Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ba tấm chắn này có hai cái tràn ngập thần văn, một cái là Hồng Linh Thiên Bảo, đây là thu hoạch khi Lục Ly đánh chết người, giờ phút này vì giữ mạng bị buộc phải sử dụng.
Bùm bùm bùm!
Hai tấm chắn phía trước tựa như giấy chớp mắt bị chỉ phong xuyên thủng, tấm chắn Hồng Linh Thiên Bảo thứ ba cũng không chịu đựng nổi, bị chỉ phong màu đen bắn xuyên. Nhưng chỉ phong yếu bớt, cuối cùng nhanh như tia chớp đánh vào lưng Lục Ly.
Bùm!
Lưng Lục Ly bắn ra giọt máu, cơ thể hắn run nhẹ, ánh mắt của hắn lộ ra hoảng sợ.
Chỉ phong này đã trải qua ba lần suy yếu mà vẫn có uy lực mạnh như vậy? Nếu mới rồi hắn không dùng ba tấm chắn ngăn trở, giờ phút này phỏng chừng ngũ tạng lục phủ đều bị vỡ nát.
Lần đầu tiên kiến thức sức chiến đấu của Tam Kiếp đỉnh phong, khiến trong lòng Lục Ly hoảng hốt, đây mới là chí cường giả, một lão yêu quái không biết đã sống bao nhiêu năm. Cả đời đều đang tham ngộ pháp trận chân ý cùng các loại sát chiêu, cho dù không đột phá cảnh giới Tứ Kiếp nhưng sức chiến đấu của vị này đã đến tình trạng đáng sợ.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Tam Kiếp đỉnh phong ở phía sau lại lần nữa công kích, lần này liên tục đánh ra hai chỉ phong nhắm vào hai chiếc Long Dực của Lục Ly. Rõ ràng, vị này muốn phá hủy Long Dực của Lục Ly, khiến tốc độ của Lục Ly giảm đi, một khi tốc độ chậm lại hắn có thể thoải mái xử đẹp Lục Ly.
“Trần Vương Ấn!”
Không có biện pháp, Lục Ly chỉ có thể lấy ra Trần Vương Ấn, nếu Long Dực bị phá hủy, trong thời gian ngắn phỏng chừng hắn không thả ra được, đến lúc đó thật sự chỉ có thể ngồi chờ chết.
Trần Vương Ấn nhanh chóng biến lớn, che lấp một góc trời sau lưng Lục Ly, chắn hắn ở phía sau. Hai chỉ phong bay nhanh đến, nháy mắt đánh trúng Trần Vương Ấn.
Oong!
Trần Vương Ấn tỏa sáng chói lòa, dải sáng lấp lánh, thần văn chạy dọc, chữ thần bí lấp lánh, tuy rằng bị đánh bay, còn đập trúng Lục Ly, nhưng không vỡ vụn, không bị trầy xước gì.
“Thứ tốt.”
Thần niệm của Lục Ly nhìn quét một phen, tinh thần nâng cao, thứ này không hổ là bí bảo của một tông, cứng rắn đỡ công kích của Tam Kiếp đỉnh phong mà không tổn hao gì.
- Trần Vương Ấn? Không ngờ bị ngươi đoạt được!
Phía sau vang lên giọng già nua của lão nhân, trong âm thanh mơ hồ có chút tức giận.
Lục Ly khống chế Trần Vương Ấn biến nhỏ, tiếp tục bay đi trốn, vừa một bên quay đầu nói:
- Tại sao ta không thể đoạt lấy? Thần Tử nhà các ngươi muốn giết ta, chẳng lẽ ta không thể giết hắn?
- Hừ!
Tam Kiếp đỉnh phong tức giận hừ một tiếng, sau đó bàn tay khô gầy vỗ, trên đỉnh đầu Lục Ly ngưng hiện một đại thủ ấn. Thủ ấn này giống hệt bàn tay của lão nhân, đều là khô gầy da bọc xương, nhưng bàn tay này làm cho người ta sợ hãi, cảm giác có pháp tắc đang giao thác trên bàn tay, tràn ngập hơi thở hủy thiên diệt địa.
- Sát Đế Quỷ Trảm!
Lục Ly gầm lên một tiếng, lấy ra Thất Tinh chiến đao chém lên trời cao, một ánh đao kinh thiên sáng lên, tiếp đó ánh đao ở giữa không trung xoay mấy lần, chém mạnh vào bàn tay to khô gầy kia.
Ầm!
Ánh đao bị đánh tan, không gian bốn phương tám hướng rung nhẹ, ánh sáng từ bàn tay to yếu bớt nhưng vẫn đè xuống với tốc độ khủng bố.
- Trần Vương Ấn, đi!
Lục Ly khống chế Trần Vương Ấn biến lớn đụng vào bàn tay to trên cao. Lần này bàn tay to tan tác, nhưng Trần Vương Ấn cũng bị đập rớt xuống, ánh sáng trên ấn tối đi.
Âm thanh già nua vang lên:
- Tài mọn, tặc tử, cho ngươi kiến thức sát chiêu thật sự của bổn tọa, chịu chết đi!
Hơi thở của lão nhân rõ ràng tăng mạnh, cảm giác đang súc thế, chuẩn bị phát ra một kích kinh thiên.
Linh hồn của Lục Ly đều đang rung động, trong lòng có cảm giác trí mạng, nếu hắn còn chưa nghĩ biện pháp, chốc nữa tuyệt đối chết chắc.
“Bạo Nguyên Đan!”
Không có biện pháp, Lục Ly chỉ có thể vận dụng con bài chưa lật, cuối cùng, lập tức ăn vào một viên Bạo Nguyên Đan.
Đây là đan dược mà Y tiểu thư cho Lục Ly, có thể tạm thời tăng lực lượng lên gấp mấy lần, nhưng dược lực chỉ có thể kéo dài một canh giờ, sau khi hết dược lực thì hắn sẽ yếu ớt ba ngày.
Trong Phong Bạo Hải Vực đầy rẫy nguy hiểm, tùy thời sẽ phát sinh ngoài ý muốn. Nếu hắn bị yếu ớt ba ngày là chuyện cực kỳ nguy hiểm. Nhưng bây giờ Lục Ly bất chấp, nếu không dùng thì hắn sẽ chết ngay.
Ăn vào đan dược, Lục Ly cảm giác có dòng khí nóng tuôn vào tim phổi, nháy mắt khuếch tán đi toàn thân, Thần Lực hùng hậu cuồn cuộn trong cơ thể, trong khoảnh khắc này hắn cảm giác toàn thân dồi dào lực lượng.
- Đi!
Hắn gầm lên một tiếng, tốc độ thoáng chốc tăng vọt mấy lần, hóa thành một luồng sáng trắng bay đi chân trời xa.
Xoẹt!
Lục Ly vừa tăng tốc bay đi thì phía sau vang tiếng gió rít sắc bén. Lục Ly luôn vận dụng Đại Đạo Chi Ngân nên cảm giác lực cực kỳ nhạy bén, Lục Ly quay đầu nhìn, rùng mình.
Lục Ly trông thấy phía sau có ngân hà.
Đúng vậy, ánh đao kinh thiên giống như ngân hà rơi, kéo chiều dài mấy trăm dặm, xé rách bầu trời chém về phía hắn.
Ầm ầm ầm!
Ngân hà rơi xuống, nơi đi qua không gian đều vỡ nát, hơi thở khiến người sợ hãi truyền khắp phạm vi mấy nghìn dặm, phỏng chừng ở ngoài vạn dặm đều có thể nhìn thấy một kích kinh thiên này.
- Đi!
Lục Ly phản ứng rất nhanh, thân thể ở giữa không trung trượt ra một độ cung, né sang một bên. Ngân hà xé gió lao xuống, tuy Lục Ly né thoát nhưng vẫn trúng dư ba công kích, thân thể văng ra xa, toàn thân khí huyết cuồn cuộn, trong miệng phun ra máu ứ đọng.
Bùm!
Ngân hà rớt xuống biển, nước biển thấp xuống mấy trăm trượng, cảm giác trong biển xuất hiện một khe núi to lớn, đằng trước còn có một hoang đảo nhỏ, thoáng chốc bị đánh chia năm xẻ bảy.
- Khủng bố!
Lục Ly âm thầm líu lưỡi, nếu không phải hắn ăn đan dược, tốc độ cùng phản ứng lực tăng nhiều, giờ phút này chắc chắn bị ngân hà đánh trúng, chờ đợi hắn sẽ là kết cục chia năm xẻ bảy giống như vậy.
- Trốn!
Lục Ly bay nhanh đi xa, tốc độ tăng lên mấy lần, nhanh hơn Tam Kiếp đỉnh phong rất nhiều, thoáng chốc kéo rộng khoảng cách giữa hai bên.
- Đan dược? Hay bí thuật thượng cổ?