Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đại Ma Vương đã đi, bọn hắn có ở lại đây cũng chẳng nghĩa lý gì. Bọn hắn bị dọa sợ, chẳng dám làm gì nữa cả, sợ Đại Ma Vương trong cơn nóng giận tiêu diệt luôn cả Thánh Nguyên Điện.
Người Vân gia mở ra Vực môn, cả đám vọt vào, tan biến khỏi Hỗn Độn Đảo. Người Vân gia đi, người Long tộc Phó gia Hắc Viêm Điện cũng chẳng ở lại làm gì, lần này bọn hắn đến đây là vì Lục Ly, bây giờ Lục Ly được Đại Ma Vương mang đi, bọn hắn còn cần gì ở lại chỗ này?
Lại nói, lúc này dù Lục Ly ở đây, có cho bọn hắn một trăm lá gan cũng không dám động tới Lục Ly. Trong lòng bọn hắn còn có chút chột dạ, sợ không biết có bởi vì chuyện này mà đắc tội Đại Ma Vương không?
- Đi thôi, trở về!
Đường Đao nghĩ nghĩ, sau đó cắn răng quát khẽ một tiếng. Lúc này thanh niên Đông Ma Cung còn ở trong thành. Nhưng xảy ra chuyện vừa rồi, Đường Đao không dám làm loạn, sợ vạn nhất làm sai, khiến Đường gia cũng sa vào tình thế vạn kiếp bất phục.
Chết mất Đường Ninh không dao động đến căn cơ Đường gia, nhưng nếu bởi vì cái chết của Đường Ninh mà làm sai chuyện, đắc tội người không nên đắc tội, vậy Đường gia rất có thể sẽ đi đứt.
Người Đường gia đều đi, người Trùng Dương Điện tự nhiên cũng không dám lưu lại, chỉ sau gần nửa canh giờ, người sáu đại thế lực đều cuốn gói sạch. Đám cường giả xem náo nhiệt còn lại cũng dồn dập truyền tống rời đi, với chuyện vừa rồi, còn ai còn dám lưu lại Hỗn Độn Đảo?
- Ai...
Hỗn Độn Thành lớn như vậy, mới rồi còn huyên náo ầm ĩ, chẳng bao lâu đã biến thành một tòa thành không, còn mỗi năm tên trưởng lão và mấy ngàn quân sĩ. Năm tên trưởng lão nhìn nhau, khóe miệng hiện đầy vẻ đắng chát.
Lần thiên tài so đấu này còn chưa tiến hành xong, tiếp sau còn có mấy trường luận võ, chọn ra năm vị trí đầu và ngôi vị đệ nhất. Bây giờ người tỷ võ đều chạy sạch, ba mươi sáu đại trưởng lão cũng chỉ còn lại năm người, bọn hắn đều không biết chuyện sau này nên tiếp tục thế nào.
Ngoài ra, phân thần Phượng Hậu bị đánh tan ở chỗ này, liệu sau đây Phượng Hậu có phái cường giả hạ giới không? Liệu có tới giết sạch người Hỗn Độn Đảo để vãn hồi tôn nghiêm cho Phượng Hậu?
Những điều đó không ai biết, chẳng qua năm người này lưu lại, tự nhiên đã coi Hỗn Độn Đảo như nhà mình. Giờ đương nhiên sẽ không rời đi, chỉ sai phái người quét dọn chiến trường, yên ắng chờ đợi.
Một trường thiên tài so đấu, lại dẫn lên phong ba kinh thiên!
Chỉ sau mấy ngày tin tức đã truyền khắp toàn bộ Nhị trọng thiên, mấy trường đại chiến cũng được truyền bá sống động như thật, khắp Nhị trọng thiên đều sôi trào, gần đây, tất cả thành trì tất cả võ giả đều đang nghị luận việc này.
Vân Xuy Tuyết đạt tới cảnh giới Tứ Kiếp, đệ nhất Thiên Tài Bảng Doãn Thanh Ti và Vân Xuy Tuyết đại chiến mấy trăm hiệp, Tu La lão nhân xuất thế, lực áp Vân Xuy Tuyết. Đại Ma Vương hiện thân, một chiêu trọng thương Vân Xuy Tuyết, sau đó còn chém giết hắn.
Cuối cùng phân thần Phượng Hậu, một phương Đại Đế tại Tam trọng thiên hạ giới, lại bị Đại Ma Vương đánh tan tác!
Nhiều tin tức như vậy, bất kỳ tin tức nào cũng đủ để dẫn lên Nhị trọng thiên oanh động, giờ lại xảy ra đồng thời, có thể tưởng tượng những chuyện này sẽ tạo ra oanh động lớn cỡ nào?
Lục Ly, ngọn nguồn dẫn phát ra nhiều đại sự như vậy cũng được người đặc biệt chú ý, nhất là Đại Ma Vương còn vì Lục Ly lập xuống quy củ, trong vòng trăm năm người trên ngàn tuổi không được động võ với hắn, còn lại thì tùy ý.
Giờ đây Đại Ma Vương đã được người Nhị trọng thiên nhận định là tồn tại vô địch tuyệt đối, cũng có thể nói là chúa tể Nhị trọng thiên, quỷ củ nàng lập ra không khác gì thánh chỉ cả.
Ngoài ra, chúng nhân không khỏi lo lắng, rằng liệu Phượng Hậu có phát nộ, điều động cường giả giết tới Nhị trọng thiên? Thậm chí liệu có hay không có khả năng nàng đích thân hạ giới? Một khi cường giả Tam trọng thiên hạ giới, e rằng Nhị trọng thiên sẽ thây ngang khắp đông, máu nhuộm rực trời.
Sự tình truyền đến Thiên Ma đảo, tất cả Thiên Ma Đảo đều vì đó reo hò, nhất là thuộc hạ Đại Ma Vương và đám đảo quân, ai nấy đều hồng quang đầy mặt, cảm thấy được thơm lây.
Đương nhiên, cũng có một vài người lo lắng tiếp sau Phượng Hậu sẽ trả thù. Rốt cuộc đó là chí cường giả tại Tam trọng thiên, bị Đại Ma Vương đánh mặt như thế, há có thể chịu nhục?
Bên ngoài thế nào, Lục Ly căn bản không biết, lúc vượt qua Vực môn hắn đã ngất đi. Nếu là người bình thường mang theo hắn vượt qua Vực môn, e là hắn đã trực tiếp chết rồi, song Đại Ma Vương phóng thích ra một quang tráo, khiến Lục Ly chỉ tạm thời ngất đi.
Phủ Ma cũng hôn mê, Đại Ma Vương mang theo bọn hắn trực tiếp về lại trong Thiên Ma thành, sau đó ném Lục Ly và Phủ Ma cho Đao Ma chiếu cố.
Ba ngày sau, Phủ Ma tỉnh lại, Lục Ly lại ngủ mê suốt nửa tháng. Hắn quá hư nhược, một tay bị xoắn nát, hai chân bị lóc thịt róc xương, quan trọng nhất là thần đan bị phế.
Nếu người thường bị nặng như thế, đoán chừng sớm đã chết rồi. Lục Ly nhờ nhục thân cường đại mới miễn cưỡng kiên trì được.
Đao Ma cho Lục Ly dùng linh dược tốt nhất, trải qua nửa tháng điều dưỡng, thương thế Lục Ly dần chuyển tốt, cánh tay cũng mọc lại, chỉ là thần đan bị phế, chuyện này Đao Ma bó tay đành chịu, phải cần Lục Ly lần nữa ngưng tụ mới được.
Sau khi tỉnh lại, Lục Ly không mở mắt ngồi dậy ngay, mà nằm lại trên giường thêm hai canh giờ, thân thể hắn quá hư nhược, sinh mệnh bản nguyên đều bị thương tổn.
- Lục Ly, ngươi tỉnh rồi?
Lúc Lục Ly mở mắt, thấy Phủ Ma ngồi xếp bằng ở bên liền vội vàng ngồi dậy, chắp tay nói:
- Phủ Ma đại nhân, ngài cũng bị thương, không cần trông chừng ta...
- Thương thế của ta đã tốt rồi!
Phủ Ma khoát tay nói:
- Ngươi không cần nhiều lời, giờ cứ khôi phục thêm một đoạn thời gian, chờ ngươi cảm giác ổn rồi thì theo ta đi gặp Đại Ma Vương.
- Được!
Lục Ly vội vàng khoanh chân ngồi xếp bằng, lấy ra linh dược nuốt vào, hắn đang định vận công tu luyện, lại phát hiện thần đan đã nát, trong thân chẳng còn nửa điểm thần lực.
Trên mặt chớp qua một tia đắng chát, thần đan nát rồi, sau này hắn còn tiền đồ gì nữa? Liệu có phải cả đời sẽ dừng bước ở cảnh giới và thực lực bây giờ?