Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhục thân là cành, linh hồn là gốc, thần lực là ngọn!
Tuy hiện tại Lục Ly đi con đường Vô Thượng Thần Thể, nhưng thần lực vẫn vô cùng quan trọng.
Tối thiểu, riêng thanh thần thiết kia, nếu không có thần lực thì không cách nào thúc giục. Rồi thì phi hành, nếu không có Long Dực, không có thần lực, dù nhục thân hắn mạnh đến mấy, e rằng cũng không thể phi hành thời gian dài.
Không có thần lực, không cách nào phóng thích Sát Đế Quỷ Trảm. Không có thần lực, rất nhiều chuyện đều không tiện, thực lực cũng sẽ yếu đi nhiều.
Đại Ma Vương đang đợi triệu kiến mình, Lục Ly không dám nghĩ nhiều, vội chuyên tâm chữa thương.
Luyện hóa mấy viên đan dược đỉnh cấp, trị liệu chừng nửa ngày, Lục Ly cảm thấy đỡ lên nhiều, tuy muốn khôi phục chiến lực chắc phải cần thời gian rất lâu, song giờ hắn đã có thể hành động bình thường.
Lục Ly đứng dậy hoạt động một chút, Phủ Ma lập tức mang Lục Ly tiến vào tòa thành bảo kia, sau đó truyền tống đến trong một đảo nhỏ.
Đến bên nhà gỗ, Lục Ly lần nữa nhìn thấy cô gái béo mập khi trước, nhìn thấy Lục Ly, tay cô gái lại ném qua hai trái quả.
Phủ Ma giơ tay tiếp lấy, không có gì bất ngờ, Lục Ly bị quả còn lại nện trúng, lần này nện trúng mặt, trên mặt lập tức nở hoa nhìn khó coi vô cùng.
- Tiểu công chúa!
Phủ Ma cười khổ nói, cô gái kia nhếch miệng đáp:
- Người này chẳng thú vị gì cả, thực lực quá yếu.
Lục Ly nhếch môi không nói gì thêm, chỉ lấy ra khăn lau lau qua một phen, cô gái kia lóe lên bay mất. Phủ Ma nhìn Lục Ly một cái rồi dẫn hắn tiến vào hoa viên trong nhà gỗ.
Vẫn là đình viện vây xung quanh là hoa tươi, Đại Ma Vương ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, một tay cầm quyển sách, tay còn lại cầm một chuỗi phật châu. Gương mặt vẫn như khi trước, nhìn vào, trong đầu lại không lưu giữ nửa điểm ký ức, cảm giác rất mơ hồ.
- Đại nhân!
Phủ Ma lần nữa cười khổ, khom lưng hành lễ nói:
- Đại nhân, ngươi giấu ta thật khổ.
Đại Ma Vương không nói gì thêm với Phủ Ma mà chỉ khua tay:
- Thực lực ngươi vẫn quá thấp, quay về tập trung tu luyện, lần sau đi ra đừng làm ta mất mặt, Lục Ly lưu lại!
- Vâng!
Phủ Ma vội vàng khom lưng lui ra, bên trong chỉ còn lại mỗi hai người Lục Ly và Đại Ma Vương, Lục Ly thoáng có chút lúng túng, không biết phải nói gì, đành khom lưng hành lễ:
- Bái kiến đại nhân.
Ông!
Trên mặt Đại Ma Vương lóe lên quang mang, khuôn mặt hiện ra, lại là mặt Y tiểu thư.
Khí tức uy nghiêm tan biến, thay vào đó là thiếu nữ tinh quái khi trước, nàng nhìn Lục Ly một lúc rồi nói:
- Lục Ly, thế này đâu giống ngươi, sao câu cẩn thế?
Lục Ly lần nữa cười khổ, chắp tay nói:
- Đại nhân, trước đó không biết thân phận ngài, bởi thế có chỗ nào mạo phạm mong ngài bỏ quá cho.
- Không cần phải thế!
Đại Ma Vương khoát tay nói:
- Ngươi cứ coi ta là Y tiểu thư, đừng coi ta là Đại Ma Vương, ngươi có thể nói chuyện với ta như khi trước.
Tuy Đại Ma Vương nói thế, song Lục Ly không dám làm theo, hắn miễn cưỡng cười một tiếng, thoáng ngừng rồi nói:
- Đại nhân, ngươi cảm thấy... còn có thể ư?
Nếu không biết thân phận Đại Ma Vương, Lục Ly tự nhiên có thể tiếp tục làm bạn tốt với “Y tiểu thư”. Nhưng biết thân phận rồi, còn kiến thức qua chiến lực bá đạo vô song của Đại Ma Vương, muốn Lục Ly tiếp tục xem Đại Ma Vương như Y tiểu thư, đây gần như là điều không thể.
- Được rồi!
Đại Ma Vương u ám thở dài nói:
- Thân phận Y tiểu thư xem như bỏ, ta cũng không gạt ngươi, thật ra ta còn có một thân phận khác, ngươi cũng đã từng gặp qua!
- Một thân phận khác?
Lục Ly nhướng mày, sau đó tròng mắt đột nhiên co rụt lại, kinh hãi nói:
- Chẳng lẽ Thiên Vân Tiên Tử cũng là một trong những phân thân của Đại Ma Vương ngài?
- Đúng!
Đại Ma Vương gật đầu nói:
- Ta tu luyện một loại đạo pháp tương đối kỳ dị, cần trải nghiệm đủ loại nhân sinh, bởi thế ta ngụy trang rất nhiều thân phận, đi trải nghiệm những cuộc đời khác nhau, từ đó cảm ngộ thiên đạo nhân văn. Không phải là ta cố ý ẩn giấu, một khi thân phận bại lộ, phân thân kia của ta liền cũng mất đi ý nghĩa tồn tại.
- Ách...
Lục Ly vạn vạn không nghĩ tới, Đại Ma Vương, Thiên Vân Tiên Tử, Y tiểu thư lại là cùng một người?
Khó trách chiến lực Thiên Vân Tiên Tử mạnh như vậy? Khó trách trên Thiên Vân Sơn không ai thấy qua chân thân Thiên Vân Tiên Tử? Ngay cả Trần trưởng lão cũng chỉ gặp qua hư ảnh do Thiên Vân Tiên Tử ngưng tụ mà thôi.
Ngụy trang thân phận khác nhau, thể nghiệm cuộc sống khác nhau, cảm ngộ đại đạo khác nhau!
Lục Ly ẩn ẩn có chút hiểu ra, đây có lẽ là nguyên nhân tại sao Đại Ma Vương có thể cường đại như thế? Quỹ tích nhân sinh mỗi người mỗi khác, người và việc tiếp xúc cũng khác, cảm ngộ đối với thiên đạo tự nhiên cũng bất đồng. Mấy phân thân hội tụ lại một nơi, nhận biết đối với thiên đạo sẽ càng mạnh, chiến lực đề thăng nhanh chóng cũng là điều dễ hiểu.
Có lẽ...
Đại Ma Vương còn có vô số thân phận khác, tỉ như một con nhà nghèo khổ, lão già sắp chết, hoặc là đàn bà đanh đá chốn thị tỉnh?
Thể nghiệm nhân sinh bách biến, kiến thức vô số chuyện trên đời, cảm ngộ càng nhiều chân đế trong thiên địa.
Lục Ly càng nghĩ càng thấy được sự lợi hại của công pháp Đại Ma Vương đang tu luyện, chiến lực Đại Ma Vương có thể độc bộ Nhị trọng thiên quả nhiên là có đạo lý.
Chỉ là nghĩ đến Phượng Hậu, Lục Ly nhịn không được hỏi:
- Đại nhân, phía Tam trọng thiên không có vấn đề gì chứ?
- Cái này ngươi không cần lo!
Đại Ma Vương khoát tay, thanh âm theo đó chuyển lạnh, thân phận Y tiểu thư phế bỏ, nàng tựa hồ khôi phục bản tính Đại Ma Vương, hờ hững nói:
- Thiên địa Nhị trọng thiên tự có quy tắc riêng, cường giả không thể dễ dàng hàng lâm, bằng không thần uy các nàng mang đến sẽ khiến giới diện sụp đổ. Nếu các nàng hạ giới liền sẽ bị áp chế thực lực, như vậy ta hoàn toàn có thể nhẹ nhàng chém giết.
- Vậy à...
Lục Ly nhớ tới nhân gian, tỉ như trước kia cường giả Thần Giới hạ giới, thường thường đều không dám tùy tiện tiến vào trong giới diện, bằng không thần uy sẽ khiến giới diện sụp đổ.