Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2861 - Chương 2848: Một Tát

Bất Diệt Long Đế Chương 2848: Một tát

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Mạn tiểu thư tựa hồ không biết gì về tình hình Lục Ly, sau khi thấy Lục Ly đi vào, ánh mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc, sau đó nghi hoặc nhìn sang Lâm Lãng Thiên, chỉ vào Lục Ly hỏi:

- Phụ thân, hôm nay ngươi triệu kiến người này?

- Hỗn xược!

Lâm Lãng Thiên có chút bất mãn nhìn Mạn tiểu thư, nói:

- Vi phụ không dạy ngươi đạo đãi khách? Hai vị này là quý khách của Thượng Thanh Cung chúng ta.

- Quý khách?

Nét mặt Mạn tiểu thư không giấu được vẻ ngạc nhiên, tay vẫn chỉ vào Lục Ly nói:

- Người này đến từ Thần Giới, là đứa nhà quê vị diện cấp thấp, sao lại thành quý khách?

- ...

Lời này của Mạn tiểu thư khiến trọn cả đại điện chết lặng, lúc này trong đại điện không chỉ có mỗi một mình Lâm Lãng Thiên, mà còn mười tên trưởng lão Thượng Thanh Cung. Mạn tiểu thư không hiểu rõ về chuyện bên ngoài, nhưng đám trưởng lão bọn hắn há lại không biết?

Sắc mặt rất nhiều trưởng lão thoáng trở nên khó coi, Đại Ma Vương lập xuống quy củ, ngàn tuổi trở lên không thể tấn công Lục Ly. Nếu chọc giận Lục Ly, khiến hắn đại khai sát giới trong Thượng Thanh Cung, ai có thể ngăn được? Phải biết Vân Khai Nguyệt đều chết dưới tay Lục Ly, trong khi chiến lực Vân Khai Nguyệt được ngoại giới nhận định là tương đương với Tam Kiếp đỉnh phong bình thường...

Ba!

Lâm Lãng Thiên phản ứng cực nhanh, đứng lên vung tay tát mạnh, mắt nhìn chằm chằm Mạn tiểu thư quát:

- Hỗn xược, mấy năm nay vi phụ dạy ngươi thế nào? Còn không mau xin lỗi Lục Ly công tử!

- A!

Mạn tiểu thư bị cái tát này đánh cho ngẩn người, mặc dù Lâm Lãng Thiên ra tay không quá nặng, nhưng vẫn khiến mặt nàng tê dại. Nàng khó mà tin tưởng nhìn Lâm Lãng Thiên, tựa hồ không hiểu vì sao phụ thân một mực yêu thương mình lại vì Lục Ly mà đánh nàng.

Lâm Lãng Thiên thấy Mạn tiểu thư không có bất kỳ hành động nào, lập tức cuống lên, thần sắc nghiêm lệ dị thường, phẫn nộ quát:

- Còn không mau xin lỗi, có phải muốn ta trục xuất ngươi khỏi Lâm gia?

Có lẽ thần sắc Lâm Lãng Thiên thực sự quá khó coi, Mạn tiểu thư rốt cục hồi thần lại. Hai mắt chuyển hồng, nhìn sang Lục Ly nói:

- Xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi...

Mạn tiểu thư quả thực bị đánh mộng, đến mức không biết phải nói gì, chỉ biết không ngừng xin lỗi.

Lục Ly nhìn gương mặt sưng đỏ và thần sắc ủy khuất kia của nàng, trong lòng lại không có nửa điểm thương tiếc. Đương nhiên, việc này hắn cũng không để ở trong lòng, nàng chỉ là đứa trẻ bị chiều hư mà thôi, so đo với người như thế chẳng phải quá ấu trĩ?

Hắn khoát tay nói:

- Lâm cung chủ, không cần phải thế, trước kia Mạn tiểu thư có chút hiểu lầm với ta, không tính là đại sự gì cả.

Lâm Lãng Thiên nghe được lời này của Lục Ly, nét mặt không khỏi lúng túng, gật đầu nói:

- Bản tọa quản giáo không nghiêm, khiến Lục công tử chê cười. Tiểu Mạn, còn không đi xuống...

Ô ô ô!

Mạn tiểu thư ôm mặt khóc chạy ra ngoài, tới cửa cung điện nàng vẫn không quay đầu nhìn Lục Ly lấy một lần. Đến tận lúc này nàng vẫn không hiểu nổi, tại sao phụ thân nàng phải khách khí với cái đứa nhà quê Thần Giới này như thế, thậm chí có thể nói là còn có chút kính sợ.

Mạn tiểu thư có ấn tượng rất sâu đối với Lục Ly, năm đó nếu không phải có người khuyên can, thậm chí nàng đã giết chết Lục Ly.

Chuyện Lục Ly đến Thần Giới nàng cũng nghe nói qua, chỉ là đến sau bởi vì bế quan, Thượng Thanh Cung lại phong đảo, bởi thế không quá rõ về tình hình bên ngoài. Mặc dù nàng là Thần Nữ Thượng Thanh Cung, nhưng các trưởng lão đều biết thực ra nàng chỉ là một đứa trẻ, càng sẽ không đi bàn luận đại sự với nàng.

Nàng đi ra, lại không về chỗ mình ở mà tìm tới một tên thống lĩnh gần đó, hỏi dò:

- Tên Lục công tử kia là người Thần Giới?

- Đúng rồi!

Tên thống lĩnh này tính là nắm bắt tin tức linh thông, gật đầu đáp:

- Năm đó hắn đến Nhị trọng thiên còn truyền tống lên từ Thượng Long Đảo, khi ấy thiếu chút bị Lâm Phi thống lĩnh giết, mấy năm không thấy, chẳng ngờ đã trưởng thành đến trình độ như thế.

- Trình độ gì?

Mạn tiểu thư thoáng nghi hoặc hỏi:

- Hắn không phải chỉ có cảnh giới Nhị Kiếp thôi sao? Có thể lợi hại được đến đâu? Chẳng qua người đi cùng hắn lại rất mạnh, đều là Thiên Thần Tam Kiếp.

- Nhị Kiếp?

Thống lĩnh bĩu môi nói:

- Ngươi biết Long Thí Thiên và Vân Khai Nguyệt không?

- Biết chứ!

Mạn tiểu thư khẽ gật đầu, trong mắt còn lộ ra một tia mê say, nói:

- Long Thí Thiên xuất thân là đệ tử Long gia, Vân Khai Nguyệt lại càng lợi hại, Thần Tử Thánh Nguyên Điện, nghe nói mấy năm trước đã đột phá cảnh giới Tam Kiếp. Ta còn từng gặp qua hắn, phong thần tuyệt thế, là người vô cùng có mị lực, tương lai đoán chừng sẽ trở thành điện chủ Thánh Nguyên Điện.

- Điện chủ, ha ha!

Thống lĩnh cười lạnh nói:

- Hắn không thành được điện chủ, hắn chết, Long Thí Thiên cũng chết, còn nữa, phụ thân Vân Khai Nguyệt, Vân Xuy Tuyết cũng đã chết.

- Cái gì?

Nét mặt Mạn tiểu thư tràn đầy chấn kinh, lắc đầu nói:

- Không thể nào, Long Thí Thiên và Vân Khai Nguyệt còn có khả năng bị giết, chứ Vân Xuy Tuyết sao có thể bị giết được? Đấy chính là điện chủ Thánh Nguyên Điện.

Thống lĩnh chép miệng, nói:

- Long Thí Thiên và Vân Khai Nguyệt đều chết vì vị bên trong kia!

- Cái gì?

Mạn tiểu thư tưởng mình nghe lầm, chớp chớp tròng mắt hỏi lại:

- Ngươi không đùa ta đấy chứ? Bằng hắn mà có thể giết được Vân Khai Nguyệt? Không thể nào!

- Thiên chân vạn xác, nếu không ngươi nói xem, tại sao cung chủ lại khách khí với hắn như thế?

Thống lĩnh thấp giọng giải thích cho Mạn tiểu thư, nói gần nửa canh giờ, Mạn tiểu thư lại cảm giác như nghe thiên thư.

Mấy năm trước còn là đứa nhà quê, con sâu cái kiến ở Thần Giới, nàng chỉ cần tiện tay liền có thể bóp chết, tới Nhị trọng thiên mấy năm, không ngờ đã có thể chém giết công tử đỉnh cấp tại Nhị trọng thiên, còn có quan hệ với nhiều đại nhân vật như vậy? Đây không phải chuyện hoang đường thì là gì?

- Đứa nhà quê kia có thể chém giết cường giả tương đương Tam Kiếp đỉnh phong?

Thiên tư Mạn tiểu thư đã tính là rất không sai, còn có được tài nguyên đỉnh cấp, nhưng đến tận bây giờ nàng vẫn chưa đột phá cảnh giới Tam Kiếp.

Nàng sờ lên khuôn mặt sưng đỏ, khóe miệng nhếch lên ý cười tự giễu, cát tát này đúng là bị đánh không oan.

Bình Luận (0)
Comment