Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thương thế Lục Ly đã hơn hơn một chút, lập tức đứng dậy cùng theo Cam Lâm và Y tiểu thư đi về. Ba người tiến vào trang viên, Phủ Ma lập tức đi đến, quan tâm thương thế Lục Ly, đồng thời tán dương hai người một phen. Ngoài ra hắn biểu thị, nói Lục Ly không cần lo lắng Long gia trả thù, quay đầu mở ra Vực môn trực tiếp về lại Thiên Ma Đảo là được.
Lục Ly và Cam Lâm thành công tiến vào top mười lăm, hắn cũng được một phen thể diện, nhất là Cam Lâm lại là cháu trai ruột của hắn, có thể lấy được thành tích như vậy, hắn đã rất hài lòng.
Lục Ly vào phòng nghỉ ngơi tu luyện, thương thế trong trận chiến vừa rồi chỉ là thương ngoài da, sau một ngày trị liệu, về cơ bản đã khỏi. Hắn tiếp tục luyện hóa Thần Tủy, không buông bỏ dù chỉ một khắc cơ hội đề thăng.
Ba ngày thấm thoắt trôi qua, luận võ lần nữa được tiếp tục.
Lần này cũng là rút thăm, Lục Ly và Cam Lâm đứng chung một chỗ, Cam Lâm một mực trầm mặc cầu nguyện, hi vọng rút trúng thẻ không có số. Như thế hắn liền có thể trực tiếp tấn cấp top tám, Lục Ly thì cầu nguyện trực tiếp đối đầu Vân Khai Nguyệt, như vậy có thể dứt điểm luôn, miễn phải tăng thêm biến cố.
Vân Khai Nguyệt là người đầu tiên bắt lấy bong bóng thần lực, bóp nát, con số hiện ra là số sáu, Doãn Thanh Ti bắt được số hai, đến lượt thanh niên Đông Ma Cung, vô số người bất giác căng thẳng, hắn bóp nát bong bóng, con số hiện ra lại là số sáu!
Xoạt!
Toàn trường xôn xao, không ngờ thanh niên Đông Ma Cung lại đối đầu Vân Khai Nguyệt, đây đúng là trận đại chiến chấn động thế gian.
Không biết là Vân Khai Nguyệt loại thanh niên Đông Ma Cung, hay thanh niên Đông Ma Cung giết Vân Khai Nguyệt đây?
Nếu là cái sau, e rằng trọn cả Nhị trọng thiên đều tạc nồi, Vân Khai Nguyệt khác với những người còn lại, hắn là điện chủ được Thánh Nguyên Điện nội định, ai dám giết hắn, vậy chính là đại thù sinh tử với Thánh Nguyên Điện.
Nét mặt Vân Khai Nguyệt khẽ biến, chẳng qua rất nhanh liền khôi phục bình thường. Hắn biết giữa hắn và thanh niên Đông Ma Cung tất phải đánh một trận, lại không ngờ trận này tới sớm đến vậy, nhanh đến vậy.
- Ai.
Lục Ly u ám thở dài, hi vọng của hắn không thành hiện thực, không ngờ Vân Khai Nguyệt và thanh niên Đông Ma Cung lại đối đầu nhau. Hắn chỉ đành phải khổ chiến thêm một trận, mong là Vân Khai Nguyệt và mình đều không bị loại, bằng không liền mất đi cơ hội gặp được nhau.
Chẳng qua!
Nếu Vân Khai Nguyệt không bị loại, vậy bằng với hắn thắng được thanh niên Đông Ma Cung, thế thì chiến lực Vân Khai Nguyệt không biết sẽ khủng bố đến cỡ nào?
Trong lòng Lục Ly càng thêm phần trầm trọng, tùy tiện chộp tới trước mặt, bóp nát, hiện ra trước mặt là con số tám. Hắn thoáng ngạc nhiên, tổng cộng bảy cặp, sao lại có số tám?
- Oa!
Cam Lâm ở bên cạnh chợt kinh hô, trong mắt hiện đầy vẻ hâm mộ, truyền âm nói:
- Lục Ly, thẻ ngươi rút rất có thể là thẻ vào thẳng, nói cách khác ngươi không cần luận võ, trực tiếp tiến vào top tám!
- Thẻ vào thẳng?
Lục Ly hơi ngớ, trường luận võ này đúng là có một người không cần lên trường, có thể trực tiếp tấn cấp. Bởi vì nhân số chỉ gồm mười lăm người, không cách nào tổ thành tám đội.
Quả nhiên!
Đợi tất cả những người còn lại hoàn tất rút thăm, Lục Ly phát hiện không ai bắt trúng số tám, thứ hắn rút được là thẻ vào thẳng, lần này đúng là vận khí nghịch thiên.
- Xong!
Bên cạnh, Cam Lâm mặt mũi tràn đầy chua xót cảm khái một tiếng, Lục Ly đảo mắt nhìn qua, phát hiện hắn bắt được số hai, phải đối mặt Doãn Thanh Ti.
Chiến lực Cam Lâm vốn không phải đặc biệt quá mạnh, có thể tiến vào top ba mươi đã tính không sai, lúc này tính là đến tận đầu, gặp Doãn Thanh Ti gần như không còn tạo được bất ngờ nào nữa.
- Được rồi, tiến vào chiến trường đi, người rút trúng số tám không cần luận võ, trực tiếp tấn cấp vào vòng sau!
Trưởng lão Hỗn Độn Đảo trầm giọng nói, vô số ánh mắt nhìn về phía Lục Ly, ai nấy đều không khỏi cảm khái về vận may của hắn. Đương nhiên cũng có người không cho là đúng, nghĩ rằng dù Lục Ly tiến vào top tám, đến vòng sau cũng sẽ bị loại.
Lục Ly không quay về luyện hóa Thần Tủy, mà đứng nguyên tại chỗ chờ đợi kết quả. Nếu Vân Khai Nguyệt bị đào thải, vậy trường luận võ tiếp sau hắn thậm chí không biết có nên tiến hành hay không.
Thời gian dần trôi, hiện trường vô cùng căng thẳng, vẻn vẹn qua một nén hương, bạch quang chớp hiện, Cam Lâm bị truyền tống ra, tiếp đó Doãn Thanh Ti cũng bị truyền tống ra.
Cam Lâm bại, bại rất triệt để!
Sau khi ra ngoài, hắn uể oải đứng ở một bên, Lục Ly và Y tiểu thư tiến lại an ủi hai câu, Cam Lâm cười khổ thấp giọng nói:
- Căn bản không cùng một cấp bậc, không cách nào đánh cả, nữ tử này quá mạnh, chiến lực tối thiểu cũng phải Tam Kiếp đỉnh phong!
- Ách!
Lục Ly biết Doãn Thanh Ti rất mạnh, lại không ngờ mạnh đến như vậy, bằng chừng ấy tuổi mà đã là Tam Kiếp đỉnh phong? Thế sau này nàng chẳng phải sẽ là một Đại Ma Vương thứ hai?
- Ngươi biết nàng đến từ thế lực nào không? Nhị trọng thiên có đại gia tộc nào họ Doãn?
Lục Ly nhướng mày hỏi dò, người như thế không thể nào là tán tu, khẳng định là dùng vô số linh dược bồi đắp mà đi, như vậy hẳn phải đến từ siêu cấp gia tộc, không khả năng không có nửa điểm manh mối.
- Không biết, ở Nhị trọng thiên không nghe nói có đại gia tộc nào họ Doãn cả!
Cam Lâm đáp, ánh mắt nhìn về phía Y tiểu thư, kẻ sau cũng lắc đầu nói:
- Nhị trọng thiên đúng là không có đại gia tộc họ Doãn, có thể nàng đến từ Tam trọng thiên!
- Tam trọng thiên!
Trong mắt Lục Ly lóe lên tinh mang, Lục Linh hẳn cũng ở Tam trọng thiên, có thể tìm nàng hỏi dò phải chăng nghe nói qua về gia tộc Lục Linh?
Nghĩ đến đây, tâm tình Lục Ly như lửa đốt đồng khô, không cách nào áp chế. Đến mức kết quả tranh tài sau đó Lục Ly đều không để ý, thẳng đến khi Cam Lâm và Y tiểu thư muốn rời đi hắn mới hồi thần lại.
- Cần nghỉ ngơi mấy ngày?
Lục Ly truyền âm hỏi dò Cam Lâm, Cam Lâm trả lời:
- Ba ngày, tiếp sau mỗi lần luận võ đều sẽ nghỉ ngơi ba ngày, để tuyển thủ đạt tới trạng thái đỉnh phong.