạch của Phó gia kiểm soát, đảo chủ tên Hàn Quang Vũ, nghe nói người này cưới tiểu thư của Phó gia, thế này mới trở thành chủ nhân của Vân Phù Đảo.
Người trong thành không nhiều, đảo này không có quá nhiều tài nguyên, người dân trong thành sức chiến đấu không mạnh, không có bao nhiêu Nhị Kiếp Thiên Thần.
- Đi mau, đi mau, thiếu thành chủ đi ra!
Ngoài đường vang lên từng tiếng nạt nộ, người đi trên đường chớp mắt ít đi nhiều, đa số trốn vào cửa hàng và trà lâu.
Lục Ly hơi kinh ngạc, ánh mắt nhìn ra ngoài đường, phía cuối đường truyền đến hai luồng hơi thở dữ dằn, một chiếc xe chiến lao nhanh mà đến, hai con cự thú to như cuồng sư kéo xe, toàn thân hoàng kim, đầu giống rồng, hơi thở hung lệ, ánh mắt đỏ máu.
Ba người ngồi trên xe chiến gồm một công tử trẻ tuổi hai bên ôm hai mỹ nhân, phía sau xe chiến có tám võ giả đi theo, toàn là Nhị Kiếp Thiên Thần, vênh váo hùng hổ nhìn bốn phía.
Xe chiến ngừng lại trước một cửa hàng, bốn trong tám người đi vào cửa hàng, rất nhanh một lão giả bị mang ra, bắt quỳ xuống đất.
Công tử trẻ trên cao nhìn xuống nhìn lão giả, lạnh giọng nói:
- Trương lão đầu, đã suy nghĩ kỹ chưa?
- Hàn công tử!
Lão giả vẻ mặt hoảng loạn nhìn Hàn công tử, dập đầu nói:
- Tôn nữ của ta đã đính thân, việc này tuyệt đối không được, cầu Hàn công tử giơ cao đánh khẽ, bỏ qua chúng ta, lão hủ xin dập đầu!
- Hừ!
Một hộ vệ Nhị Kiếp lấy ra binh khí đặt lên cổ Trương lão đầu, nổi giận đùng đùng nói:
- Trương lão đầu, ngươi muốn chết hả? Lần trước ngươi nói tôn nữ của ngươi đính thân, sắp gả cho thiếu đảo chủ của Phong Hỏa Đảo, chúng ta đi hỏi thăm, căn bản không có việc này, ngươi to gan lắm!
Bùm!
Hộ vệ vung thần binh, Trương lão đầu thoáng chốc đầu rơi máu chảy, lăn lộn dưới đất rên la. Hàn công tử và đám hộ vệ vẻ mặt không dao động, ngược lại khóe miệng lộ ra cười nhạt.
- Gia gia, gia gia!
Một tiếng kêu giật mình vang lên, sau đó một thiếu nữ xinh đẹp lao ra khỏi cửa hàng. Thiếu nữ rất nhỏ tuổi, phỏng chừng mới có mười ba, bốn tuổi, nàng cũng không phải võ giả, nhưng đường cong linh lung, yêu kiều động lòng người, khí chất như tiểu muội nhà bên, rất là dụ người.