Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cùng vẫn lạc với cung chủ Thượng Thanh Cung còn có hai tên Thái Thượng trưởng lão, Thượng Thanh Cung bỗng chốc đại thương nguyên khí. Bốn năm trước liền phong đảo, nội bất xuất ngoại bất nhập, vô số trưởng lão và con em thiên tài Thượng Thanh Cung đều bế quan, nếu không xuất hiện mấy tên cường giả có thể nâng dậy Thượng Thanh Cung, lần phong ấn này chắc sẽ không mở ra.
Ngay hôm nay, bên ngoài Thượng Thanh Đảo tới một chiếc chiến thuyền, trên chiến thuyền đứng mấy người, là hai thanh niên và bốn lão giả. Bốn lão giả này đều có cảnh giới Tam Kiếp, chẳng qua chỉ là Tam Kiếp tiền kỳ, đứng ở sau lưng hai thanh niên, bộ dạng như là hộ vệ.
- Ồ?
Thanh niên tóc trắng nhìn thấy mấy hòn đảo trước mặt đều bóc mở hộ tráo, bao trùm khắp cả một khu vực rộng lớn liền không nhịn được thấp giọng nỉ non:
- Chuyện gì thế này?
Đứng bên cạnh thanh niên tóc trắng là một thanh niên nét mặt bình thường, trên mặt hắn mang theo ý cười thản nhiên, khiến người cảm thấy rất thân thiết, hắn cười giải thích nói:
- Bốn năm trước Thượng Thanh Cung xảy ra kịch biến, một mực phong đảo, Thiên Tài Chiến đều không phái người tham gia.
- Vậy ta có thể tiến vào được không?
Thanh niên tóc trắng nhíu mày, trên mặt xuất hiện vẻ lo lắng.
- Nếu là người khác thì chắc chắn không được!
Thanh niên rất có thân hòa lực cười cười, nói:
- Nhưng Lục Ly ngươi tới, vậy thì không vấn đề, đừng nói Thượng Thanh Cung gặp kịch biến, dù là ở thời kỳ toàn thịnh, lúc này đều không dám trêu chọc tới ngươi.
- Vậy là được!
Thanh niên tóc trắng chính là Lục Ly, thanh niên bên cạnh là Cam Lâm, bốn tên Thiên Thần Tam Kiếp sau lưng là thuộc hạ Phủ Ma, được phái đi theo bảo hộ hai người.
Đương nhiên, lấy chiến lực và uy danh hiện tại của Lục Ly, bốn người này thật ra chỉ là bài biện, có cho các đại thế lực mấy trăm lá gan, bọn hắn cũng không dám ám sát Lục Ly.
Phải biết, y quan trủng của Vân Xuy Tuyết còn mới được dựng lên không lâu.
- Tề thúc!
Cam Lâm nhìn sang một tên lão giả, lão giả lập tức bay ra chiến thuyền, tới bên cạnh hộ tráo, sau đó đưa tay vỗ nhẹ, trên hộ tráo kia lập tức nổi lên gợn sóng.
- Thượng Thanh Cung đã phong đảo, không tiếp kiến khách lạ, mời chư vị về đi!
Một tiếng nói già nua đột ngột vang lên, Tề lão lại không thối lui mà quát khẽ:
- Tại hạ là Tề Du dưới trướng Thiên Ma Đảo Phủ Ma, Cam Lâm công tử và Lục Ly công tử nhà ta tới đây bái phỏng tân cung chủ Thượng Thanh Cung, ngoài ra Lục Ly công tử còn muốn mượn đường về lại Thần Giới.
- Người Thiên Ma Đảo?
Giọng lão giả kia tiếp tục truyền ra, chỉ là lần này thoáng có chút ngưng trọng, sau đó vừa kinh vừa sợ hô lên:
- Lục Ly công tử tới?
Tề Du khẽ gật đầu, quang tráo chợt khẽ ba động, tiếp lấy hiện ra một khe hở, năm tên lão giả bay vút ra, ánh mắt cả đám đồng loạt khóa chặt Lục Ly.
- Ha ha, Lục Ly, giờ danh khí ngươi lớn thật đấy!
Cam Lâm nhếch môi khẽ cười, truyền âm nói. Hắn không lạ khi thấy Thượng Thanh Cung biết Lục Ly, tuy phong đảo, song Thượng Thanh Cung nhất định vẫn theo dõi tình hình bên ngoài. Bằng không nếu mấy đại thế lực liên thủ tấn công thì sao? Như vậy bọn hắn chết lúc nào đều không biết.
Năm tên lão giả bay vụt đến, đứng thành hàng trước mặt mấy người Lục Ly, một tên lão giả tóc đỏ bước ra chắp tay nói:
- Năm người chúng ta là trưởng lão Thượng Thanh Cung, lão hủ Lâm Trường Hoành, gặp qua Lục công tử Cam công tử và chư vị đạo hữu.
Lục Ly vuốt vuốt cánh mũi, nhớ lúc trước hắn từ Thần Giới đến Nhị trọng thiên, thiếu chút bị một tên thống lĩnh Thượng Thanh Cung. Lại nhìn tình cảnh lúc này, khóe miệng hắn lộ ra bất giác lộ ra ý cười mỉa mai nhàn nhạt.
Thế giới này chính là hiện thực như thế, ngươi không có thực lực liền chỉ thành là thịt cá trên thớt của người khác. Nhưng một khi ngươi có được thực lực và uy danh cường thịnh, người trước kia ngươi cho rằng là đại nhân vật cũng sẽ cúi đầu quỳ gối trước mặt ngươi.
Đương nhiên, hắn rất rõ ràng trưởng lão Thượng Thanh Cung kính mình, phần nhiều là xuất phát từ Đại Ma Vương. Thượng Thanh Cung chết mất cung chủ và hai vị Thái Thượng trưởng lão, song khẳng định vẫn còn lão bất tử tồn tại, không cần phải sợ hắn diệt đi Thượng Thanh Cung.
Hắn cũng lười so đo, trực tiếp khua tay nói:
- Lục mỗ muốn về lại Thần Giới một chuyến, làm phiền chư vị mở ra tế đàn truyền tống.
Đám người Lục Ly tới trong Thượng Thanh Đảo, hòn đảo lớn nhất mà Thượng Thanh Cung chiếm cứ, muốn truyền tống về Thần Giới thì cần phải đi Thượng Long Đảo. Nhưng Thượng Long Đảo bị phong bế, muốn mở ra cần cung chủ Thượng Thanh Cung đích thân hạ lệnh, bởi thế Lục Ly và bọn Cam Lâm đành phải tới Thượng Thanh Đảo trước.
Ý muốn Lục Ly là trực tiếp đi Thượng Long Đảo, hắn chỉ muốn đi về nhanh nhất có thể. Chẳng qua đã tới Thượng Thanh Đảo, vừa nãy Cam Lâm cũng đã nói muốn bái kiến tân cung chủ Thượng Thanh Cung, lúc này tự nhiên không tiện lập tức rời đi.
Cả đám tiến vào trong đảo, từ thành trì phía dưới trực tiếp truyền tống đi Thượng Thanh Thành, tới bái kiến tân cung chủ Thượng Thanh Cung Lâm Lãng Thiên.
Lâm Lãng Thiên là đệ đệ tiền nhiệm cung chủ, chiến lực Tam Kiếp đỉnh phong, song chỉ là Tam Kiếp đỉnh phong bình thường, chiến lực không phải quá mạnh, hẳn là miễn cưỡng có thể sánh với Phủ Ma.
Cung điện Thượng Thanh Cung rất xa hoa và uy nghi, rốt cuộc Thượng Thanh Cung cũng là đại thế lực lâu đời tồn tại mấy chục vạn năm, tuy gặp kịch biến, song để uẩn còn đó, mấy người Cam Lâm và Lục Ly tuyệt đối không dám khinh thường.
Mấy tên trưởng lão dẫn bọn Lục Ly trực tiếp tiến vào trong một tòa cung điện xa hoa, Lâm Lãng Thiên hẳn đã sớm được đến bẩm báo, lúc này chính đang chờ sẵn trong cung điện.
- Ách?
Vừa tiến vào, Lục Ly không lập tức nhìn Lâm Lãng Thiên, mà nhìn nữ tử đứng bên cạnh Lâm Lãng Thiên. Nữ tử kia rất xinh đẹp, mỹ lệ cao nhã, khí chất thiên lãnh, giống như băng sơn nữ thần.
Người này Lục Ly biết, chính là Thần Nữ Thượng Thanh Cung Mạn tiểu thư. Năm đó Mạn tiểu thư còn hạ giới, muốn Lục Ly gia nhập Thượng Thanh Cung, chẳng qua bị Lục Ly cự tuyệt, sau cùng Lục Ly còn đắc tội nàng.
- Là ngươi?