Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trên thư chỉ có một câu. Ta đi, muốn tìm ta, đến Tam trọng thiên Đoạn Kiếm Sơn.
Doãn Nhược Lan về lại Tam trọng thiên, trước khi đi lưu lại một manh mối vô cùng quan trọng, Tam trọng thiên Đoạn Kiếm Sơn. Nói cách khác gia tộc Doãn Nhược Lan chính ở nơi đó, Doãn Thanh Ti cũng ở kia.
Từ rất lâu trước đây Lục Ly đã biết Doãn Thanh Ti không phải người trong Cửu Giới, rốt cuộc Thiên Tàn lão nhân quá mạnh, giờ đây phong thư này đã xác nhận gia tộc Doãn Thanh Ti quả nhiên rất cường đại, đoán chừng cũng là thế gia viễn cổ tại Tam trọng thiên.
Chỉ là, nếu gia tộc Doãn Thanh Ti đã cường đại như vậy, tại sao Doãn Thanh Ti lại lớn lên ở Cửu Giới?
Chuyện Doãn Thanh Ti còn nghĩ chưa rõ ràng, Lục Ly lại từ Doãn Nhược Lan nghĩ đến một người khác, Tu La lão nhân.
Ngày đó ở Hỗn Độn Đảo, Doãn Nhược Lan và Tu La lão nhân lần lượt ra tay, mặc dù không cứu được hắn, song tóm lại vẫn là ân tình cực lớn. Trước đó bởi vì chuyện Thần Giới nên hắn không rảnh bận tâm, giờ đã rảnh tay, cũng nên đi bái phỏng, biểu thị cảm tạ một phen.
Vừa khéo có Cam Lâm ở đây, Lục Ly hỏi dò:
- Cam Lâm, ngươi biết Chúng Sinh Cung không?
- Đương nhiên!
Cam Lâm nhún vai, nhớ tới chuyện ở Hỗn Độn Đảo, hắn hỏi:
- Ngươi muốn đi Chúng Sinh Cung? Đúng rồi, chuyện lần trước ta còn chưa hỏi ngươi, quan hệ giữa ngươi và Tu La lão nhân rốt cục là thế nào?
- À... không có gì.
Cam Lâm không phải người ngoài, hắn giải thích nói:
- Tu La lão nhân bị nhốt ở Yêu Ma Sơn. Năm đó ta ngoài ý đi lạc, nhờ cơ duyên xảo hợp phóng thích hắn ra, tính là cứu hắn một mạng.
- À ...
Cam Lâm không giấu được vẻ kinh ngạc, không ngờ Tu La lão nhân lại bị nhốt ở Yêu Ma Sơn, hơn nữa còn nhốt mấy chục vạn năm. Năm đó lúc Đại Ma Vương đánh giết lão Yêu Ma, lại vẫn không thả Tu La lão nhân ra.
Chẳng qua nghĩ đến Đại Ma Vương hành sự quái dị, không ai biết nàng nghĩ gì, chính như nàng đánh nát phân thần Phượng Hậu lúc ở Hỗn Độn Đảo vậy. Chuyện như thế đổi lại thành người khác, ai dám làm? Hơn nữa việc này qua lâu vậy rồi mà Phượng Hậu vẫn chưa tìm đến trả đũa.
Cam Lâm trầm ngâm một lát rồi nói:
- Chúng Sinh Sinh cách chỗ này tương đối xa, nếu ngồi truyền tống trận sẽ tiêu tốn không ít thời gian, hơn nữa trên đường cũng không quá an toàn. Rốt cuộc một đường truyền tống đi qua, mục tiêu quá rõ ràng, ngươi mở ra Vực môn mà đi.
- Ta cũng muốn...
-
Lục Ly tự nhiên biết mở ra Vực môn tốc độ sẽ càng nhanh, cũng càng an toàn, nhưng hắn không biết làm sao để mở ra, chút chuyện nhỏ như thế không khả năng đi làm phiền Phủ Ma được?
- Giao cho ta!
Cam Lâm vỗ vỗ vai Lục Ly nói:
- Ba ngày sau ngươi đến Thiên Ma Thành, ta nhờ mấy vị thúc bá chuẩn bị chút, Chúng Sinh Cung khá xa, muốn mở ra Vực môn tương đối phiền hà.
- Cám ơn!
Lục Ly khẽ gật đầu, sau đó lại bổ sung:
- Đúng rồi, ngươi có quen Thiên Âm Cung không? Nhờ bọn hắn mua giúp ta chút thiên địa thần dược cường hóa nhục thân. Nếu có thiên địa thần dược thì càng tốt, ta có thể cầm thần dược trao đổi với bọn họ.
Lục Ly còn có một ít thần dược, giữ lại cũng chẳng mấy ý nghĩa, không bằng đổi thành thần dược tu luyện nhục thân. Con đường Vô Thượng Thần Thể tuy gian nan, nhưng rất thích hợp hắn. Bất luận có thể đi bao xa, Lục Ly vẫn muốn tận lực một phen.
- Được!
Cam Lâm đi ra, Lục Ly để Trần trưởng lão tiễn hắn, bản thân thì lại tiếp tục bế quan luyện hóa thần tủy. Hai ngày sau, Lục Ly xuất quan bồi Lục Nhân Hoàng Lục Chính Dương trưởng lão chấp pháp tán gẫu một lúc, lại bồi mấy người Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết Trì Hi Nhi một buổi chiều, sau đó ngồi truyền tống trận đi Thiên Ma Thành.
Hắn được một tên thống lĩnh mang đến thành bảo Cam gia, Phủ Ma đang tu luyện không tiếp kiến hắn, Lục Ly gặp được cha Cam Lâm. Người Cam gia đều na ná nhau, nụ cười luôn thường trực trên môi, bộ dạng rất hiền từ, Lục Ly cảm ứng một phen, phát hiện cha Cam Lâm cũng là Tam Kiếp đỉnh phong, không khỏi ngấm ngầm líu lưỡi.
Tướng môn hổ tử hổ tôn a!
Tán gẫu một lúc với cha Cam Lâm thì Cam Lâm đi vào, thông báo nói Vực môn đã chuẩn bị xong, lần này đi qua không chỉ mỗi Lục Ly mà còn cả Cam Lâm. Tu La lão nhân đã có quan hệ với Lục Ly, Cam gia tự nhiên muốn kết giao một phen, rốt cuộc vị này chính là Thiên Thần Tứ Kiếp.
Từ nhiều năm trước Phủ Ma đã đạt đến Tam Kiếp đỉnh phong, lại mãi không có đột phá bước sau cùng, toàn bộ Nhị trọng thiên có rất nhiều Tam Kiếp đỉnh phong, tỉ như lão quái vật Diêm Phượng Minh. Nhưng người có thể đột phá cảnh giới Tứ Kiếp đã ít lại càng ít, không biết bao nhiêu người dừng ở bước này, mãi mà không thể đạp qua.
Nếu Cam Lâm đã muốn đi cùng, tự nhiên khó tránh khỏi phô trương, ngoài ra còn có hai tên lão giả Tam Kiếp cùng theo, đoán chừng Cam gia cũng chuẩn bị không ít lễ vật.
Tiến vào một tòa thành bảo, bên trong có năm lão giả chờ sẵn, toàn là võ giả Tam Kiếp. Năm người liên thủ mở ra một Vực môn cực lớn, Lục Ly và Cam Lâm mang theo hai người bước vào, biến mất ở trong Vực môn.
Không biết truyền tống bao lâu, thẳng đến trước mặt xuất hiện quang mang, Lục Ly biết rốt cục đã đến nơi. Hắn hơi có chút choáng váng, tuy gần đây linh hồn có chút tăng trưởng, lại vẫn chưa đủ mạnh.
Cam Lâm lại sao không, từ nhỏ cắn thuốc lớn lên, cường độ linh hồn tự nhiên không phải là thứ mà người như Lục Ly có thể so được. Lục Ly nhắm mắt hoãn thần một lúc, phát hiện nơi không xa một đội quân sĩ bay tới.
- Các ngươi là ai? Vì sao tự tiện xông vào Chúng Sinh Đảo?
Một tên thống lĩnh thần sắc giới bị khóa chặt Lục Ly và Cam Lâm, trong mắt thoáng hiện nghi hoặc, tựa hồ nhìn Lục Ly có vẻ hơi quen mắt, bởi thế ngữ khí cũng khách khí phần nào.
- Tại hạ Lục Ly, vị này là cháu trai Phủ Ma Cam Lâm!
Lục Ly lấy lại bình tĩnh, chắp tay nói:
- Lần này mạo muội tới chơi là vì muốn bái kiến Tu La tiền bối.
- Lục Ly? Cháu trai Phủ Ma?
Thống lĩnh thì thầm nhắc lại, sau đó sắc mặt đại biến, dẫn đầu khuỵu gối quỳ xuống giữa không trung, miệng nói:
- Gặp qua Lục công tử, gặp qua Cam công tử?