Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2720 - Chương 2706: Đăng Thiên Bộ

Bất Diệt Long Đế Chương 2706: Đăng Thiên Bộ

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Trừ Thập Tam trưởng lão ra, đám người không hiểu tại sao lão tổ tông xuất động. Thập Tam trưởng lão gặp mặt lão tổ tông, biết thọ nguyên của vị này sắp hết, phỏng chừng qua một, hai năm sẽ cưỡi hạc về tây. Lão tổ rõ ràng là muốn phát huy sức nóng cuối cùng, cứu lại chút uy danh cho Hắc Viêm Điện.

Thập Tam trưởng lão không có phái ra bất cứ một người, một là vì lão tổ đã dặn, thứ hai là hắn tin tưởng lão tổ xuất động, Lục Ly tuyệt đối chết mười mươi. Mấy vạn năm trước lão tổ này đã uy chấn Nhị Trọng Thiên, năm đó là trưởng lão Chiến Đường của Hắc Viêm Điện, cả đời chiến công lừng lẫy, rất nhiều thế hệ trước nghe tên của lão tổ đều tái mặt.

- Hừ!

Thập Tam trưởng lão nhìn hướng nam, lạnh giọng thì thào:

- Lục Ly, ngươi chờ đấy, tối đa ba, năm ngày sau, ngươi sẽ như một con châu chấu bị lão tổ của ta tươi sống bóp chết.

...

Lục Ly hiện tại còn sống khỏe, không bị bóp chết, hắn đã liên tục phá ba mươi ba thành, một đường cực kỳ suôn sẻ, thuận lợi đến nỗi hắn thấy hơi sợ.

Mỗi khi phá một thành Lục Ly đều sẽ phi thường cẩn thận lập tức lẩn trốn, ở đáy biển sẽ mở ra Đại Đạo Chi Ngân tra xét bốn phía. Nhưng dọc đường hắn cơ hồ rất ít gặp phải thám báo, cũng không giống lúc ở đảo Phó gia, mỗi đi mấy chục dặm đều sẽ gặp phải một thám báo.

Chuyện gì khác thường chắc chắn có việc lạ!

Lục Ly phân tích một phen, hoặc là cường giả của Hắc Viêm Điện đều đi Phó gia, đại bản doanh Hắc Viêm Điện không có nhiều cường giả nên không dám lỗ mãng, sợ đại bản doanh bị công kích. Hoặc là Hắc Viêm Điện có âm mưu, bí mật mưu đồ cách nào đó nhằm vào hắn.

“Không thể tiếp tục như vậy nữa, phải đi thôi!”

Lục Ly quyết định đi, phá ba mươi ba tòa thành trì cũng đủ rồi, truyền khắp Nhị Trọng Thiên đủ làm Hắc Viêm Điện mất hết uy danh, mục đích hắn đã đạt tới, đến lúc nên đi. Trong lòng hắn có dự cảm không may, nếu tiếp tục thì hắn sẽ chết tại đây.

“Đi!”

Lục Ly quyết định đi phía đông Phong Bạo Hải Vực, vì Thần Tủy ở khu vực biển phía đông, hiện tại mấy đại gia tộc đều đặt ánh mắt về bên này, là thời cơ tốt để hắn đi sưu tầm Thần Tủy.

Lục Ly đi ở đáy biển, luôn luôn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân, cẩn thận dè dặt cảm ứng tình huống bốn phía, một khi có gió thổi cỏ lay hắn sẽ lập tức tránh đi.

Lần này hắn tiến lên ba nén nhang vẫn không gặp phải bất cứ thám báo, trong lòng hắn càng ngạc nhiên nghi ngờ, người của Hắc Viêm Điện thật sự không dám tới truy sát hắn sao?

“Đi!”

Lục Ly mặc kệ nhiều như vậy, nếu quyết định rời đi thì hắn không lưu luyến gì nữa, một đường lao đi phía đông, định lặn dưới biển hai ngày, rồi lấy tốc độ nhanh nhất bay hướng đông.

Nửa canh giờ, một canh giờ!

Vẫn không có bất cứ động tĩnh, trong lòng Lục Ly hơi trầm tĩnh lại, xem ra sẽ không xảy ra chuyện gì, hẳn là hắn đa nghi.

Nửa canh giờ sau, Lục Ly đi qua một hòn đảo lớn, hắn cũng không lên đảo mà là đi đường vòng. Khi Lục Ly định vòng qua thì đột nhiên cảm thụ có gì đó kỳ lạ, dường như... bị một đôi mắt theo dõi.

“Có vấn đề!”

Toàn thân Lục Ly dựng đứng lông tơ, giống lúc đi trong rừng rậm, phát hiện chỗ tối có con rắn độc theo dõi mình. Lục Ly cơ hồ không chút suy nghĩ lập tức thả ra Long Dực, sau đó sát mặt đất bay hướng phương xa.

Lục Ly đã bất chấp che giấu thân phận, bản năng nuôi dưỡng từ chiến đấu nhiều năm nói cho hắn, nhất định phải lập tức trốn, nếu không thì hắn sẽ chết. Kẻ địch chắc chắn vô cùng cường đại, rất có thể là Tam Kiếp đỉnh phong.

Vèo!

Lục Ly như cuồng long theo mặt biển bay vọt ra, bởi vì hắn cách bờ biển không xa, vừa lao ra đã kinh động một đội quân sĩ ven biển.

- Người kia... là Địa Ngục Sát Thần!

Lục Ly mang mặt nạ, Nhất Kiếp Thiên Thần, lại có cánh, tất cả điều này đều phù hợp đặc điểm của Địa Ngục Sát Thần.

Một đội người như kẻ địch lớn, bọn họ đều nhận được tin tức biết Lục Ly phá mấy chục thành ở gần đây. Một thống lĩnh ném đạn tín hiệu lên trời cảnh báo, khiến người trong thành nhanh chóng chạy trốn.

- A?

Nhưng Lục Ly lao ra mặt nước lập tức bay hướng đông bắc, tốc độ nhanh dọa người, khiến một đám quân sĩ đều vô cùng kinh ngạc. Lục Ly nếu tới gần hải đảo tại sao không công kích? Ngược lại cấp tốc bay đi?

- Tặc tử còn muốn trốn?

Một tiếng rống già nua vang lên, hơi thở như Ma Thần đột nhiên khuếch tán bao phủ toàn thành, mọi người trong thành cảm giác như ngực bị sét đánh trúng, người nguyên tòa thành trì cảm giác nghẹt thở, toàn thân run rẩy.

Vèo!

Một lão giả đạp bộ pháp kỳ dị như bước lên thang trời, vọt lên trời rồi dùng tốc độ khủng bố đuổi theo Lục Ly.

Trong thành có người giật mình kêu lên:

- Đăng Thiên Bộ, đây là chí cường giả của Diêm gia chúng ta!

Vô số con cháu chi mạch của Diêm gia vui mừng quá đỗi. Chỉ có cao tầng Diêm gia mới có thể tu luyện Đăng Thiên Bộ, cực kỳ khó tu luyện đại thành. Bọn họ phát hiện Lục Ly, vốn cho rằng sắp bị tàn sát đồ thành, không ngờ trong thành ẩn giấu một võ giả cường đại của Diêm gia.

Vèo!

Trông thấy Lục Ly và lão nhân kia một trước một sau hóa thành hai luồng sáng lấp lánh biến mất ở bầu trời đông bắc, nhiều người mừng rỡ, mặt mày hồng hào. Diêm gia cử ra nhân vật cường đại như vậy, Lục Ly lần này chết chắc.

“Tốc độ thật nhanh!”

Lục Ly đã vận dụng Long Dực, giờ phút này tốc độ đã đến tình trạng cực kỳ khủng bố, cơ hồ một giây có thể lướt qua mấy nghìn dặm, nào ngờ người phía sau không ngừng rút ngắn khoảng cách.

“Lão bất tử của Diêm gia!”

Trong lòng Lục Ly đoán được nguyên nhân hậu quả, cũng hiểu tại sao Diêm gia không có phái ra thám báo sưu tầm hắn. Không ngờ Diêm gia cử ra một lão bất tử Tam Kiếp đỉnh phong, còn là cường giả giỏi về tốc độ.

Xoẹt!

Một tiếng xé gió vang lên, tiếp đó một chỉ phong màu đen như kiếm bén chém tới, tốc độ nhanh như tia chớp nháy mắt đến sau lưng Lục Ly. Trong lòng Lục Ly dâng lên nguy cơ trí mạng, đầu óc xoay nhanh, nhẫn không ngừng lấp lánh, liên tục ném ra ba tấm chắn.

Bình Luận (0)
Comment