Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Không quản lý? Là ý gì?
Bàn Vũ Thấm Đông Vương Bắc Vương biến sắc, hiện tại thế cục Thần Giới chính đang biến hóa khó lường, các nàng rất cần Thượng Thanh Cung chống đỡ, lúc này Thượng Thanh Cung lại bỏ gánh, vậy không phải muốn mạng các nàng ư?
Không có Thượng Thanh Cung che chở, đại thế lực sau lưng tứ đại thế lực siêu thần há sẽ để yên.
- Đại nhân, ngài không thể làm vậy được!
Đông Vương lập tức cuống lên, vội khom lưng nói:
- Thượng Thanh Cung không quản chúng ta, chúng ta liền xong rồi.
- Đùa gì vậy?
Tam trưởng lão bật cười ha hả nói:
- Có Lục công tử ở đây, đừng nói mấy tiểu thế lực Thần Giới kia, dù là đại thế lực Nhị trọng thiên cũng không dám đắc tội các ngươi. Lục công tử, sự tình đã nói rõ ràng, lão hủ cáo lui trước.
- Được rồi!
Lục Ly tùy ý chắp tay nói:
- Làm phiền Tam trưởng lão!
Tam trưởng lão lại bước vào truyền tống trận, tự mình mở ra tế đàn truyền tống rời đi.
Đợi Tam trưởng lão đi rồi, Lục Ly quét mắt nhìn mấy người Bàn Vũ Thấm, thấy các nàng vẫn chưa hết lo lắng bèn cười ha hả nói:
- Làm sao? Không có Thượng Thanh Cung che chở, các ngươi sợ ta thủ không được U Yến chi địa? Đúng rồi, người nhà tộc nhân ta đều ở U Yến chi địa cả chứ? Còn nữa, Lăng Thanh Diễn đâu, sao không thấy nàng?
- Đều ở đây, đều đang ở trong Bàn Vương Thành!
Bàn Vũ Thấm giải thích nói:
- Người nhà tộc nhân ngươi đều ở đây không thiếu ai cả, chỉ là gần đây xảy ra chút chuyện, hai vị phu nhân bị thương, giờ Thanh Diễn tỷ tỷ đang đi Thần Giới, lấy lại công đạo giúp hai vị phu nhân.
- Cái gì?
Nét mặt Lục Ly chợt biến, trên thân tràn ra sát khí khủng bố, như là hung thú nhe ra răng nanh. Khí thế như mây đen áp đỉnh đó trấn cho bọn Đông Vương Bắc Vương hai đầu gối mềm nhũn, lập tức sợ hãi quỳ xuống.
- Lục lang, ngươi đừng gấp!
Bàn Vũ Thấm vội vàng kéo tay Lục Ly, khuyên can nói:
- Gần đây Thần Giới có chút quỷ dị, ta hoài nghi có người thượng giới hàng lâm, bởi thế tốt nhất vẫn nên điều tra rõ ràng rồi hẵng động thủ cũng không muộn.
- Thượng giới?
Tròng mắt Lục Ly co rụt lại, khóe miệng lộ ra hàn ý nói:
- Vô luận là ai dám đến Thần Giới làm loạn, ta đều sẽ khiến hắn chết không chỗ chôn.
Bàn Vương Thành!
Thành trì này đến sau được khuếch kiến một phen, chuyên môn tu kiến mấy ngàn tòa trang viên ở thành bắc, xung quanh còn có quân đội tuần tra, vùng này là cấm khu ở Bàn Vương Thành, bất kỳ người nào đều không thể tiến vào.
Đương nhiên, cũng không mấy người sẽ đến đây gây chuyện, thỉnh thoảng có người tạt qua phụ cận đều sẽ mang theo sùng kính ngước nhìn một cái.
Người Bàn Vương Thành đều biết, cư trú ở đây là người Lục gia, là tộc nhân của Thần cứu thế Thần Giới, Lục Ly đại nhân.
Yến Vương tiếp người Lục gia đến, vốn là muốn bố trí ở trong Yến Vương Thành. Chỉ là Yến Vương Thành cường giả nhiều lắm, Yến Vương lại quá mỹ diễm, mấy người Khương Khinh Linh cứ cảm thấy Lăng Thanh Diễn nhất định có quan hệ với Lục Ly.
Cộng thêm phong thanh về Yến Vương trước nay luôn một mực không quá tốt, nghe đồn từng chém giết mấy vạn tộc nhân nhà mình... Vậy nên các nàng mới đề ra cư trú ở Bàn Vương Thành.
Bàn Vũ Thấm khí chất dịu dàng cao nhã, Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương rõ ràng ưa thích nàng hơn một chút, ở chỗ này cũng không có quá nhiều cường giả, các nàng không đến nỗi cảm thấy quá mức đè nén.
Lăng Thanh Diễn và Bàn Vũ Thấm tự nhiên tôn trọng ý kiến ba vị chính bài phu nhân của Lục Ly, thế là khoách kiến Bàn Vương Thành, đặc ý mở ra một khối địa bàn cho Lục gia. Đồng thời cung cấp lượng lớn linh dược và bí tịch, để các nàng nhanh chóng phát triển.
Lục gia phát triển rất nhanh, qua mười năm, số người đột phá Thần Cảnh đã lên tới gần trăm, ba người Khương Khinh Linh, trưởng lão chấp pháp, lục Chính Dương, Lục Nhân Hoàng, Bàn Nhược, Dạ La, Lục Phi Tuyết, Minh Vũ... vân vân... đều đột phá Thần Cảnh.
Ở Thần Giới, Thần Cảnh là cảnh giới thấp nhất, có lượng lớn tài nguyên và công pháp vô thượng, chỉ cần thiên tư không phải quá kém đều có thể nhẹ nhàng đột phá. Chiếu theo tốc độ này, đoán chừng không đến mấy chục năm, số người Lục gia đột phá Thần Cảnh sẽ lên tới hơn nghìn.
Hiện tại Lục gia không chỉ đơn thuần là họ Lục, Dạ gia, Khương gia, Khổng gia đều tính là gia tộc phụ dung Lục gia. Bởi thế lúc này con em Lục gia ở Thần giới có rất nhiều, tổng cộng phải đến hơn năm, sáu ngàn người, ngoài ra còn có một ít lưu lại Địa Hoàng Giới, nếu dẫn hết toàn bộ đoán chừng phải mấy vạn người.
Mấy ngày gần đây, bầu không khí tại Lục gia ngưng trọng dị thường, đám công tử ca vốn thường xuyên ra ngoài du ngoạn, thời gian này đều cũng không dám ra cửa, thành thành thật thật tu luyện tại nhà.
Bởi vì hai vị chủ mẫu Lục gia bị thương, tuy thương thế không tính đặc biệt nghiêm trọng, nhưng lúc mang về phải nằm cáng.
Việc này khiến con em Lục gia tức giận vô cùng, nhưng rốt cuộc người Lục gia đến Thần Giới chưa lâu, tại Thần Giới, chiến lực tính là lót đáy. Bởi thế mặc dù bọn hắn có địa vị rất cao, lại không có thực lực đi báo thù.
Bên ngoài một tòa lầu các xa hoa tại Lục gia, một nam thiếu niên quật cường quỳ gối. Hắn đã quỳ ở đây suốt mấy ngày, rất nhiều người khuyên nhủ qua, song hắn vẫn cố chấp quỳ ở kia.
- Ai!
Trong lầu các truyền ra tiếng thở dài, tiếp đó một nữ tử tuyệt mỹ đi ra, nàng nhìn thiếu niên nói:
- Lục An, ngươi đã biết sai rồi thì đi về tập trung tu luyện đi. Thương thế hai vị mẫu thân đã khôi phục nhiều, ngươi không cần lo lắng.
- Không!
Thiếu niên quật cường tiếp tục quỳ, mắt đỏ hồng nói:
- Là hài nhi lỗ mãng, liên lụy khiến mẫu thân chịu tội, hai vị mẫu thân không khỏi hẳn, hài nhi một mực quỳ ở đây.
- Chẳng lẽ lời của ta ngươi cũng không nghe?
Trên mặt nữ tử tuyệt mỹ hiện lên vẻ tức giận, đang định quở trách mấy câu. Đột nhiên nơi xa bay tới mấy đạo nhân ảnh, một đạo thần niệm cường đại khuếch tán tới, thoáng chốc liền khóa chặt nàng.
- Hừ...
Vẻ tức giận trên mặt nữ tử tuyệt mỹ càng đậm, nơi này chính là cấm địa, ai dám phi hành trong trang viên Lục gia? Còn vô lễ dùng thần niệm thăm dò nàng?