Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 282 - Chương 282: Mặc Ngươi Tung Hoành

Bất Diệt Long Đế Chương 282: Mặc ngươi tung hoành

Đám người Bạch Thu Tuyết đã về tới Hắc Nha Đảo, lúc này hẳn là đã truyền tống đi Thiên Ngục Đảo, tính là triệt để an toàn.

- Người đâu, đưa tin trở về!

Bạch Lãnh nghĩ nghĩ rồi quát khẽ một tiếng, một tên thám báo Bạch gia hiện ra, cung kính quỳ xuống nói:

- Lãnh gia, xin phân phó.

Bạch Lãnh hạ lệnh:

- Đưa tin về lại gia tộc, kể lại toàn bộ sự tình nơi đây, để gia tộc phái người tới điều tra cường giả Quân Hầu Cảnh kia. Đồng thời chuyển cáo tình huống Lục Ly cho Yên nha đầu, để chính nàng nhìn vào mà làm.

Thám báo vội vàng viết tin cho diều hâu mang về, đây là Huyền thú phi hành chuyên dùng để đưa tin, tốc độ rất nhanh, chẳng mất bao lâu liền có thể truyền tin về Thiên Ngục thành. Sự tình sau đó Bạch Lãnh không muốn quản, hắn là trưởng lão Chiến đường, những chuyện này tự sẽ có trưởng lão khác phụ trách.

- Huyền kỹ loại linh hồn?

Trong đầu Bạch Lãnh chớp qua cảnh Lục Ly rống lên tiếng hét kinh thiên, lại nghĩ tới suy đoán của Bạch Thu Tuyết, hắn đảo mắt nhìn về hướng Thiên Ngục Đảo, lạnh lùng nói:

- Tiểu tử, nếu thức thời, Thiên Đảo Hồ này có thể có chỗ đứng chân cho ngươi. Tiểu nha đầu Thu Tuyết còn rất xem trọng ngươi, nói không chừng tương lai sẽ có cơ hội trở thành rể hiền của Bạch gia chúng ta, hết thảy phải xem ngươi có hiểu tiến thoái hay không.

Đám người Lục Ly quả thực đã đã đến Thiên Ngục thành, Bạch Thu Tuyết sợ người Vũ gia truy sát đánh lén, tức tốc dẫn người về lại Thiên Ngục Thành. Nguyên một đám công tử tiểu thư đều thấp thỏm lo âu, về tới Thiên Ngục Thành mới thực sự yên tâm triệt để.

Lục Ly đã ngất đi, Vũ Phi Giáp tiện tay nện hắn một kích, lực lượng Bất Diệt Cảnh cường đại cỡ nào? Toàn bộ xương sườn trước ngực hắn đều nát bấy, cuối cùng còn bất chấp thương thế, liều mạng bổ một kích tới Vũ Phi Giáp, khiến thương thế càng thêm nghiêm trọng, vừa lên phi thuyền thiết giáp liền chìm vào hôn mê.

- Đi Bạch Đế Sơn!

Vừa về lại Thiên Ngục Thành, Bạch Thu Tuyết lập tức phất tay để mọi người tới thẳng Bạch Đế Sơn. Lúc này tâm tình chúng nhân còn chưa triệt để hồi thần, cũng không muốn tán đi, thế là đều đi theo Bạch Thu Tuyết rồng rắn tới Bạch Đế Sơn.

Đương nhiên, đối với rất nhiều người, có thể bước lên Bạch Đế Sơn cũng là một loại vinh hạnh đặc biệt.

Vừa lên Bạch Đế Sơn, đã thấy Yên phu nhân dẫn theo Bạch quản sự chờ sẵn, chứng kiến Đinh Quế ôm lấy Lục Ly máu thịt be bét, trong mắt Yên phu nhân lóe lên hàn quang, lạnh giọng nói:

- Xảy ra chuyện gì? Bạch quản sự, dẫn các nàng đi nghỉ ngơi, chữa thương cho Lục Ly, Thu Tuyết Hạ Sương đi theo ta.

Bạch quản sự an bài mọi người đi nghỉ ngơi trong một tòa thành bảo, Yên phu nhân dẫn theo Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết đi lầu các lộ thiên kia.

Còn chưa đến lầu các, Bạch Hạ Sương đã ríu rít nói không ngừng. Kể lại một lần toàn bộ sự tình trong mộ Long Đế, từ chịu khổ, gặp phải chuyện quái dị, đến lên án đủ loại tội ác của Vũ gia, cuối cùng nói tới cường giả Quân Hầu Cảnh thần bí.

Sau khi đến lầu các lộ thiên, Yên phu nhân cũng đã phần nào hiểu rõ sự tình, nàng hỏi dò Bạch Thu Tuyết lại một ít chi tiết then chốt, hai hàng lông mày lá liễu bất giác nhăn lại.

- Bạch Đinh!

Trầm ngâm một lát, Yên phu nhân quát khẽ, một đạo bóng đen chớp hiện, quỳ gối xuống nói:

- Phu nhân.

Yên phu nhân không liếc nhìn người này lấy một lần, khua tay nói:

- Bẩm báo sự tình cho Đại trưởng lão, để hắn định đoạt.

Bóng đen lóe lên một cái rồi tan biến, lúc này Yên phu nhân mới quét mắt nhìn sang Bạch Thu Tuyết nói:

- Thu Tuyết, thương thế của ngươi không sao chứ?

- Không sao!

Bạch Thu Tuyết gật đầu nói:

- May mà có Lục Ly, bằng không sợ rằng lần này chúng ta đã chết trong mộ Long Đế.

- Huyền kỹ loại linh hồn có thể vượt cấp giết địch?

Yên phu nhân nhớ tới lời kể và suy đoán vừa rồi của Bạch Thu Tuyết, tròng mắt như trân châu chớp lóe, khóe miệng hiện lên ý cười nói:

- Tiểu gia hỏa này, lại cho ta kinh hỉ, lần này phái hắn đi theo các ngươi quả nhiên đúng rồi.

Bạch Hạ Sương thấy Yên phu nhân không có an bài gì thêm, bĩu môi nói:

- Tiểu cô, sao ngươi không để cho gia tộc phái người đi giết đám Vũ Phi Nông. Bọn hắn lớn lối như thế, lại dám động thủ ở Thiên Đảo Hồ, đúng là không để Bạch gia chúng ta vào trong mắt, hừ hừ.

Yên phu nhân lườm nàng một cái, đưa tay khẽ vuốt mái tóc Bạch Hạ Sương, mỉm cười nói:

- Lần này Vũ gia bị Lãnh thúc của ngươi phế đi hai người, lại bị chém giết một người, ngươi còn muốn thế nào? Đấy là còn chưa tính Vũ Linh Hư bị Lục Ly giết nữa.

Bạch Hạ Sương nghe xong liền bất mãn đứng dậy nói:

- Vũ Linh Hư? Đó là hắn nhập ma, còn muốn giết tỷ tỷ, giết đám người Tử Liên Nhi. Lục Ly giết hắn là làm chuyện tốt, bọn hắn động thủ ở Thiên Đảo Hồ chính là không đúng, còn mấy người vây đánh một mình Lãnh thúc.

- Ha ha.

Yên phu nhân không cho là đúng, nàng nghĩ nghĩ rồi nói:

- Được rồi, chuyện thế nào ta đều đã biết, các ngươi đi về nghỉ ngơi trước đi, sự tình sau đó ta sẽ thương nghị với Đại trưởng lão.

Yên phu nhân đứng dậy đi ra ngoài, đi đến một nửa mới đột nhiên quay đầu nhìn Bạch Thu Tuyết nói:

- Thu Tuyết, ngươi cảm thấy con người Lục Ly thế nào? Có thể mời chào gia nhập Bạch gia chúng ta không?

Bạch Thu Tuyết nhìn ánh mắt đầy ý vị sâu xa, tựa cười mà không phải cười của Yên phu nhân, nàng cực kì thông minh, làm sao có thể không nghe hiểu ý tứ trong lời Yên phu nhân, vội đỏ mặt nói:

- Tiểu cô, ngươi muốn mời chào thì cứ mời chào thôi, hỏi ta làm gì.

Bạch Hạ Sương lại rất ngây thơ, chỉ nghe được nghĩa đen của câu này. Nàng mở to mắt nói:

- Được chứ, được chứ, dù Lục Ly có chút đáng ghét, nhưng thực lực vẫn rất mạnh, nếu là chiến sĩ huyết mạch, vậy thì càng tốt.

- Ha ha.

Yên phu nhân cười cười, quay lưng trực tiếp rời đi, Bạch Thu Tuyết lại có chút thất thần, nàng thì thào mấy tiếng mà chỉ chính mình mới có thể nghe được:

- Lão tổ tông nói tỷ muội chúng ta nhất định gả cho Nhân Hoàng, Lục Ly? Chắc không được đâu...

- Tỷ, ngươi đang thầm thì gì đấy?

Bình Luận (0)
Comment