Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2716 - Chương 2702: Bốc Hơi Khỏi Cõi Đời

Bất Diệt Long Đế Chương 2702: Bốc hơi khỏi cõi đời

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Ầm ầm ầm!

Trong thành Vân Dương vang lên từng tiếng động ầm ĩ, trưởng lão Tam Kiếp nhiều lần xông lên rồi lại bị Lục Ly đánh rớt xuống.

Trải qua Kỳ Dương Thảo, máu tiên thú, thuật luyện cốt tăng phúc, cơ thể của Lục Ly mạnh hơn gấp đôi so với trước khi ra Thiên Ma Đảo. Tam Kiếp Thiên Thần này rõ ràng mới đột phá không lâu, sức chiến đấu cũng không mạnh, hoàn toàn không đánh lại Lục Ly.

Người này cũng thả ra vài loại bí thuật cường đại, nhưng bị Lục Ly dùng Trần Vương Ấn đánh tan tác. Trần Vương Ấn là báu vật mà Hắc Viêm Điện tặng cho Thần Tử hộ thân, là bí bảo cực kỳ cường đại, uy lực không tầm thường.

Lục Ly lắc người thay đổi sắc mặt, mỗi lần đến gần người đều sẽ mang đi mấy chục xác chết, hắn không có thả ra Hư Không Trùng bởi vì trong thành còn có bình dân. Hắn tự nhận không phải người tốt, nhưng không phải hạng người không có nguyên tắc, những bình dân này vô tội, không cần thiết liên lụy bọn họ.

Hắn một đấm một người, Trần Vương Ấn còn không ngừng trấn áp, vô số xác chết rớt xuống, nhuộm nguyên tòa thành trì một màu máu. Tam Kiếp Thiên Thần trông thấy võ giả của mạch bọn họ chết lớp lớp thì hoàn toàn phát điên, không nghĩ tới chạy trốn, nhiều lần xông lên, muốn cùng Lục Ly đồng quy vu tận, hoặc bám chân Lục Ly chờ cường giả trong gia tộc đến giúp.

- Chết đi!

Lục Ly xem người xung quanh bị giết gần hết, không dám tiếp tục chậm trễ, hắn lắc người, dùng Trần Vương Ấn đánh trưởng lão Tam Kiếp này rớt xuống. Lục Ly lao xuống, nắm tay liên tục không ngừng đánh trưởng lão Tam Kiếp, mỗi lần đều vận dụng bí thuật Linh Bạo, từng lớp lực lượng đưa vào, hắn muốn tươi sống chấn vỡ đầu của người này.

Oong!

Mấy con Hư Không Trùng màu vàng sậm lao ra Thần Sơn, vào trong người trưởng lão Tam Kiếp, khiến hắn đau đến mức kêu to lên, hoàn toàn không có biện pháp vừa phòng ngự vừa đỡ công kích của Lục Ly.

Ầm!

Lục Ly liên tục đánh ra mấy chục quyền, đầu của người này rốt cuộc nổ tung, chiến giáp và không gian giới chỉ bay khỏi người.

Lục Ly chộp lấy không gian giới chỉ cùng chiến giáp, thân thể bay nhanh ra, thu luôn cây búa, theo sau thần niệm của hắn quét qua, tìm bảo khố trong phủ thành chủ.

Mỗi gia tộc đều có bảo khố, cất chứa thần tài thần binh báu vật, nhiều thần tài như vậy không thể bỏ hết vào trong không gian giới chỉ. Hơn nữa gia tộc có nhiều con cháu, mỗi ngày đều phải tiêu hao, mỗi ngày đều có thần tài ra và vào, nhất định phải có thần tài khố thống nhất.

Thần niệm của hắn nhìn quét một phen, rất nhanh tìm được mấy cái kho dưới lòng đất, đều có thần văn thủ hộ, Lục Ly khiến Huyết Linh Nhi đi phá trận, hắn thì tiếp tục đuổi theo giết võ giả ở xung quanh.

Rất nhanh bảo khố đều bị mở ra, Lục Ly xông vào, nhìn quét một phen, âm thầm líu lưỡi. Chi mạch này của Phó gia giàu thật, thần tài chồng chất như núi, còn có một đống Thần Nguyên Kim, ít nhất có mấy trăm vạn. Mới chỉ là một chi mạch của Phó gia, nếu là đại bản doanh Phó gia thì giàu cỡ nào nữa?

Thu toàn bộ thần tài báu vật, Lục Ly vọt lên cao, nghênh ngang mà đi. Còn sót lại một vài người thì hắn không giết, bởi vì thời gian đã qua mấy nén hương, còn tiếp tục ở lại đây thì cường giả của Phó gia sẽ tới.

Lục Ly lao xuống khu vực biển, thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân tra xét thám báo bốn phía. Cảm giác lực của hắn tăng lên mấy chục lần, xung quanh bất cứ gió thổi cỏ lay đều sẽ bị hắn cảm giác được, thám báo nấp ở đáy biển bị hắn tra xét ra, tiếp đó dễ dàng tránh đi.

Đi ở đáy biển, Lục Ly lao hướng tây, hắn chọn mục tiêu là một đảo lớn ở phía tây. Xung quanh có mấy trăm đảo, phủ lên phạm vi mấy chục ức vạn dặm, chỉ cần hắn hủy truyền tống trận, dù lão bất tử của Phó gia hành động, phỏng chừng không thể đến kịp trong vòng vài nén hương.

Hơn nữa, lão bất tử của Phó gia dám đi lung tung sao? Bọn họ không sợ hắn xông vào chủ thành của Phó gia đại khai sát giới? Dưới tình huống bình thường, không đến nguy cơ diệt tộc thì lão bất tử sẽ không dễ dàng xuất động. Nếu hở chút có nguy cơ liền đi mời lão bất tử thì gia chủ Phó gia quá vô dụng.

Lục Ly kết luận điểm này, chỉ cần lão bất tử Phó gia không hành động, với tốc độ của hắn là an toàn tuyệt đối, dựa vào trưởng lão bình thường của Phó gia không thể nào đuổi kịp hắn.

Vài canh giờ, hắn dễ dàng đi tới một đảo lớn. Hắn vòng quanh đảo mấy vòng, xác định không có mai phục, hắn lặng lẽ lên đảo, dọc đường hễ gặp thám báo liền giết, hoàn toàn không cho đối phương cơ hội báo tin.

Đến bên ngoài thành lớn của đảo, Lục Ly khiến Huyết Linh Nhi đi phá trận, đồng thời đi tra xét tình huống trong thành. Xác định trong thành chỉ có một Tam Kiếp Thiên Thần, chờ vòng bảo hộ thành trì bị phá vỡ, Lục Ly lại lần nữa bắt đầu đại khai sát giới.

Ba nén nhang sau, Lục Ly mang theo Thần Nguyên Kim nhiều như biển của thành trì nghênh ngang mà đi, để lại xác chết đầy thành. Thành trì này có mấy nghìn tộc nhân chi mạch của Phó gia, bị Lục Ly giết hơn ba nghìn người, thành chủ là một Tam Kiếp Thiên Thần bị hắn chém giết.

Lục Ly rời đi một canh giờ sau, các chiếc chiến thuyền lướt không khí mà đến, từng hàng võ giả đứng, toàn bộ mặc chiến giáp màu đen, khí lạnh âm trầm, như một đám sát thần.

Đến đại thành, vô số quân sĩ bay xuống, giới nghiêm toàn thành. Mười mấy Tam Kiếp Thiên Thần bay xuống, hiểu rõ tình huống trong thành.

Một lão nhân mặc áo hoa nổi giận một chưởng nổ nát một thành bảo, tức giận quát:

- Địa Ngục Sát Thần, ngươi khinh người quá đáng, khinh người quá đáng!

Tiếng rống của lão nhân rất lớn, nguyên thành trì đều nghe được. Giây lát sau, một đám quân sĩ bay lên chiến thuyền, chuyển hướng bay đi bốn phương tám hướng, bắt đầu sưu tầm Lục Ly.

Có trên trăm chiến thuyền, đều là tinh anh của Phó gia, có hơn một nửa quân đội Phó gia được cử ra, hơn một nửa trưởng lão kéo đến, quyết muốn tìm ra Lục Ly, giết chết hắn.

Từng đợt mệnh lệnh như bông tuyết truyền đi các đảo, thám báo trên từng đảo tuôn vào biển, tìm kiếm Lục Ly khắp thế giới.

Bình Luận (0)
Comment