Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Ui ui!
Đám người hút ngụm khí lạnh, phải biết rằng Địa Ngục Sát Thần phá vòng vây từ trong mấy vạn người, năm Tam Kiếp Thiên Thần đều không thể đánh chết hắn.
- Giết hắn, giết chết hắn, báo thù cho con của ta, toàn bộ ra tay giết chết hắn!
Nữ nhân trung niên xinh đẹp kêu gào, điên cuồng rống to:
- Ai giết được hắn thì ta sẽ thưởng mười vạn Thần Nguyên Kim. Tiểu dã chủng, ngươi dám giết nhi tử của ta, ta là tiểu thư của Phó gia, ngươi chết chắc rồi, chết chắc rồi...
Không ai hưởng ứng mệnh lệnh của nàng, rất nhiều người còn ngượng ngùng vuốt sống mũi, Phó gia cùng Hắc Viêm Điện tuyên bố treo giải thưởng, tìm được Địa Ngục Sát Thần liền có thể được đến trăm vạn Thần Nguyên Kim. Nàng nói giết chết Địa Ngục Sát Thần sẽ cho mười vạn Thần Nguyên Kim, rất buồn cười.
Lục Ly quát to:
- Nếu biết danh hào của ta sao còn chưa xéo? Người thường xéo ngay, lần này ta chỉ nhằm vào người của Phó gia và chó săn của họ, trong vòng ba giây ai còn không biến đi thì giết không tha!
Nhiều võ giả ở xung quanh không chút suy nghĩ lập tức trốn thật xa. Bọn họ không phải người của Phó gia, tuy rằng đảo chủ mỗi tháng đều cho rất nhiều Thần Nguyên Kim nuôi bọn họ, nhưng phút sống còn, bọn họ không có lòng trung thành tuyệt đối.
- Chạy cái gì? Ai dám chạy thì xong chuyện sẽ giết hết!
Nữ nhân trung niên xinh đẹp quát khẽ, nhưng không có người nghe nàng, mấy nghìn quân sĩ vài giây đã chạy mất hơn phân nửa, còn lại đều là tử trung, có người là con cháu chi thức của Phó gia, muốn đấu tới cùng.
- Phát tín hiệu, thỉnh cầu cường giả Phó gia đến viện trợ!
Hàn đảo chủ trầm giọng quát một tiếng, trong tay hắn xuất hiện một thanh chiến đao to lớn, trên chiến đao có gần trăm thần văn, rõ ràng là một món báu vật.
Hàn Quang Vũ thét dài, thân thể như long tượng lao về phía Lục Ly, quát to:
- Vây giết hắn!
Vèo vèo vèo!
Cơ hồ cùng lúc có hơn mười người động, đều là Nhị Kiếp hậu kỳ, như kiếm bén bắn về phía Lục Ly. Hơi thở của Lục Ly chỉ là Nhất Kiếp Thiên Thần, bọn họ không tin Lục Ly có sức chiến đấu có thể chống cự Tam Kiếp Thiên Thần.
- Chết!
Trong mắt Lục Ly không có bất cứ cảm xúc dao động, nơi này mạnh nhất chỉ là Nhị Kiếp đỉnh phong, đối với hắn thì hoàn toàn không có áp lực. Trong Thần Sơn ánh sáng lấp lánh, đầy trời Hư Không Trùng xé gió lao đi, bên này đều là quân sĩ, bình dân đã sớm chạy sạch, hắn không kiêng kỵ gì nữa.
Đầy trời Hư Không Trùng bay đi, nháy mắt bao trùm hơn một nghìn quân sĩ, võ giả còn lại, từng con Hư Không Trùng chui vào cơ thể của bọn họ, rất nhanh xung quanh biến thành địa ngục.
- Nguy rồi, lùi!
Mấy con Hư Không Trùng màu vàng sậm chui vào người Hàn đảo chủ, hắn hoàn toàn thay đổi sắc mặt, hắn công kích Lục Ly một chiêu, lại phát hiện không cách nào gây ra tổn thương cho Lục Ly.
- A? Quang Vũ cứu ta!
Nữ nhân trung niên xinh đẹp hét chói tai, Hư Không Trùng chui vào người của nàng, nháy mắt hai chân đã bị gặm sạch, nàng kinh khủng kêu to lên, đồng thời còn không quên uy hiếp Lục Ly:
- Địa Ngục Sát Thần, ta là tiểu thư của Phó gia, ngươi dám giết ta, Phó gia chúng ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua ngươi, cả tộc của ngươi đều phải chết.
- Đang muốn giết người của Phó gia đây!
Lục Ly hừ lạnh một tiếng, lắc người xông đến bên cạnh Hàn Quang Vũ, một đấm đánh chết Hàn Quang Vũ, hắn lại lắc người đập chết một đám võ giả.
Trong vòng hai mươi giây, xung quanh không có một người sống, hoặc là bị Hư Không Trùng gặm chết, hoặc là bị Lục Ly đánh chết. Lục Ly lắc người thu một đám không gian giới chỉ, về sau hắn cần nhiều Thần Đan để tu luyện thuật luyện cốt, cần Thần Nguyên Kim nhiều như biển, không thể lãng phí mớ không gian giới chỉ.
Vèo!
Hắn còn xông vào phủ thành chủ, mở ra một đám bảo khố, thu tất cả thần tài thần binh thần khí.
- Đi!
Cướp sạch một phen, hắn không quay đầu lại xông ra hải đảo, Long Dực vỗ, thân thể hóa thành luồng sáng lấp lánh bay hướng phương xa.
- Địa Ngục Sát Thần!
Trong thành, rất nhiều võ giả ẩn nấp, bọn họ chờ Lục Ly đi rồi mới vươn ra thần niệm, nhìn thấy hơn một ngàn xác chết, cả đám người hoàn toàn thay đổi sắc mặt.
Hắc Viêm Điện cùng Phó gia đang truy nã hắn, Địa Ngục Sát Thần lại dám công khai xuất hiện trên địa bàn của Phó gia, hơn nữa đại khai sát giới tại đây, việc này truyền ra, e rằng toàn bộ Phong Bạo Hải Vực đều phải sôi trào.
Phong Bạo Hải Vực còn chưa sôi trào, Phó gia thì sôi trào.
Phó gia cùng Hắc Viêm Điện đang hợp sức truy nã Lục Ly, lại không ngờ rằng Lục Ly đến địa bàn của Phó gia, giết một vị tiểu thư của gia tộc bọn họ, còn đồ một thành chủ.
Tiểu thư không phải trực hệ, thành chủ này cũng không trọng yếu, quan trọng là... tôn nghiêm của Phó gia. Một tiểu võ giả tìm tới tận cửa, tát tai gia tộc bọn họ ngay trước mặt thiên hạ.
Phó gia tuy là gia tộc ẩn sĩ, lúc bình thường không gây chú ý, không xảy ra chuyện, ngẫu nhiên có một ít đệ tử trẻ ở bên ngoài đi lại. Nhưng mỗi người đều biết Phó gia là vật khổng lồ trong Phong Bạo Hải Vực, gia tộc chí cao vô thượng, uy nghi của bọn họ không cho phép khiêu khích.
Nhận được tin tức, Phó gia lập tức hành động, vô số chiến thuyền lên trời, còn có một ít cường giả trực tiếp cưỡi truyền tống trận đến Vân Phù Đảo trước, có quân sĩ truyền tống đi đảo gần Vân Phù Đảo, muốn bao vây Lục Ly.
Tốc độ của Lục Ly quá nhanh, tuy rằng Phó gia phản ứng rất nhanh, nhưng chờ nhóm người đầu tiên truyền tống đến đảo xung quanh thì Lục Ly đã trốn chạy ra mấy trăm vạn dặm
Hắn cũng không lập tức chạy trốn, mà là đặt ánh mắt vào một đảo lớn ở mạn bắc. Nếu đến, không làm mấy vố lớn thì không phải phong cách của Lục Ly.
Vân Phù Đảo ở phía nam, hắn đi phương bắc, là thừa dịp Phó gia còn chưa phản ứng lại, trước tiên phá hủy một tòa thành lớn, diệt một ít con cháu của Phó gia. Đảo lớn bị Lục Ly nhằm vào tên Vân Dương Đảo, bị một trưởng lão chi thứ của Phó gia nắm quyền, bên trong có một chi mạch của Phó gia.
“Mở đại trận hộ thành?”
Lục Ly chém giết mấy chục thám báo, mò lên đảo, trông thấy ánh sáng màu xanh da trời bên trên một tòa thành lớn, hắn hơi cau mày, lập tức đưa tin cho Huyết Linh Nhi, khiến Huyết Linh Nhi đi phá trận.