Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2846 - Chương 2833: Mặt Nạ Ma Vương

Bất Diệt Long Đế Chương 2833: Mặt nạ Ma Vương

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Song cũng chính vì thế, ánh mắt người xem tại trường nhìn Lục Ly dần có chút khác thường, rốt cuộc một tên thanh niên trước đó không mấy nổi danh, không có bất kỳ bối cảnh nào, lại được nhiều đại nhân vật như vậy đứng ra che chở, điều này gián tiếp nói ra rất nhiều vấn đề.

Đương nhiên, Lục Ly có thể đánh chết Vân Khai Nguyệt, bản thân chuyện này đã đủ sức chứng tỏ chiến lực hắn vô cùng mạnh, lá gan cũng như sự quyết đoán đều rất đủ, rất nhiều người tự cảm thấy không bằng.

Lần này Vân Xuy Tuyết không để mười người kia động thủ, mà định đích thân ra tay. Nên tới đều tới hết cả rồi đúng không? Sự tình mấy lần trắc trở, hắn không muốn xuất hiện thêm bất kỳ ngoài ý nào nữa.

Hắn chỉ có một đứa con trai, nếu không thể báo thù thay cho Vân Khai Nguyệt, hắn thẹn với tư cách làm cha. Ngoài ra, tôn nghiêm của Thánh Nguyên Điện cũng không được phép bị chà đạp, không chém giết Lục Ly, ngày sau Vân Xuy Tuyết hắn đừng hòng lăn lộn ở Nhị trọng thiên, cũng không xứng làm điện chủ Thánh Nguyên Điện.

Hưu!

Hắn tung mình bay tới, trong tay hiện ra một thanh chiến đao, định từng đao từng đao róc xương lóc thịt Lục Ly. Chỉ như vậy mới có thể phát tiết lửa giận trong lòng, mới có thể tế điện linh hồn Vân Khai Nguyệt trên trời.

- Đến hay lắm!

Tròng mắt Lục Ly sáng rực lên, thấy Vân Xuy Tuyết bay tới, trong lòng hắn lại kích động dị thường. Trong người hắn còn có không ít Hỗn Độn chi khí, dù không thể đánh chết Vân Xuy Tuyết, dù chỉ trọng thương được đối phương, Lục Ly cũng cảm thấy đáng giá.

Xoẹt!

Vân Xuy Tuyết đến cách Lục Ly chừng mấy trăm trượng thì ngừng lại, chiến đao trong tay vung lên, một đạo đao mang gào thét bay đến, một miếng thịt trên chân còn lại của Lục Ly bị nhẹ nhàng róc xuống, máu tươi lập tức tuôn ra như suối.

Ánh mắt Lục Ly chuyển lạnh, thấy Vân Xuy Tuyết không áp sát, hắn cắn răng, Long Dực thoáng hiện sau lưng, cả người như sét đánh vọt tới, trong tay lấp lánh Hỗn Độn chi khí, muốn chủ động tấn công Vân Xuy Tuyết.

- Ha ha!

Vân Xuy Tuyết cười lạnh, phất phất tay, một đạo uy áp vô danh tràn ngập ra, trực tiếp chế áp Lục Ly.

Lục Ly bị cố định giữa trời, dù hắn cố gắng điều động năng lượng trong người thế nào thì cũng không động đậy được.

Hưu!

Tay Vân Xuy Tuyết lần nữa vung lên, đao chém xuống, lại một miếng thịt rơi rụng, chiến đao trong tay không ngừng chém ra, hai chân Lục Ly đã không còn mảnh thịt nào nguyên vạn. Hắn chống đỡ hết nổi, ầm vang ngã xuống đất, cả người nhuộm đỏ máu tươi, thê thảm vô cùng.

Toàn trường lặng ngắt như tờ, không ai nói chuyện, đều chỉ biết trơ mắt nhìn Lục Ly từ từ bị Vân Xuy Tuyết lăng trì. Trên mặt rất nhiều người hiện ra vẻ bất nhẫn, bọn Tần Chiến thu hồi thần niệm, không đành lòng nhìn tiếp.

- Đúng là hán tử!

Vài người nhẹ giọng thì thào, bởi vì từ đầu đến cuối Lục Ly không hét thảm lấy nửa lời, bị người lăng trì, đây là thống khổ cỡ nào? Dù có là người sắt cũng khó mà nhịn được, hét thảm là điều khó tránh khỏi.

- Đủ rồi!

Sau khi Vân Xuy Tuyết bổ ra mười mấy đao, róc ra mười mấy miếng thịt trên thân Lục Ly, một tiếng quát khẽ vang lên. Lúc này trong thành đang rất yên tĩnh, bởi thế tiếng kêu khẽ này tuy không quá lớn, lại như sét đánh bên tai.

- Hả?

Vô số người trong lòng khẽ chấn, chẳng lẽ lại tới một cường giả nghịch thiên muốn bảo vệ Địa Ngục Sát Thần? Không phải tên Địa Ngục Sát Thần này không có bối cảnh ư? Tại sao lại có nhiều người như vậy muốn bảo vệ hắn?

Khi thần niệm chúng nhân theo tiếng quát nhìn lại, phát hiện chủ nhân tiếng quát vừa rồi, ai nấy đều không khỏi ngạc nhiên.

Ngay cả Lục Ly cũng không giấu được vẻ kinh ngạc, sau đó hắn lập tức trách mắng:

- Y tiểu thư, ngươi hồ nháo gì đấy? Chuyện ở đây không liên quan đến ngươi, mau lui ra!

Mở miệng là Y tiểu thư, Y tiểu thư không thối lui với Cam Lâm, mà nãy giờ vẫn đứng cách ly Lục Ly chừng mấy trăm trượng.

Y tiểu thư từng tham gia thiên tài luận võ, vì là người Thiên Ma Đảo, còn là một mỹ nữ, bởi thế rất nhiều người nhớ được nàng.

Không nghĩ đến cái lúc này rồi, nàng lại dám mở miệng nói chuyện, hơn nữa ngữ khí còn vô cùng bất thiện, người này điên rồi ư? Phải biết hiện tại Vân Xuy Tuyết chính đang một bụng lửa giận không nơi phát tiết.

Ngữ khí Lục Ly rất nghiêm lệ, hắn làm thế tự nhiên là muốn bảo hộ Y tiểu thư, không khiến cho nàng bị liên luỵ vì mình. Vân Xuy Tuyết thật dám giết người, đến chiến lực và địa vị như hắn, đã không có quá nhiều cố kỵ.

Nét mặt Y tiểu thư lại chẳng hề biến hóa, chỉ lạnh lùng nhìn Vân Xuy Tuyết, mở miệng nói:

- Vân Xuy Tuyết, chuyện hôm nay dừng ở đây là được rồi.

Hoa!

Toàn trường xôn xao, nếu là người khác, dù là Phủ Ma nói vậy, tất cả mọi người đều sẽ không cảm thấy khó chịu. Y tiểu thư lại chỉ là một tên hậu bối, thậm chí còn không vào được top ba mươi thiên tài luận võ, lại dám nói chuyện như thế với Vân Xuy Tuyết, chẳng lẽ người này điên thật rồi?

- Cam Lâm!

Lục Ly lần nữa gầm thét:

- Đi ra mang Y tiểu thư về!

- Ha ha!

Vân Xuy Tuyết khẽ cười nhạt, nhìn chằm chằm Y tiểu thư một lượt, nói:

- Ngươi là người Thiên Ma Đảo? Trưởng bối nhà ngươi không dạy ngươi làm người? Thật tưởng ta không dám giết ngươi?

Hưu!

Cam Lâm bay ra từ trong một trang viên, hắn một mực chú ý thế cục bên này, thấy Y tiểu thư muốn tìm chết, tự nhiên muốn đi ra ngăn cản. Với cục diện lúc này, ai dám bảo vệ Lục Ly, vậy chính là tự sát.

- Cam Lâm, quay về trông chừng gia gia ngươi!

Y tiểu thư mắt lạnh nhìn qua, trong mắt đột nhiên xuất hiện một đạo hỏa diễm màu u lam. Cam Lâm vọt tới nửa đường, nhìn thấy tròng mắt kia, cả người tức thì run lên, trong mắt lấp lóe dị sắc, khom lưng quỳ xuống.

- Quay về!

Y tiểu thư phất tay, Cam Lâm không dám quỳ tiếp, vội vàng xoay người đi về, không chút lưu luyến, lúc xoay người trên mặt hắn còn lộ ra vẻ cuồng hỉ.

- Ách...

Rất nhiều người chú ý tới Cam Lâm, thấy được nét mừng trên mặt hắn, cùng với thái độ khi quỳ xuống lúc trước. Chúng nhân bất giác mơ hồ, không hiểu nổi tại sao Cam Lâm lại làm như vậy?

- Vân Xuy Tuyết!

Bình Luận (0)
Comment