Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2885 - Chương 2872: Đoạn Kiếm Sơn

Bất Diệt Long Đế Chương 2872: Đoạn Kiếm Sơn

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Hư Không Trùng màu xám đen rõ ràng cường đại gấp mấy lần Hư Không Trùng màu ám kim, nhưng Lục Ly không biết cụ thể mạnh đến đâu, hắn cũng cần để Hư Không Trùng màu xám đen phân tách, bởi thế nhất định phải tìm kiếm cho được Độn Thú ngũ tinh.

Hưu!

Rất nhanh hắn đã lao xuống đáy biển, tiến vào trong biển sâu. Độn Thú dưới biển sâu rất nhiều, chẳng qua hắn tốc độ cực nhanh, không sợ bị Độn Thú vây công.

Ục ục!

Vừa đi xuống không lâu, Lục Ly liền gặp được một con Độn Thú tứ tinh cường đại, thân hình Độn Thú kia khổng lồ như một ngọn núi di động dưới đáy biển, chính đang khoái tốc áp sát bên này.

Hưu!

Lục Ly lười nhác khai chiến với Độn Thú tứ tinh, trực tiếp chân đạp Tiêu Dao Bộ rời đi, tốc độ nhanh đến nỗi dù là Độn Thú tứ tinh đều không đuổi kịp.

Sau ba bốn ngày di chuyển dưới đáy biển, Lục Ly rốt cục gặp được một con Độn Thú ngũ tinh. Độn Thú kia chiếm cứ một ngọn núi lớn, sừng sững bất động, Lục Ly nhìn từ xa còn tưởng là phiến đá khổng lồ.

Hô!

Hơn mười đạo cột nước bắn ra, một đạo trong đó nháy mắt đánh trúng Lục Ly, cả người Lục Ly bị nện bay, miệng tràn ra búng máu tươi. Hắn còn chưa kịp hồi thần, thế giới trước mắt chợt bỗng đen nhánh, tiếp sau hai chiếc càng to tướng kẹp tới, hai chiếc càng này khiến Lục Ly cảm thấy như là thần binh lợi khí. Dù lúc này nhục thân hắn đã cường đại phi thường, lại vẫn bị kìm kia kẹp cho tưởng như thịt nát xương tan.

Hưu!

Lông cánh sau lưng Lục Ly nổ tung, hai mảnh Long Dực hiện ra, tốc độ hắn bất chợt tăng mạnh, khoái tốc giật lùi ra sau, hiểm hiểm thoát khỏi một kích tất sát kia.

Ông!

Từ trong Thần Sơn, từng con Hư Không Trùng xám đen bay ra, lao về phía ngọn núi khổng lồ dưới đáy biển kia, từng đạo lưu quang chớp hiện, toàn bộ Hư Không Trùng tiến vào trong thân thể Độn Thú ngũ tinh.

Hô!

Vô số cột nước bắn tóe, cự thú vung vẫy hai kìm, nguyên ngọn sơn phong gần đó bị nện vỡ nát, tròng mắt Lục Ly sáng rực, Hư Không Trùng quả nhiên cường đại phi thường, đã bắt đầu gặm nhấm nhục thân Độn Thú ngũ tinh.

Chỉ là...

Tốc độ gặm nhấm tương đối chậm, nhục thân Độn Thú ngũ tinh này quá mạnh, đoán chừng muốn gặm nhấm sạch tối thiểu phải mất hơn nửa ngày. Trong lòng Lục Ly càng thêm tự tin, hắn nghĩ nghĩ liền phóng thích luôn cả Cổ Vương, Cổ vương này như một con sâu róm, chỉ lớn chừng ngón út, căn bản không dẫn lên chú ý...

.

Cổ Vương không thể biến thành hư thể, tốc độ lại rất nhanh, hóa thành một đạo hắc quang, thoáng chốc đã đến dưới thân cự thú, sau đó miệng nhe răng nanh, gặm ra một lỗ nhỏ, tiến vào trong thân thể cự thú.

- A...

Trong lòng Lục Ly khẽ chấn, tốc độ gặm nhấm của Cổ Vương nhanh hơn Hư Không Trùng rất nhiều, hơn nữa lúc gặm cắn, trong miệng Cổ Vương còn bài tiết ra một loại chất lỏng màu đen, chất lỏng màu đen kia nhanh chóng khoách tán, rõ ràng là kịch độc.

- May mà lão đại khí đồ Ngũ Độc Tông không hạ độc với ta!

Lục Ly nhìn mà không khỏi kinh hãi, lão đại khí đồ Ngũ Độc Tông hẳn là muốn chiếm đoạt nhục thể hắn, bởi thế mới không để Cổ Vương phun ra độc dịch, bằng không hắn đã gặp rắc rối to.

Hư Không Trùng và Cổ Vương cùng lúc động thủ, cự thú đau đớn khôn cùng, không ngừng lăn lộn thống khổ dưới đáy biển, thú uy bạo ngược tràn ngập ra, khiến Lục Ly không dám áp sát quá gần. Nước biển quanh phương viên vạn dặm đều cuộn trào, vô số sơn mạch dưới đáy biển bị san bằng, khắp nơi toàn là cảnh lang tạ.

- Phân tách!

Sau khi cự thú bị thôn phệ gần nửa, Hư Không Trùng phân tách, Cổ Vương lại không phân tách mà vẫn tiếp tục thôn phệ, cũng không thấy có bất kỳ dị biến nào.

- Cổ Vương, đi về!

Nếu Độn Thú ngũ tinh đã có thể giúp Hư Không Trùng phân tách, Lục Ly đương nhiên sẽ không lãng phí, hắn không hiểu lắm về con Cổ Vương này, tốt nhất đợi ngày sau tìm kiếm tài liệu liên quan rồi hẵng bồi dưỡng cũng được.

Ở Thần Giới, khí đồ Ngũ Độc Tông từng dùng thi thể tế luyện cổ trùng, Lục Ly tự nhiên sẽ không làm ra chuyện thất đức như vậy. Nếu không cách nào tế luyện, hắn tình nguyện bỏ qua Cổ Vương, chứ sẽ không đi tứ xứ tìm kiếm thi thể.

Bởi vì Hư Không Trùng đang phân tách, cự thú bớt đau đớn phần nào, tạm thời không còn thống khổ như trước. Bởi vì không cách nào tấn công Hư Không Trùng, ánh mắt nó khóa chặt Lục Ly, nhanh chóng đuổi theo.

Nếu Lục Ly dùng tới Thần Thiết, chớp mắt liền có thể nện chết cự thú, chẳng qua hắn nỡ làm thế. Đành phải khoái tốc phi hành, kéo giãn cự ly, đợi cự thú không đuổi nữa, hắn lại quay đầu đi về.

Một ngày sau, Hư Không Trùng hoàn tất phân tách, cự thú gánh hết nổi, sau mấy canh giờ giày vò liền triệt để chết đi. Hư Không Trùng thôn phệ nhục thân cự thú, lại lần nữa tiến hành phân tách.

Thu hồi toàn bộ Hư Không Trùng, Lục Ly không tiếp tục tìm kiếm Độn Thú ngũ tinh mà quay về lại Thiên Ma Đảo.

Một con Độn Thú ngũ tinh mới giúp cho Hư Không Trùng phân tách được mấy vạn con, Độn Thú ngũ tinh lại quá khó tìm, muốn phân tách được ngàn vạn Hư Không Trùng, không biết còn phải tìm đến lúc nào?

- Sau khi Hư Không Trùng tiến hóa, hẳn là Tam Kiếp hậu kỳ bình thường đều không gánh được!

Lục Ly rất xác định điểm này, vốn Hư Không Trùng màu ám kim đã rất lợi hại, sau một lần tiến hóa hẳn sẽ càng thêm biến thái. Độn Thú ngũ tinh đều có thể nhẹ nhàng gặm cắn là đủ để chứng minh điểm này, chẳng qua Tam Kiếp đỉnh phong cường đại thường thường đều có thần thông hộ thể, không biết có thể trấn áp được Hư Không Trùng xám đen không?

Về lại Thiên Vân Sơn, Lục Ly phát hiện Cam Lâm tới, hơn nữa còn đưa qua một phong thư, hắn hiếu kì hỏi dò:

- Thư của ai?

- Một người quen!

Cam Lâm có chút hâm mộ nói:

- Lục Ly, ngươi diễm phúc không cạn nhỉ, đệ nhất mỹ nữ Thiên Tài Bảng đều niệm niệm không quên ngươi, còn đặc ý phái người đưa thư tới, chẳng lẽ nàng có ý với ngươi?

- Doãn Nhược Lan?

Lục Ly hơi ngớ, trong đầu hiện lên một khuôn mặt tinh xảo mỹ lệ, chẳng phải Doãn Nhược Lan đã đi rồi ư? Sao còn đưa thư cho hắn?

Hắn không tị hiềm Cam Lâm, trực tiếp mở thư ra, quét nhìn một lượt. Rất nhanh mắt hắn chợt lấp lánh quang mang.

Bình Luận (0)
Comment