Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Ngoài ra còn một điểm nữa!
Cam Lâm nghĩ nghĩ, sau đó đột nhiên truyền âm nói:
- Nghe đồn Trường Tôn gia là phân chi của một đại gia tộc, bởi vì ở Tam trọng thiên cũng có một gia tộc tên là Trường Tôn gia, còn là bá chủ hùng bá một phương. Nghe nói con em Trường Tôn gia tại Nhị trọng thiên thường xuyên xuất hiện ở trong gia tộc tại Tam trọng thiên, cộng thêm thực lực tuyệt đối của Trường Tôn gia, bởi thế trăm vạn năm nay Trường Tôn gia luôn một mực xếp thứ nhất, không ai lay chuyển được.
- Giờ thì sao?
Lục Ly vẫn có chút không phục, nếu vị trí chúa tể Nhị trọng thiên đã bị Đại Ma Vương đoạt đi, như vậy thế lực đệ nhất tự nhiên cũng nên là Thiên Ma Đảo.
- Giờ thì nói không chuẩn!
Cam Lâm có chút lúng túng nói:
- Tuy đại nhân tuyệt đối là đệ nhất, nhưng dù sao chúng ta cũng không thuộc về một trong ba mươi sáu đại thế lực, bởi thế không thể cầm ra so sánh. Mặt khác, Đại Ma Vương nói rõ không muốn tranh bá, thế nên càng không ai cầm Thiên Ma Đảo đi so với Trường Tôn gia, chẳng qua nếu nói thực lực tổng hợp, Thiên Ma Đảo chắc chắn yếu thua Trường Tôn gia.
- À...
Đến cả Cam Lâm đều nói vậy, Lục Ly có thể tưởng tượng ra Trường Tôn gia này cường đại đến mức nào. Hắn nhíu mày trầm tư một lúc, sau đó hỏi ra vấn đề then chốt:
- Các thế lực còn lại thì sao? Chẳng lẽ các thế lực còn lại đều không có quan hệ với Tam trọng thiên? Hoặc nói cách khác, các đại thế lực Tam trọng thiên không len lén nâng đỡ một ít thế lực tại Nhị trọng thiên?
Thần Giới bị năm đại thế lực chiếm cứ, sau lưng tứ đại thế lực siêu thần và U Yến chi địa đều có bóng dáng của đại thế lực Nhị trọng thiên. Lục Ly không tin, đại thế lực Tam trọng thiên lại không muốn nâng đỡ một ít thế lực nhằm len lén gây ảnh hưởng lên thế cục Nhị trọng thiên.
- Hẳn là không, dù có cũng sẽ không nâng đỡ quá nhiều!
Cam Lâm lắc đầu nói:
- Nói thế này cho dễ hiểu, đại thế lực Tam trọng thiên căn bản không thèm để ý tới Nhị trọng thiên, thậm chí có thể nói là chướng mắt. Nghe nói Tam trọng thiên là trung tâm thế giới, ở đó cái gì mà chẳng có, đối với Tam trọng thiên mà nói, Nhị trọng thiên không khác gì dưới quê, ngươi cảm thấy đại gia tộc trong thành sẽ để ý tới nơi núi rừng heo hút thế này?
Lục Ly khẽ gật đầu, trong lòng có chút hiểu ra, đồng thời không khỏi hiếu kỳ đối với công tử tiểu thư Trường Tôn gia, vừa nãy Cam Lâm mới nói người Trường Tôn gia không thường đi ra, đi ra đều là cường giả. Hắn lại muốn xem xem chiến lực hai người Trường Tôn gia kia rốt cuộc mạnh đến cỡ nào? Không lẽ đều là Tam Kiếp đỉnh phong?
Chạng vạng tối, trưởng lão Lư gia đích thân đến mời, Lục Ly và Cam Lâm rửa ráy một phen, sau đó cùng theo tới một tửu lâu xa hoa trong thành.
Trọn cả tửu lâu được đặt trước, cửa ra vào có hộ vệ thủ hộ, không được mời bất luận ai đều không được vào. Bốn người Lục Ly lên tửu lâu, phát hiện tửu lâu này còn xa hoa hơn cả thành bảo bình thường, yến hội tổ chức dưới mái hiên ngoài trời, gió nhẹ hiu hiu, dưới ánh nến, mùi rượu quẩn quanh...
Mái hiên đã ngồi đầy người, Lục Ly quét mắt nhìn một lượt, không khỏi có chút kinh ngạc, hắn thấy được mấy người quen. Bọn Tần Chiến Quỳnh tiểu thư Mộc tiểu thư đều ở đây, đồng thời hắn còn thấy được rất nhiều khuôn mặt quen thuộc, đều là người từng tham gia Thiên Tài Chiến tại Hỗn Độn Đảo.
- Ha ha ha!
Nhìn thấy Lục Ly, mới đầu Tần Chiến còn thoáng kinh ngạc, sau đó trên mặt lập tức lộ ra hỉ sắc, vội đứng dậy. Chỉ là tựa hồ nghĩ đến điều gì, lại không chủ động mở miệng chào hỏi với Lục Ly.
- Tần Chiến, nét mặt ngươi thế là có ý gì?
Lục Ly khẽ cười, chủ động bước đến chỗ Tần Chiến, cười nói:
- Mấy tháng không gặp, chẳng lẽ không nhận người huynh đệ này nữa?
- Huynh đệ!
Hai chữ nặng như thiên kim, rất nhiều công tử tiểu thư tại trường không giấu được vẻ hâm mộ, trên mặt Tần Chiến cũng lộ rõ vẻ kích động, nhanh chân đi ra ôm chầm lấy Lục Ly:
- Huynh đệ tốt!
Ở Hỗn Độn Đảo, Lục Ly bị sáu đại thế lực vây công, bọn Tần Chiến chẳng dám nói nửa lời. Ngoài ra lúc này thân phận địa vị Lục Ly đã khác, Tần Chiến không dám đối đãi với Lục Ly nhu trước, bởi thế vừa nãy mới không dám chủ động chào hỏi với Lục Ly.
Một câu “huynh đệ” của Lục Ly khiến Tần Chiến thiếu chút lệ nóng doanh tròng, Lục Ly vẫn là Lục Ly khi trước, thân phận địa vị tuy thay đổi, người lại vẫn không thay đổi.
Nếu nói trước đây Lục Ly và Tần Chiến kết giao, Lục Ly tính là trèo cao. Thì giờ đây Tần Chiến và Lục Ly kết giao, lại tính là Tần Chiến trèo cao. Tần gia không quá cường đại, Tần Chiến cũng không được tính là công tử đỉnh cấp tại Nhị trọng thiên, trong khi lúc này Lục Ly lại như mặt trời ban trưa, là nhân vật đỉnh cấp trong thế hệ tuổi trẻ Nhị trọng thiên.
- Chào Quỳnh tiểu thư, chào Mộc tiểu thư!
Lục Ly chủ động chào hỏi với Quỳnh tiểu thư Mộc tiểu thư, ánh mắt Quỳnh tiểu thư nhìn Lục Ly mục quang phức tạp, trước đây nàng còn thuyết phục Tần Chiến ít giao du với Lục Ly, giờ mới phát hiện trước đây mình sai đến cỡ nào.
Mộc tiểu thư lại không có nhiều cố kỵ như vậy, nàng sảng giọng nói:
- Lục công tử, ngươi còn nợ ta một món nợ ân tình đấy nhé.
Lục Ly nhịn không được bật cười, gật đầu nói:
- Mộc tiểu thư, lời Lục mỗ đã nói ra há có thể nuốt lời, chừng nào ngươi có gì cần hỗ trợ cứ tới tìm ta.
Một đám công tử tiểu thư xông tới, hàn huyên tán gẫu với Lục Ly Cam Lâm. Lục Ly tùy tiện ứng phó một phen, ngồi xuống ngọc đài ngay bên cạnh Tần Chiến.
Vốn Thiên Âm Cung còn chuẩn bị cho Lục Ly vị trí cao nhất, lại không ngờ Lục Ly ngồi ở đây, khiến rất nhiều công tử tiểu thư ngồi ở mặt trên như đứng đống lửa, như ngồi đống than...
Lục Ly và Cam Lâm đều không ngờ bọn hắn lại được hoan nghênh như vậy, nguyên một đám công tử tiểu thư đều xoay vòng quanh bọn hắn.
Nhất là Lục Ly, rất nhiều tiểu thư mắt sáng nhìn, nhìn hắn đầy vẻ lấy lòng. Hắn thậm chí hoài nghi, nếu mình phát ra ám thị nào đó, những tiểu thư này liệu có chủ động tắm rửa sạch sẽ tự dâng lên cửa?