Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2887 - Chương 2874: Ta Muốn Đi

Bất Diệt Long Đế Chương 2874: Ta muốn đi

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Trận chiến Hỗn Độn Đảo, tên thống lĩnh này không tham gia, nhưng không có nghĩa là hắn không biết chuyện. Đùa gì vậy, lão tổ tông nhà mình không tiếc mạng cũng muốn đích thân đi cứu viện, hắn há có thể chậm trễ?

Thống lĩnh mang theo Lục Ly và Cam Lâm bay vào trong thành, đồng thời sai người khoái tốc truyền báo. Hắn dẫn hai người bay đến trước mặt một tòa trang viên cực lớn, bên kia sớm đã có mười vị lão giả chờ sẵn.

- Ồ!

Cam Lâm quét mắt nhìn qua, thần sắc không khỏi động dung, bởi vì Lý Tiêu Dao đích thân đi ra nghênh đón. Vị này chính là cung chủ Chúng Sinh Cung, dù Phủ Ma tới cũng không có được đãi ngộ như thế, cùng lắm chỉ là nghênh đón bên ngoài đại điện mà thôi.

Cam Lâm rất rõ ràng đây không phải vì hắn, bởi thế tự động rơi ở phía sau, để Lục Ly đứng ở phía trước.

Bên kia Lý Tiêu Dao tươi cười nói:

- Lục công tử đường xa mà đến, bản cung không thể lập tức nghênh đón, mong Lục công tử chớ trách. Chào Cam công tử, hoan nghênh đến Chúng Sinh Đảo.

Lý Tiêu Dao nể mặt như thế, còn là hậu nhân của Tu La lão nhân, Lục Ly tự nhiên cũng rất hiểu lễ, hắn khom lưng một cái thật sâu, hành lễ nói:

- Lý tiền bối quá khách khí, Lục Ly hoảng sợ.

Cam Lâm chào nói:

- Vãn bối Cam Lâm gặp qua Lý cung chủ, gia gia cũng nhờ ta vấn an ngài.

- Ha ha ha!

Lý Tiêu Dao thân thiết đi tới, kéo tay Lục Ly và Cam Lâm nói:

- Đều là người một nhà, không cần giữ lễ, đi, đi, đi vào lại nói.

Bên ngoài trang viên có không ít thanh niên đứng xem từ xa xa, bọn họ thấy tộc trưởng nhà mình đi ra nghênh đón, tưởng rằng đại nhân vật nào tới, lại không ngờ chỉ là hai người thanh niên.

Lúc này thấy Lý Tiêu Dao thân thiết kéo tay cả hai, vô số công tử tiểu thư đỉnh cấp Lý gia đều trợn tròn mắt, tộc trưởng bình thời uy nghi nghiêm túc, không ngờ lại cười nói dắt tay hai tên thanh niên kia, chẳng lẽ hai người này là công tử hào môn đỉnh cấp tại Tam trọng thiên?

- Là Lục Ly và Cam Lâm...

Rất nhanh liền có tiếng kinh thán vang lên, đám công tử tiểu thư kia lập tức thoải mái, Lục Ly cứu lão tổ tông nhà các nàng, là đại ân nhân của Lý gia.

Đương nhiên còn có một điểm phải nhắc đến, đó là Đại Ma Vương, Lục Ly tựa lưng Đại Ma Vương, lúc này đã thành đệ nhất nhân trong lứa tuổi trẻ Nhị trọng thiên. Tộc trưởng bọn hắn khách khí như thế, đại bộ phận nguyên nhân là vì nể mặt Đại Ma Vương.

Tán gẫu nửa ngày với Lý Tiêu Dao, cùng nhau ăn một bữa cơm, sau đó Lục Ly để Cam Lâm tiếp tục bồi Lý Tiêu Dao tán gẫu, hắn thì được mang đến hậu sơn phía thành bắc.

Trong hậu sơn có một sơn cốc, Tu La lão nhân cư trú ở chỗ này. Lúc Lục Ly tới, phát hiện thiên địa linh khí nơi đây rất nồng nặc, hẳn là được bố trí Thần Văn. Bên trong chẳng có ai, ngay cả một kẻ hầu đều không có, chỉ có một lão giả ngồi câu cá ngủ gật bên cạnh hồ nước.

Lục Ly đi tới, lão giả bị đánh thức, thấy là Lục Ly bèn vẫy vẫy tay, chỉ vào tảng đá bên cạnh nói:

- Ngồi đi.

Sống mấy chục vạn năm, Tu La lão nhân sớm đã xem thấu thế gian phồn hoa, chắc người già đều thích phản phác quy chân? Lục Ly thấy lão giả thường đều thích ẩn cư chứ không quá thích chỗ nhiều người.

Lục Ly hành lễ với Tu La lão nhân, sau đó ngồi xuống một bên, Tu La lão nhân nhắm mắt lại, hắn cũng không tiện nói chuyện, cứ vậy lẳng lặng nhìn mặt hồ, cảm nhận an tĩnh trong sơn cốc.

- Rất nhiều lão bất tử đều an tĩnh bế quan, ném bỏ phồn hoa bên ngoài, truy cầu chân ngã hòng càng dễ đột phá, song thực tế lại chứng minh ý nghĩ này là sai lầm.

Lát sau, Tu La lão nhân mở miệng, như là một lão đầu tử huyên thuyên lải nhải, cũng không nhìn Lục Ly.

Lục Ly thoáng kinh ngạc, khiêm tốn cầu hỏi:

- Sai lầm? Vậy ý là càng cần ra bên ngoài đi lại? Tiếp xúc càng nhiều với thế giới bên ngoài? Vậy vì sao tiền bối lại...

Tu La lão nhân một mình ẩn cư ở chỗ này, lại nói ẩn cư là sai lầm, Lục Ly tự nhiên khó tránh khỏi nghi hoặc.

Tu La lão nhân vẫn không mở mắt, cười khổ nói:

- Không phải ta muốn ẩn cư, mà là bối phận quá cao, người đồng bối hoặc chết hoặc đi, ngươi nói xem giờ ta biết tìm ai nói chuyện phiếm bây giờ? Chẳng lẽ lại ngụy trang thân phận tới ở trong thành nhỏ nào đó? Ta ở chỗ này, là bị người cung lên.

- Ách!

Lục Ly nhịn không được bật cười, đồng thời cũng cảm nhận được khổ tâm trong lòng Tu La lão nhân. Hắn sống mấy chục vạn năm, người cùng bối phận đúng là gần như chết sạch, không chết thì bị người cung lên. Hắn thân phận hiển hách, nhất cử nhất động đều bị chú ý dị thường, không khả năng như người bình thường, muốn làm gì thì làm.

Bởi thế, hắn đành phải một mình câu cá ngủ gật ở chỗ này...

Hậu bối cung cung kính kính với hắn, dù là một ít lão giả còn sót lại trong gia tộc, lại bởi vì vấn đề thực lực bối phận mà cũng khó tán gẫu được với nhau. Tu La lão nhân không muốn ẩn cư, lại không thể không ẩn cư, đây quả thực là chuyện rất đành chịu.

- Bởi thế... ta chuẩn bị đi!

Lát sau, Tu La lão nhân nói một câu nói khiến Lục Ly kinh hãi, lão nhân gia nói đi, chẳng lẽ là chán sống, muốn tự sát? Hay là thọ nguyên hắn sắp hao hết?

- Tiền bối!

Giới chỉ trên tay lóe lên quang mang, hắn lấy ra một trái Huyền Vũ Quả, nói:

- Đây là vãn bối hiếu kính ngài, một trái có thể gia tăng ba vạn năm thọ nguyên.

- Không cần!

Tu La lão nhân khoát tay nói:

- Ta còn có thể sống thêm ít năm, đột phá Tứ Kiếp thọ nguyên tăng lên một chút. Ngươi đừng nghĩ lệch, lão phu ở trong Yêu Ma Cung nhiều năm như vậy đều không nghĩ tới tự sát, lúc này tự nhiên càng không khả năng chán sống, ta nói muốn đi, là muốn rời khỏi Nhị trọng thiên.

- À...

Lục Ly hơi ngớ, buột miệng hỏi:

- Tiền bối muốn đi Tam trọng thiên?

- Đúng vậy, đoán chừng trong vòng ba năm sẽ đi!

Tu La lão nhân mở mắt, nhìn lên vòm trời nói:

- Nhị trọng thiên quá nhỏ, ở đây cũng quá chán, nếu không đột phá Tứ Kiếp, có thể ta sẽ chết già ở chỗ này. Nhưng nếu đã đột phá, vậy tự nhiên phải lên trên đó xem xem, mở mang thêm chút kiến thức về vị diện phồn hoa nhất trên thế giới này.

Bình Luận (0)
Comment