Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đây không phải là thành trì trên thiên đảo, chắc vòng bảo hộ không mạnh? Lục Ly chỉ có âm thầm cầu nguyện, khi đã công kích thì phải xong chiến đấu trong vòng ba nén nhang, nếu không thì viện quân của Phó gia chắc chắn sẽ đến. Cho nên Lục Ly không có thời gian từ từ đập vỡ vòng bảo hộ, chỉ có thể trông chờ vào Huyết Linh Nhi.
Huyết Linh Nhi im hơi lặng tiếng lẻn qua, một nén nhang sau nó truyền âm:
“Chủ Nhân, vòng bảo hộ có thể phá vỡ, cho ta thời gian một nén hương.”
“Được, đừng gây động tĩnh gì.”
Lục Ly bộc phát sát khí, tiểu ấn xuất hiện trong tay, chuẩn bị vận dụng bí bảo này thử xem uy lực. Huyết Linh Nhi phá trận không gây ra động tĩnh gì, vòng bảo hộ ở phương xa không dao động chút nào.
Một nén nhang sau, vòng bảo hộ tỏa sáng chói lòa kinh động người trong thành, vô số quân sĩ cùng cường giả lên không trung, trong mắt tràn ngập bất ngờ, không biết phát sinh chuyện gì.
Bùm!
Vòng bảo hộ như bọt khí nổ tung, Lục Ly cũng từ phương xa bay vọt tới.
Hắn thu Long Dực, mang mặt nạ bằng đồng xanh, tay trái cầm một phương tiểu ấn, tay phải cầm Thất Tinh bảo đao, hắn phát ra tiếng rồng như lôi đình:
- Địa Ngục Sát Thần cùng Phó gia khai chiến, người không liên quan lập tức ra khỏi thành, nếu không thì sống chết tự chịu trách nhiệm!
Lục Ly vận dụng thần kỹ Long Ngâm, âm thanh như lôi rống, chấn tất cả người trong thành mang tai đau nhói. Người trong thành bị giật mình, sau đó hoảng loạn trốn ra ngoài.
Trong thành mới rồi nghị luận việc xảy ra ở Vân Phù Đảo, người trong thành trì đều biết, nhưng không ngờ Địa Ngục Sát Thần giết tới đây. Bọn họ đâu dám ở lại, tất cả chen chúc kéo ra ngoài thành.
- Thật can đảm!
- Giết chết Địa Ngục Sát Thần!
- Nhanh đưa tin cho gia tộc!
- Toàn bộ xông lên vây giết, không thể để Địa Ngục Sát Thần trốn!
Các tiếng rống vang lên, vô số quân sĩ xung phong về phía Lục Ly. Mấy nghìn người cùng nhau xông lên, sát khí lên tận cửu tiêu, khiến thiên địa đều rung rinh theo.
- Đi!
Lục Ly lấy ra một phương tiểu ấn, Trần Vương Ấn đón gió biến lớn, to ra mười trượng, như ngọn núi nhỏ bay tới trước. Trần Vương Ấn tỏa ra dải sáng chói lòa, giống như một mảnh đại dương mênh mông sôi trào, thanh thế kinh thiên.
- Đây là bí bảo, rút!
Một thống lĩnh Nhị Kiếp đỉnh phong trông thấy Trần Vương Ấn bay tới thì sợ tới mức hoàn toàn thay đổi sắc mặt, thân thể hóa thành đường cong kinh hoàng trốn xuống dưới.
Ầm ầm ầm!
Hắn có thể chạy trốn, rất nhiều quân sĩ lại phản ứng không kịp, Trần Vương Ấn nghiền nát mà đi, hễ là ai bị dải sáng đánh trúng đều nghiền thành huyết vụ, không ngăn nổi một giây.
- Trốn!
Người ở phía sau đều sợ, có bí bảo như vậy thì sao bọn họ ngăn nổi? Trông thấy trên nghìn người nháy mắt đã bị nghiền thành huyết vụ, quân sĩ ở phía sau như chim muôn chạy tứ tán.
Vèo!
Trần Vương Ấn bay lượn giữa không trung, chỗ nào đông người sẽ bay về hướng đó, nghiền nát vô số quân sĩ, hơn ba nghìn người chỉ trong vài giây đã thương vong hơn một nửa.
“Uy lực của bí bảo này rất lớn.”
Lục Ly gật gù, chân đạp Tiêu Dao Bộ theo Trần Vương Ấn tiến lên, mắt hắn quét trong thành, Thất Tinh chiến đao chém ra ánh đao thẳng hướng truyền tống trận chính giữa thành trì.
Ầm!
Mấy truyền tống trận trong thành trì đều nổ tung, người trong thành muốn trốn, hoặc người ở bên ngoài muốn truyền tống vào đều không được, chỉ có từ đảo xung quanh bay qua.
- Địa Ngục Sát Thần, ngươi to gan lắm!
Trong phủ thành chủ vang tiếng rống như lôi đình, sau đó một nam nhân trung niên vạm vỡ tóc nâu bay lên, người này hơi thở hùng hậu như núi, sát khí ngút trời, không ngờ là một Tam Kiếp Thiên Thần.
Lục Ly sớm biết ngay nơi này có một Tam Kiếp Thiên Thần, là trưởng lão một chi thứ ngoại môn của Phó gia. Lục Ly nhếch mép, trong tay Thất Tinh chiến đao đột nhiên chém hướng Tam Kiếp Thiên Thần.
Xoẹt!
Ánh đao ở giữa không trung xoay mấy lần, lực lượng thiên địa khủng bố khiến trưởng lão Tam Kiếp này chậm lại, hắn lấy ra cây búa chém về phía ánh đao.
Bùm!
Ánh sáng kinh thiên nổ tung trên bầu trời phủ thành chủ, giống như mặt trời nổ, từng đợt sóng xung kích khủng bố khuếch tán, mấy trăm tòa thành bảo trong thành chủ bên dưới sụp đổ, không có một tòa hoàn chỉnh.
- A, a, a!
Trưởng lão Tam Kiếp phát điên rống to mấy tiếng, tuy rằng già yếu phụ nữ và trẻ em trong gia tộc của hắn mới được di chuyển đi, bởi vậy hắn ra mặt hơi chậm, nhưng hắn tốn bao tâm huyết cho phủ thành chủ, hiện tại toàn bộ bị hủy, điều này khiến hắn điên tiết.
- Ha ha!
Lục Ly cười khẽ, chân đạp Tiêu Dao Bộ, lắc người đã xông đến trước mặt người này, hắn thu về Thất Tinh chiến đao, huơ hai nắm tay đấm mạnh tới trước.
Công kích mạnh nhất của Lục Ly không phải Sát Đế Quỷ Trảm, mà là thân thể công kích. Thân thể của hắn tăng lên gấp mấy lần, hiện tại lực lượng lớn bao nhiêu thì bản thân hắn đều không rõ ràng.
Bùm!
Nắm tay của Lục Ly rực rỡ ánh sáng vàng, lực lượng dâng trào từ bảy trăm hai mươi huyệt đạo tuôn ra, từ nắm đấm truyền ra, giã mạnh vào búa to của trưởng lão Tam Kiếp đánh xuống.
- Chết!
Trưởng lão Tam Kiếp thấy Lục Ly tay không đỡ công kích của mình thì trong mắt lộ ra một chút nét vui mừng, hắn chính là Tam Kiếp Thiên Thần, Lục Ly là một Nhất Kiếp Thiên Thần, cho dù Thần Thể tiểu thành thì cơ thể có thể mạnh đến đâu?
Bùm!
Nắm tay cùng cây búa va chạm vào nhau, không gian rung nhẹ, gió lốc khủng bố thổi đi bốn phương tám hướng. Cơ thể Lục Ly bị đánh lùi trăm trượng. Gan bàn tay của Tam Kiếp Thiên Thần rách toạc, hắn không cầm được búa sắt, cây búa bị chấn bay ra.
- Làm sao có thể?
Hắn nhìn thấy hai nắm tay của Lục Ly có chút máu chảy ra, hoàn toàn thay đổi sắc mặt, sao cơ thể của Lục Ly mạnh vậy được?
- Ha ha!
Lục Ly cuồng bạo vọt tới, huơ hai tay đấm, trưởng lão Tam Kiếp bị buộc phải huơ nắm đấm sắt đánh, lần này Lục Ly không bị đẩy lui, xương hai bàn tay của trưởng lão Tam Kiếp bị chấn nát, thân thể bị đấm xuống đất.
Lục Ly sát khí đằng đằng nhìn quét khắp nơi, lạnh giọng hét to:
- Phó gia cùng Hắc Viêm Điện nếu còn tiếp tục truy sát ta thì ta sẽ san bằng tất cả thành trì vòng ngoài của các ngươi, diệt tất cả thế lực vòng ngoài của các ngươi!