Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhớ năm đó tàn hồn Tử Đế muốn đoạt đi nhục thể hắn, cuối cùng bị Long hồn thôn phệ, giờ một tên khí đồ Ngũ Độc Tông cũng muốn chiếm đoạt nhục thể hắn, đây không phải mơ mộng hão huyền ư?
Hô hô!
Hắn khống chế Cổ Vương thử xem, Cổ Vương kia lập tức bay vọt ra khỏi đầu, lúc này hắn mới tròn mắt, thở phào một hơi dài. Đầu hắn bị gặm ra một lỗ nhỏ, hắn nuốt đan dược chữa thương, sau đó thần niệm quét quanh bốn phía.
- Mẹ nó, mau dừng lại!
Lục Ly phát hiện cổ trùng bên ngoài sắp bị Hư Không Trùng màu ám kim thôn phệ sạch, hắn vội vàng hạ lệnh với Hư Không Trùng. Đám cổ trùng này nhìn có vẻ rất lợi hại, trước kia là quan hệ thù địch, nhưng giờ hắn đã có thể điều khiển.
Đáng tiếc...
Hắn ra lệnh quá muộn, Hư Không Trùng màu ám kim rất nhiều, tốc độ thôn phệ cực nhanh, chớp mắt toàn bộ cổ trùng đã bị thôn phệ sạch, chỉ còn sót lại mỗi Cổ Vương.
- Thôi, thôi!
Lục Ly thở dài đành chịu, Cổ vương lợi hại nhất, chỉ cần Cổ Vương không bị thôn phệ là được. Hắn không khỏi nuốt một ngụm nước miếng khan, nếu không nhờ Long hồn lúc này e rằng hắn đã sớm đi đứt rồi.
- Ách...
Giữa trời, Cam Lâm thấy toàn bộ cổ trùng bị thôn phệ sạch, Lục Ly thì bình yên vô sự đứng trong cung điện, hắn không khỏi chớp chớp mắt, mở miệng nói:
- Lục Ly, chuyện gì thế này?
- Không sao!
Lục Ly ngước mắt nhìn Cam Lâm nói:
- Lão Tà Ma kia đã bị ta giết, Cổ Trùng cũng bị tiêu diệt... Ồ!
Lúc nói chuyện, Lục Ly phát hiện Hư Không Trùng màu ám kim đột nhiên lấp lánh kim quang, trên thân hiện ra từng tầng từng tầng kén màu vàng, tất cả Hư Không Trùng màu ám kim đều đứng im, mặc cho kén bao bọc khắp thân mình.
- Tiến hóa!
Lục Ly cuồng hỉ, những Hư Không Trùng màu ám kim này lại lần nữa tiến hóa. Vốn chúng đã có thể gặm giết võ giả Tam Kiếp, giờ lại tiến hóa, không biết còn sẽ khủng bố đến đâu?
Ông!
Lục Ly thu toàn bộ Hư Không Trùng vào trong Thần Sơn, sau đó thu cả Cổ Vương kia rồi tung mình bay vọt lên, chắp tay nói với Cam Lâm:
- Việc này đều là tội của ta, liên lụy đến bốn người lão Hạ, quay đầu ta sẽ thỉnh tội với Phủ Ma đại nhân.
- Việc này không thể hoàn toàn trách ngươi!
Cam Lâm khoát tay nói:
- Ai ngờ tên khí đồ Ngũ Độc Tông kia lại lợi hại đến vậy? Ta cũng có lỗi, hẳn là trước đi về mời gia gia hỗ trợ mới phải. Lục Ly, ngươi không cần tự trách, quay đầu ta sẽ nói gia gia bù đắp cho gia tộc bốn người lão Hạ.
Ông!
Lục Ly lấy ra bốn gốc thiên địa thần dược, giao cho Cam Lâm nói:
- Chỗ này có bốn gốc thiên địa thần dược, nếu bán đi có thể đổi lấy không ít Thần Nguyên Kim, nhờ ngươi giúp ta bù đắp cho gia tộc bọn Hạ lão.
- Cái này... quá quý trọng!
Cam Lâm hơi ngớ, sau đó lắc đầu nói:
- Thiên Ma Đảo có quy củ của Thiên Ma Đảo, bọn Hạ lão là thuộc hạ của gia gia, cũng là chiến sĩ Thiên Ma Đảo. Lần này tới đây là chấp hành nhiệm vụ, ngoài ý tử vong, Thiên Ma Đảo tự nhiên sẽ bù đắp, những thiên địa thần dược này kiếm được không dễ, hơn nữa có tiền cũng không mua được, ngươi cứ giữ lấy.
- Cầm đi!
Lục Ly cố chấp ném cho Cam Lâm, sau đó chắp tay nói:
- Còn mong Cam huynh giúp ta giữ bí mật về chuyện Thần Thiết vừa rồi. Trừ gia gia ngươi ra, không thể nói cho người khác, à, gia gia ngươi sớm đã biết việc này.
- Ta biết nặng nhẹ!
Cam Lâm khẽ gật đầu, ánh mắt quét tới bọn Tả Khâu Khôi ngoài thành, vừa thấy hắn quét mắt nhìn qua, đám Tả Khâu Khôi sợ đến độ cả người khẽ run lên.
Vừa rồi bọn Tả Khâu Khâu thấy được Lục Ly rõ ràng sắp chết, nháy mắt thế cục lại chợt nghịch chuyển, trong lòng nhất thời không khỏi ngập ngừng. Nên đánh lén hay đào tẩu đây? Chỉ là thiên địa tuy lớn, bọn hắn lại có thể trốn được ư?
Bịch!
Cuối cùng, bọn Tả Khâu Khôi chọn quỳ xuống thần phục, năm vị đại nhân Ngũ Độc Tông cường đại như vậy, lại đều bị Lục Ly xử lý, trở thành nô lệ của Lục Ly cũng chẳng phải chuyện mất mặt gì.
Ông!
Bọn hắn còn chưa lên tiếng, một chiếc ấn khổng lồ đã bay lên, sau đó cuốn theo uy áp khủng bố trùng trùng nghiền ép xuống, mấy chục người muốn chạy trốn đều trốn không thoát, cả đám bị nghiền thành thịt nát.
- Ừm!
Cam Lâm khẽ gật đầu, chuyện Lục Ly có được mảnh vụn Thánh Binh không thể truyền ra ngoài, không nói Nhị trọng thiên, sợ là cường giả Tam trọng thiên đều sẽ nảy sinh tâm tư cướp đoạt.
Trong thành không còn ai sống sót, cường giả Thời Không Phủ gần như đều ở hết chỗ này. Thủ lĩnh Thiên Cơ Các, Sinh Tử Điện và một số trưởng lão cũng ở đây, sau trận chiến lần này, e là Thần Giới đã không còn mấy cường giả.
- Cam Lâm?
Lục Ly nghĩ nghĩ rồi hỏi:
- Thế lực chống lưng cho Thời Không Phủ là Hắc Viêm Điện, sau lưng Thiên Cơ Các Sinh Tử Điện cũng có đại thế lực nâng đỡ, nếu ta nhất thống Thần Giới, liệu có dẫn lên các đại thế lực mặt trên bất mãn?
- Thế thì có gì đâu?
Cam Lâm khẽ cười giễu cợt, nói:
- Một Thần Giới cỏn con, những đại thế lực kia căn bản không thèm để ý, lại nói nơi này là do mấy đại thế lực cùng lúc chiếm giữ, các nhà đều không thu được lợi ích quá lớn. Quay đầu ta phái người đi nói một tiếng, đoán chừng bọn hắn sẽ không quá để ý đâu. Phải biết lúc này bọn hắn đang rất sợ ngươi tìm đến gây sự.
- Vậy là được!
Lục Ly thoáng yên tâm phần nào, nói tiếp:
- Vậy ta đưa ngươi tới U Yến chi địa trước, sau đó ngươi truyền tống về Thiên Ma Đảo báo lại chuyện ở đây cho Phủ Ma đại nhân. Khả năng ta cần ở lại đây tọa trấn mấy tháng, dọn dẹp Thần Giới một phen.
- Ừm, cũng được!
Đám người Hạ lão chết rồi, Cam Lâm nhất định phải lập tức đi về báo cáo, cả chuyện khí đồ Ngũ Độc Tông nữa. Thần Giới đã không còn đại sự, Cam Lâm cũng nên đi về.
Lục Ly mang theo Cam Lâm Phi Độ Hư Không rời đi, sau khi đến Dao Vương Thành liền cùng mấy người Bàn Vũ Thấm Lăng Thanh Diễn truyền tống về Yến Vương Thành, mở ra tế đàn truyền tống đưa Cam Lâm trở về.
Chuyện Thần Giới Lục Ly không giải thích quá nhiều, chỉ để Lăng Thanh Diễn chuẩn bị đại quân xuất chinh, công chiếm toàn bộ Thần Giới.