Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vân Khai Nguyệt đi ra nghênh đón, Lục Ly không còn cách nào khác, chỉ có thể đứng lên, Vân Khai Nguyệt đứng ở trước mặt Lục Ly, chắp tay nói:
- Sát Thần có thể nể mặt, thật khiến Khai Nguyệt vui mừng, xin mời Sát Thần ngồi!
Vân Khai Nguyệt chỉ vào vị trí thứ ba bên trái ghế chủ vị, Lục Ly hơi kinh ngạc. Những chỗ ngồi này đều là sắp xếp bừa, chín vị trí chính giữa là tôn quý nhất, Vân Khai Nguyệt bảo hắn ngồi vào vị trí trung tâm, có thể nói là vô cùng coi trọng hắn.
Lục Ly chắp tay nói:
- Vân công tử khách khí, ta tùy tiện ngồi phía sau là được.
- Như vậy sao được?
Vân Khai Nguyệt nhìn chung quanh một vòng nói:
- Nếu ngươi ngồi phía sau mà nói, rất nhiều người ở đây cũng không dám ngồi đi? Sát Thần đại náo Phong Bạo Hải Vực, danh chấn Nhị Trọng Thiên, còn dám lấy Huyền Võ Quả ra treo giải thưởng, hành động vĩ đại bực này có ai không phục? mời Sát Thần ngồi, xin đừng chối từ.
- Đúng vậy, đúng vậy!
- Sát Thần đừng từ chối, mời lên ghế trên!
- Địa Ngục Sát Thần, chỉ bốn chữ này đã đáng giá ngồi ghế trên, nếu Sát Thần ngồi ở phía sau, vậy ta chỉ có thể đứng.
- Không sai, xin mời Sát Thần ngồi!
Trong đại điện đã có mấy chục người tới, rất nhiều người đều dồn dập phụ họa, Lục Ly vốn định kiên trì một chút, nhưng không có cách nào chỉ có thể chắp tay về bốn phía. Sau đó còn hung hăng trừng mắt nhìn Tần công tử một cái, ngồi ở vị trí thứ ba bên cạnh chủ vị.
Tuy Cam Lâm là cháu trai Phủ Ma, nhưng không có cái vinh dự này, tuy nhiên hắn cũng được mời tới hàng thứ nhất bên trái, có thể ngồi ở chỗ này đoán chừng đều nhìn trên mặt mũi Phủ Ma.
Tần công tử cũng ngồi ở hàng thứ nhất bên trái, Quỳnh tiểu thư ngồi bên cạnh hắn, Mộc tiểu thư chỉ có thể hạ mình ngồi hàng thứ hau. Mộc tiểu thư cũng thăng cấp vào bách cường, thế nhưng chậm mấy cái, nếu không gặp phải Lục Ly, đoán chừng đã sớm thăng cấp. Chờ Lục Ly ngồi xuống, nàng còn bĩu môi trừng mắt nhìn Lục Ly một cái.
Lục Ly quét nhìn toàn trường, phát hiện mấy thiên tài yêu nghiệt của đại tộc ẩn thế cũng tới rồi, chỉ là không thấy thanh niên Đông Ma Cung, Doãn Thanh Ti cũng chưa đến, không biết có tới hay không.
Lần lượt có người tiến đến, mặt mũi Vân Khai Nguyệt rất lớn, Lục Ly chỉ ngồi một lát trong đại điện đã có sáu bảy chục người tới. Lần này người hắn mở tiệc chiêu đãi chính là tuyển thủ trong bách cường, không vào bách cường thì không có tư cách đến.
Bên trong bách cường đàn ông chiếm đa số, phụ nữ gần như là thần nữ của thế lực lớn và con cháu đại tộc ẩn thế. Giờ phút này có không đến ba mươi phụ nữ trong sân, tất cả đều tư dung bất phàm, khí độ cao nhã.
Tự nhiên những tiểu thư này được vô số công tử săn đón, họ đều là tuyển thủ bách cường, chiến lực rất mạnh, tiền đồ không thể hạn lượng, cộng thêm sau lưng đều có thế lực lớn, nên những cô gái nơi này đều là đối tượng kết đôi tốt nhất.
Đương nhiên những công tử đỉnh cấp cũng sẽ được các tiểu thư theo đuổi, ví dụ như Vân Khai Nguyệt, Đường Ninh và mười công tử tốp đầu Thiên Tài Bảng. Về sau những người này sẽ trở thành cường giả cao cấp nhất Nhị Trọng Thiên, hùng bá một phương.
Những tiểu thư kia đều không ngốc, đạt tới địa vị như các nàng, lấy tư dung khí độ của các nàng, căn bản chướng mắt công tử bình thường. Ai không hy vọng phu quân sau này của mình là chư hầu một phương? Ai hy vọng phu quân của mình là tên phế vật?
Trong sân xuất hiện một loại ảnh tượng rất có hay, có một vài công tử kính rượu Lục Ly, nhưng những cô gái đó trừ Quỳnh tiểu thư Mộc tiểu thư nâng chén hỏi thăm từ xa ra, thì không có một vị tiểu thư nào chủ động kính rượu Lục Ly.
Lục Ly là một người nổi tiếng, có chiến lực cực mạnh, điểm này không cần hoài nghi. Nhưng những tiểu thư đó lại không có một ai giao tiếp với Lục Ly, thậm chí có vài người còn cố tình không nhìn Lục Ly.
Thật ra bản thân Lục Ly cũng biết rõ, hắn không phải rể tốt trong lòng nhưng tiểu thư đó, các công tử lại đây kính rượu cũng chỉ là phép xã giao bình thường, không có thực sự muốn trở thành bạn bè với hắn.
Vì sao?
Có rất nhiều nguyên nhân, nhưng quan trọng nhất là hai điểm, thứ nhất Lục Ly không có bối cảnh. Lục Ly cũng không phải người của Đại Ma Vương, chỉ là đệ tử bình thường của Thiên Ma Đảo. Thứ hai, Lục Ly đắc tội quá nhiều người, đắc tội hai đại thế lực, tuy rằng tạm thời có thể sống sót, nhưng không ai biết khi nào sẽ bị Hắc Viêm Điện và Phó gia xử lý.
Thế giới này có rất nhiều thiên tài, nhưng thiên tài chết non cũng không thiếu, trước khi thiên tài trở thành tuyệt thế cường giả, rất nhiều người sẽ lựa chọn chờ đợi.
Mặt khác tính tình Lục Ly quá bạo ngược và nóng nảy... chém giết thần tử hai đại thế lực, bản thân chuyện này chính là hành vi ngu xuẩn.
Loại tính cách này rất dễ đưa tới đại họa ngập trời cho bản thân, những tiểu thư đó đều không ngốc, các sẽ không kết đôi với một người không có tương lai, lúc nào cũng có khả năng chết đi như vậy…
Ngược lại Phùng Nhất Mã khá được hoan nghênh, Phùng Nhất Mã đã tới, tuy rằng ngồi ở hàng thứ hai, nhưng tướng mạo hắn anh tuấn, phong mang bộc lộ, cộng thêm tương đối thích thổi phồng, nên rất nhiều tiểu thư tỏ ra khách khí với hắn, liên tiếp cụng ly cùng.
Lục Ly ở một mình càng mừng, ngồi trầm mặc, trái lại Vân Khai Nguyệt kính hắn hai ly rượu.
Khiến Lục Ly đau trứng chính là, hơn tám mươi người trong bách cường đã tới, nhưng vẫn không nhìn thấy “Doãn Thanh Ti”, thanh niên Đông Ma Cung kia cũng không tới.
- Chờ thêm lát nữa rồi đi thôi!
Lục Ly ngồi nhàm chán, còn không bằng trở về luyện hóa Thần Tuỷ, như thế có thể tăng cường chiến lực. Chủ yếu là hắn sắp phải đại chiến sinh tử với Vân Khai Nguyệt, giờ phút này ngồi giống như bạn bè, làm hắn cảm giác rất không thoải mái.
Hắn và Vân Khai Nguyệt không thù không oán, nhưng hắn đã đồng ý với Thiên Vân Tiên Tử, cho nên chỉ có thể hạ sát thủ đối với người này. Hắn cũng vì mạng nhỏ của mình, không chết giết Vân Khai Nguyệt, hắn sẽ không thể về Thiên Ma Đảo. Sẽ bị Hắc Viêm Điện và Phó gia đuổi giết đến cùng, giống như một con chó hoang chạy tán loạn khắp nơi, cuối cùng có khả năng sẽ hấp dẫn vô số tán tu và thế lực gia nhập, chết không có chỗ chôn…