Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ngồi trong Thượng Thanh Cung nửa canh giờ, Lục Ly và bọn Cam Lâm cáo từ. Lâm Lãng Thiên rất khách khí, phái một tên trưởng lão đích thân đưa bọn hắn hạ giới, đồng thời cam đoan với Lục Ly, sau này U Yến chi địa sẽ không còn quy thuộc Thượng Thanh cung, đồng thời phái đại sự pháp trận tới Thiên Ma Đảo dựng truyền tống trận, để Thiên Ma Đảo có thể trực tiếp truyền tống đến Thần Giới.
Nói cách khác, Thượng Thanh Cung chắp tay nhường địa bàn U Yến chi địa cho Lục Ly.
Một nơi bàn hạ giới, đối với Thượng Thanh Cung mà nói thì không tính là gì. Vốn Thượng Thanh Cung muốn mượn tay người U Yến chi địa đi chiếm giữ toàn bộ Thần Giới, nhưng qua nhiều năm vậy rồi, lại vẫn một mực không cách nào đạt thành, U Yến chi địa đối với Thượng Thanh Cung mà nói thì đã thành nơi có cũng được mà không có cũng chẳng sao.
Đến Thượng Long Đảo, trấn thủ bên này vẫn là tên Lâm thống lĩnh khi trước. Lâm thống lĩnh hẳn đã sớm được đến tin tức, dẫn người chờ sẵn bên ngoài truyền tống trận. Đợi đám người Lục Ly đi tới, hắn lập tức quỳ xuống đất nghênh đón, thái độ vô cùng cung kính.
- Lục công tử!
Ngước mắt nhìn Lục Ly, Lâm thống lĩnh tự cho mình một tát, thần sắc hổ thẹn nói:
- Năm đó ta có mắt không tròng, mạo phạm Lục công tử, mời ngài trọng phạt.
- Đứng lên đi, an bài chúng ta truyền tống đi Thần Giới!
Lục Ly một lòng muốn đi về, sau khi Lâm Lãng Thiên tát Mạn tiểu thư, oán khí của hắn đối với Thượng Thanh Cung đã biến mất, lúc này tự nhiên lười nhác so đo với một tên thống lĩnh cỏn con.
Tam trưởng lão Thượng Thanh Cung cùng theo đám người Lục Ly tiến vào trong tế đàn truyền tống, Lâm thống lĩnh bố trí người mở ra tế đàn, một đạo bạch quang chớp lên, chúng nhân theo đó tan biến.
- Chẳng qua lời này ngươi nói sai rồi, ngươi phải nói... Để xem Lục mỗ có thể hủy diệt Hắc Viêm Điện trong bao nhiêu năm!
Lâm thống lĩnh nhớ lại lời Lục Ly nói năm xưa khi đến Thượng Long Đảo, trên mặt lộ ra vẻ đắng chát. Năm đó lúc Lục Ly nói lời này, tất cả mọi người đều cho rằng hắn đang đánh rắm, khẩu xuất cuồng ngôn.
Giờ mới qua bao nhiêu năm, tuy Lục Ly còn chưa hủy diệt Hắc Viêm Điện, nhưng dù hắn có đứng ở cửa chính Hắc Viêm Điện, đoán chừng cũng không ai dám giết. Hơn nữa Lục Ly có thể đánh chết Vân Khai Nguyệt, trừ một ít cường giả đỉnh cấp Hắc Viêm Điện ra, liệu còn ai có thể là đối thủ của Lục Ly? Lục Ly mới đến Nhị trọng thiên chưa tới mười năm, đợi sau mấy chục trên trăm năm, Lục Ly muốn hủy diệt Hắc Viêm Điện còn khó nữa ư?
- Không ngờ Thần Giới cỏn con lại sinh ra một đại nhân vật như thế.
Lâm thống lĩnh khẽ thở dài, thầm nhủ sau này không thể khinh thường người tuổi trẻ. Bởi vì người trẻ tuổi có vô hạn khả năng, ai cũng không biết tiếp sau sẽ xảy ra nghịch chuyển thế nào.
Thần Giới chỉ là một giới diện nhỏ ở Nhất trọng thiên, từ Thượng Long Đảo truyền tống cần mất thời gian nhất định, Lục Ly cảm thấy truyền tống suốt hai ba ngày, cuối cùng mới đứng ở trên mặt đất.
Bởi vì đám người Lục Ly hàng lâm, toàn bộ Yến Vương Thành bỗng trở nên náo nhiệt dị thường. Truyền tống trận đã sáng lên suốt hai ba ngày, quan trọng nhất chính là truyền tống trận sáng lên kia nối thông với thượng giới.
Lăng Thanh Diễn không ở đây, Bàn Vũ Thấm thống trù toàn cục, ngoài ra Bắc Vương và Đông Vương cũng ở đây. Chúng nhân thấy truyền tống trận phát sáng, ai nấy đều đại hỉ, đã mấy năm Thượng Thanh Cung không phái người hạ giới, giữa thời khắc then chốt lại phái người hạ giới, đây chính là chuyện tốt.
Tất cả cường giả trong thành đều đến, cùng nhau đứng chờ bên ngoài thành bảo, đợi mấy đạo nhân ảnh thoáng hiện trong truyền tống trận, cảm nhận được khí tức cường đại của những người kia, chúng nhân vội kinh hãi quỳ trên mặt đất.
- Tham kiến chư vị đại nhân!
Bàn Vũ Thấm dẫn đầu quát khẽ, đầu không dám ngẩng lên, cũng không dám dùng thần niệm thăm dò. Đây chính là đại nhân vật Thượng Thanh Cung, nếu lỡ có mạo phạm thì rắc rối to.
- Vũ Thấm!
Một tiếng kêu mang theo vẻ kích động khó mà che giấu vang lên, Bàn Vũ Thấm nghe được tiếng kêu này, cả người khẽ run lên, bất giác ngẩng đầu.
Đợi khi nhìn thấy thân ảnh chỉ xuất hiện trong mộng đứng ngay trước mặt, nàng lập tức nước mắt như mưa, song không lập tức đứng lên mà đảo mắt nhìn sang mấy vị lão giả còn lại. Bởi vì nàng cảm thấy khí tức những người này mạnh hơn Lục Ly nhiều, nhất là có người còn mang theo lệnh bài Thượng Thanh Cung.
- Còn quỳ làm gì? Tất cả đứng lên!
Lục Ly bước nhanh tới, dìu Bàn Vũ Thấm đứng dậy, kẻ sau thoáng ngập ngừng nhìn qua trưởng lão Thượng Thanh Cung, nhẹ giọng nói:
- Lục lang, nhiều như vậy đại nhân còn ở đây?
- Ha ha ha!
Lục Ly bật cười ha hả, khoát tay nói:
- Không sao, đều là người mình!
- Người mình?
Bàn Vũ Thấm kinh ngạc, khí tức Lục Ly tuy có vẻ rất mạnh, nhưng so với những lão giả kia thì vẫn chênh lệch rất xa. Hơn nữa có người rõ ràng còn là trưởng lão Thượng Thanh Cung, chẳng lẽ hắn gia nhập Thượng Thanh Cung?
- Đứng dậy cả đi!
Cam Lâm dẫn người đi ra truyền tống trận, nét mặt hiền hòa, cười nói:
- Đã là người của Lục huynh, vậy tự nhiên đều là người mình, không cần giữ lễ.
- Không sai không sai!
Tam trưởng lão Thượng Thanh Cung cũng tươi cười gật đầu nói:
- Đều là người mình, đừng khách khí làm gì, sau này người nhà tộc nhân của Lục công tử cũng là bằng hữu Thượng Thanh Cung!
- Bằng hữu?
Trong mắt bọn Bắc Vương Đông Vương toàn là vẻ chấn kinh, Thượng Thanh Cung trước nay luôn là chủ tử của bọn hắn, bọn hắn chỉ là nô tài, từ khi nào mà Thượng Thanh Cung lại dễ nói chuyện như vậy? Bằng hữu? Đấy chính là quan hệ bình đẳng. Tỉ như bọn hắn... liệu có nhận là bằng hữu với người nhân gian?
- Lục công tử?
Mắt Bàn Vũ Thấm khẽ sáng lên, nàng tâm tư thông tuệ, vừa nghe liền nhận ra vấn đề, xem ra mấy năm nay ở Nhị trọng thiên, Lục Ly lăn lộn không sai, ngay cả Thượng Thanh Cung đều không thể không nể mặt...
- Bỉ nhân là Tam trưởng lão Thượng Thanh Cung, Lâm Song Kỳ!
Tam trưởng lão mở miệng nói tiếp:
- Trước lúc hạ giới, cung chủ đã đích thân trao đổi một phen với Lục công tử, sau này Thượng Thanh Cung sẽ không quản lý U Yến chi địa nữa.