Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 283 - Chương 283: Cường Giả Thần Bí

Bất Diệt Long Đế Chương 283: Cường giả thần bí

Bạch Hạ Sương không có tâm cơ, tùy tiện hỏi một câu, duỗi lưng mệt mỏi nói:

- Thôi về đi, những ngày này mệt chết ta, ta phải tắm rửa ăn một bữa no nê mới được.

- Ngày ngày chỉ biết ăn.

Mới rồi Bạch Hạ Sương còn tức giận, giờ lại đã mặt mày hớn hở, Bạch Thu Tuyết có chút nghẹn lời nói:

- Nếu ngươi béo lên, sau này còn làm sao lấy chồng?

- Hừ hừ!

Bạch Hạ Sương ngạo nghễ ưỡn ngực nói:

- Sợ cái gì, lão tổ tông đoán mệnh giúp chúng ta, nói chúng ta nhất định sẽ gả cho Nhân Hoàng, còn sợ không gả ra được?

- Nhân Hoàng?

Bạch Thu Tuyết khe khẽ thở dài, quẻ này có chuẩn không? Bắc Mạc có thể ra được Nhân Hoàng ư?

...

Thời gian trôi đi như nước, chớp mắt đã hai ba ngày qua đi.

Trong mộ Long Đế lũ lượt có người đi ra, Tử Liên Nhi Dạ Vũ Hàm đều dẫn người trở về, Đỗ Tử Lăng tương đối thảm, đợi chừng ba ngày đám người bọn họ mới khập khễnh dắt nhau đi ra.

Toàn bộ đám công tử đều bị Lục Ly đánh gãy tay chân, xương cốt trước ngực bị nện nát, tuy có đan dược đỉnh cấp, nhưng muốn khỏi hẳn khẳng định phải cần thời gian.

Chuyến đi tìm bảo trong mộ Long Đế này, mỗi tiểu đội đều có thu hoạch, đám người Tử Liên Nhi Dạ Vũ Hàm Đỗ Tử Lăng Dạ Long Vũ lên Long Đế Sơn đều được đến một vài thứ, đáng tiếc bảo vật trân quý nhất trong quan tài Long Đế lại bay mất.

Đương nhiên, đến tiếp sau các gia tộc khẳng định sẽ còn phái người đi vào triệt để điều tra một lần, nhìn xem phải chăng còn có bảo vật sót lại.

Lần này đối với công tử tiểu thư các thế lực gia tộc cũng là một trường rèn luyện rất không sai, nhất là trải nghiệm trong mê cung khiến tâm tính rất nhiều người càng thêm cường đại, đối với quá trình trưởng thành sau này có tác dụng rất lớn.

Ba chiếc phi thuyền thiết giáp rời đi, Bạch Lãnh cũng rút lui, lần tìm bảo này xem như triệt để kết thúc.

Bạch gia phái rất nhiều thám báo tản ra xung quanh, ý đồ thăm dò tung tích cường giả bí ẩn kia. Đồng thời còn sưu tầm tình báo tứ xứ, muốn xác định thân phận người này.

Nhưng là...

Cường giả bí ẩn kia đến cả Bạch Lãnh đều không dò ra được, thám báo làm sao có thể phát hiện? Vô số tin tình báo sưu tập về cũng rất khó phân tích ra thân phận người này.

Sau khi võ giả đạt tới Bất Diệt Cảnh đỉnh phong, thọ nguyên có thể lên đến hai ba ngàn năm, nếu có lão quái một mực tiềm tu, trong hai ba ngàn năm lịch sử Thiên Đảo Hồ xuất hiện nhiều cường giả như vậy, ai có thể đoán ra được thân phận người đó?

Chỉ sau hai ba ngày, trận chiến trên Luyện Ngục Nhai đã truyền khắp toàn bộ Thiên Đảo Hồ và Bắc Mạc, trong Thiên Đảo Hồ cũng một mảnh xôn xao. Cái tên Lục Ly bắt đầu truyền ra, được các thế lực chú ý, dù sao trận đại chiến kia cũng bởi Lục Ly mà phát sinh.

Lục Ly thân là người trong cuộc sớm đã tỉnh lại, chẳng qua muốn khôi phục thương thế thì vẫn cần thời gian. Mấy ngày nay Lục Ly một mực ở trong thành bảo Bạch Đế Sơn, mấy người Bạch Thu Tuyết Yên phu nhân đều không đến, chỉ có Bạch quản sự thỉnh thoảng sang thăm một cái.

Tối ngày thứ tư, Yên phu nhân rốt cuộc cũng đến gặp hắn.

Nàng mặc một bộ váy đỏ hoa lệ bó sát người, tôn lên da thịt trắng nõn và dáng người hoàn mỹ không chê vào đâu được.

Vừa tiến vào Yên phu nhân cũng không nói nhảm, nhìn Lục Ly đang ngồi trên giường mỉm cười nói:

- Ta, Bạch Yên! Đại biểu Bạch gia chính thức đưa ra lời mời với ngươi. Lục Ly, nếu ngươi có thể gia nhập Ngoại đường Bạch gia, Bạch gia sẽ dốc hết toàn lực bồi dưỡng ngươi, mười năm sau khắp Thiên Đảo Hồ này đều.... mặc ngươi tung hoành.

Đây là lần thứ hai Lục Ly được người chiêu lãm, lần trước là Liễu Di chính thức đại biểu Liễu gia mời chào hắn. Cả hai lần mời chào đều rất có thành ý, điều kiện đưa ra cũng hết sức mê người.

Mười năm sau Thiên Đảo Hồ mặc ngươi tung hoành, câu nói này quá có sức hấp dẫn. Mặc dù Thiên Đảo Hồ không tính lớn, nhưng cũng là một phương thế lực có thể sánh vai với Thiên Hàn Quốc Thiên Vũ Quốc Thiên Lương Quốc.

Tung hoành ở đây ý là trở thành đại nhân vật đỉnh cấp tại Thiên Đảo Hồ.

Dự tính trừ mấy tên cường giả Bạch gia ra, hắn có thể không cần nhìn sắc mặt bất kỳ người nào. Có thể sống tự do tự tại, thậm chí có cơ hội cưới tiểu thư Bạch gia, bước lên nhân sinh đỉnh phong.

Lục Ly có động tâm không?

Nếu không biết thân thế mình, nếu Lục Linh không bị mang đến Thanh Châu, có lẽ hắn sẽ động tâm. Nhưng lúc này lại không có bất cứ chút do dự nào, tâm vững như bàn thạch.

Hắn trầm ngâm, không phải cân nhắc có nên gia nhập Bạch gia hay không, mà là nghĩ nên làm sao để cự tuyệt Yên phu nhân.

Thân phận tuyệt đối không thể bại lộ, hắn còn chưa biết cừu gia ở Bắc Mạc của phụ thân là ai, một khi bại lộ thân phận liền có khả năng gặp nguy hiểm.

Bạch gia khẳng định là không thể đắc tội, hắn còn muốn tiếp tục lăn lộn ở Thiên Đảo Hồ, lúc này mà đi ra Thiên Đảo Hồ, chỉ nháy mắt hắn liền sẽ bị đánh chết.

Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng chỉ nghĩ đến một cách, câu giờ!

Hắn ngẩng đầu nhìn lên gương mặt kiều diễm mê hoặc của Yên phu nhân, nghiêm mặt nói:

- Yên phu nhân, xin lỗi. Hiện tại ta còn chưa muốn gia nhập đại gia tộc, đương nhiên ta sẽ thận trọng cân nhắc đề nghị của ngươi. Ta sẽ không rời khỏi Thiên Đảo Hồ, càng sẽ không gia nhập gia tộc nào khác, ngươi cho ta chút thời gian, được không?

- Thời gian?

Yên phu nhân nhướng mày, nàng có chút nghĩ không thông, đây là Lục Ly đang đợi giá mà cô? Hay là cố tình kéo dài thời gian?

Chẳng qua nàng rất có thành phủ, rất nhanh liền khẽ gật đầu nói:

- Lục Ly, ngươi cứ yên tâm dưỡng thương, cửa lớn Bạch gia chúng ta luôn rộng mở với ngươi. Ngươi không cần lo lắng Liễu gia, nếu ngươi gia nhập Bạch gia, chúng ta sẽ an trí Liễu gia thích đáng. Vô luận các nàng muốn tự mình phát triển hay gia nhập Bạch gia, chúng ta đều có thể thương lượng.

Yên phu nhân nghĩ nghĩ rồi nói tiếp:

- Lục Ly, ngươi có điều kiện gì cứ việc đề ra, chỉ cần không quá phận thì đều dễ nói.

Lục Ly nghĩ nghĩ liền đáp:

- Tỉ như?

Bình Luận (0)
Comment