Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Sắc mặt Vân Xuy Tuyết trở nên ngưng trọng chưa từng thấy, thậm chí còn ngưng trọng hơn cả khi đối diện Tu La lão nhân. Bởi vì nữ nhân này quá mạnh, từ khi thành danh trải qua bao phen chiến đấu mà chưa từng thua trận, thậm chí có người xếp nàng là cường giả số một Nhị trọng thiên...
Hô hô!
Hắn hít một hơi thật sâu, chắp tay nói:
- Đại Ma Vương, Địa Ngục Sát Thần là con em trong gia tộc ngươi?
- Không phải!
Đại Ma Vương lạnh lùng đáp, sau đó khoát tay bổ sung:
- Ngươi không cần hỏi nhiều, Lục Ly và ta không có bất kỳ quan hệ nào, hắn không phải người trong tộc ta, cũng không tính thuộc hạ của ta, càng không phải nam nhân của ta. Chỉ là ta muốn bảo vệ hắn, không cần lý do, Vân Xuy Tuyết, ngươi đột phá cảnh giới Tứ Kiếp, cũng tính là một nhân vật, tu luyện không dễ, đừng phạm sai lầm.
- Quả nhiên!
Đại Ma Vương tự mình xác nhận điểm này, Vân Xuy Tuyết là Thiên Thần Tứ Kiếp, như vậy Tu La lão nhân cũng là Tứ Kiếp. Đại Ma Vương nói thế, vậy khẳng định cũng là Tứ Kiếp không sai được.
- Ha ha ha!
Vân Xuy Tuyết giận quá hóa cười, trong tiếng cười mang theo một tia bi thống và phẫn nộ, hắn cười lạnh nói:
- Ngươi tưởng mình là ai? Là chúa tể Nhị trọng thiên chắc? Con trai ta chết rồi, con trai duy nhất của ta chết rồi! Ngươi biết không? Nếu tên Lục Ly này đã không có bất kỳ quan hệ nào với ngươi, tại sao ngươi còn muốn bảo vệ hắn? Ngươi thật cho rằng Vân Xuy Tuyết ta là quả hồng mềm, muốn nắn muốn bóp thế nào cũng được?
- Con của ngươi đúng là chết rồi!
Đại Ma Vương lạnh giọng đáp:
- Nhưng có vẻ ngươi quên mất một điểm, hắn bị giết trên lôi đài. Đã chọn đến tham chiến, vậy phải có giác ngộ về cái chết. Nếu là trong tình cảnh khác, ta sẽ không nói nhiều nửa lời, ngươi đây là đang cường hành phá hoại quy củ, Lục Ly lại là người trong Thiên Ma Đảo, việc này ta tự nhiên phải quản!
- Quy củ?
Tròng mắt Vân Xuy Tuyết tóe xạ hồng quang, cười nhạo nói:
- Quy củ đều là cường giả chế định, đã có thể định ra quy củ, vậy liền có thể phá hoại quy củ. Không quản con trai ta chết thế nào, ai giết hắn liền phải đền mạng!
- Thật ư?
Đại Ma Vương nhún vai nói:
- Theo như ngươi nói, ta cũng tính là cường giả, vậy ta cũng có thể lập quy củ. Giờ ta lập ra quy củ, sau này ở Nhị trọng thiên, người nào vượt quá ngàn tuổi thì không thể tấn công Lục Ly, bằng không giết không cần luận.
- A...
Toàn trường kinh hãi, lời này của Đại Ma Vương quá cuồng vọng, trực tiếp lập quy củ ra với Nhị trọng thiên, nàng thật tưởng rằng mình là Đế Vương chí cao vô thượng ở Nhị trọng thiên? Nàng nói cái gì người Nhị trọng thiên đều phải phục theo?
- Được, được, được!
Vân Xuy Tuyết kêu to ba tiếng, không tiếp tục nhiều lời, xem ra hôm nay chỉ có nước huyết chiến, bằng vào mồm mép e là không ai nói phục được ai.
Hắn tung người bay vụt lên, đứng ngạo nghễ giữa trời, trường đao chỉ về Đại Ma Vương phía xa, nói:
- Đại Ma Vương, ngươi muốn lập quy củ cũng được, nhưng mà phải đánh bại ta trước. Chúng ta tới bờ biển luận bàn một phen, Vân mỗ lại muốn xem xem rốt cuộc ngươi mạnh đến cỡ nào...
- Không cần tới bờ biển...
Đại Ma Vương từ tốn nói, sau đó trường thương trong tay sáng bừng, cũng không bay lên không, cứ vậy giơ ra trường thương đâm tới giữa trời.
Ông!
Trường thương đâm ra, không gian trước mặt đột nhiên cuộn lên ba động, cảm giác như trường thương đâm vào mặt nước, dẫn lên sóng nước dập dờn.
Nương theo trường thương đâm ra, một luồng khí tức rét lạnh truyền ra từ đầu thương, khoảnh khắc đó, tất cả mọi người trong thành đều cảm thấy thân thể và linh hồn như bị đông cứng.
Thế giới theo đó ngưng đọng lại!
Thậm chí có thể nói, trọn cả thế giới đều tan biến, trong đầu tất cả mọi người chỉ còn lại thanh trường thương đang chậm rãi đâm ra kia, mũi thương như đâm ra từ trong thế giới hư vô, có thể phá hủy hết thảy, có thể xuyên thủng hết thảy.
Oanh!
Một tiếng nổ rất nhỏ vang lên trong đầu chúng nhân, cảnh tượng kỳ dị vừa rồi cũng theo đó tan biến, ánh mắt đám đông bất giác nhìn lên không trung.
Nhưng mà, cảnh tượng đập vào mắt lại khiến không một ai dám tin. Bọn hắn thấy nửa người dưới Vân Xuy Tuyết bị xoắn thành huyết vụ, chỉ còn lại nửa khúc trên.
Mấy vạn người khắp toàn thành hóa đá đương trường!
Vân Xuy Tuyết rất mạnh!
Phủ Ma là Tam Kiếp đỉnh phong, lại bị hắn đánh trọng thương chỉ bằng một chiêu, Doãn Thanh Ti cũng bị hắn đánh bại, mặc dù đến sau thua dưới tay Tu La lão nhân, nhưng nói thế nào đối phương cũng là lão bất tử tu luyện mấy chục vạn năm, còn đột phá cảnh giới Tứ Kiếp.
Nhị trọng thiên không phải không có võ giả đột phá cảnh giới Tứ Kiếp, trong lịch sử từng xuất hiện qua vài người, nhưng đó đều là tồn tại phượng mao lân giác, một khi đột phá Tứ Kiếp liền lập tức thành là cường giả đỉnh cấp tại Nhị trọng thiên.
Ở trong lòng rất nhiều người, sau này Vân Xuy Tuyết sẽ là một trong những bá chủ ở Nhị trọng thiên, hôm nay lập uy cũng đã có tác dụng rất rõ ràng. Thậm chí còn có người lo lắng, liệu Vân Xuy Tuyết có mượn uy thế hôm nay để nhất thống Nhị trọng thiên?
Lại không ngờ, nhân vật cường đại như thế lại bị Đại Ma Vương đánh bại chỉ với một chiêu. Càng không ngờ đến chính là nửa người dưới Vân Xuy Tuyết đều bị xoắn nát, chỉ còn lại nửa đoạn thân trên.
Bụng nhỏ vỡ vụn, đồng nghĩa thần đan cũng tan tành, tạm thời biến thành phế nhân. Sau này dù lần nữa ngưng Tụ Thần Đan, tu luyện cũng sẽ bị ảnh hưởng cực lớn.
Đã có thể một chiêu đánh trọng thương Vân Xuy Tuyết, như vậy nếu mũi thương của Đại Ma Vương dịch lên trên một chút, tỉ như nhắm đến mặt chẳng hạn, thế thì nơi bị xoắn thành huyết vụ sẽ là đầu lâu, bằng với lúc này Vân Xuy Tuyết sớm đã đi đứt.
Toàn trường bị dọa cho sửng sốt, rất nhiều người bởi vì khẩn trương quá độ mà thân thể không ngừng run lẩy bẩy. Bọn hắn cảm thấy so với Đại Ma Vương thì người ở đây đều như phàm nhân, toàn là con sâu cái kiến.
Không thể địch nổi!
Lúc trước, cảm giác Đại Ma Vương mang đến cho chúng nhân chỉ là rất mạnh, bằng sức một người quét ngang mấy đại thế lực. Nhưng trải qua trận chiến hôm nay, ấn tượng nàng mang đến cho mọi người lại là tồn tại vô địch, không ai ở Nhị trọng thiên có thể cản nổi.