Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Rất nhanh hai người liền nghĩ thông, sau trận chiến tại Hỗn Độn Đảo, mặc dù ngoài mặt cách cục Nhị trọng thiên không có gì thay đổi, nhưng trong bóng tối lại đã có biến hóa rất lớn.
Đại Ma Vương trở thành đệ nhất nhân không thể tranh cãi, Thiên Ma Đảo cũng trở thành thế lực đỉnh cấp nhất. Mặc dù Đại Ma Vương tỏ rõ không có ý tranh bá, nhưng con người nàng hành sự cổ quái, không theo lẽ thường, tỷ như nàng giả mạo Y tiểu thư đi tham dự Thiên Tài Chiến chẳng hạn...
Bởi thế Đại Ma Vương được các đại thế lực nhận định là người không thể trêu chọc, nếu Đại Ma Vương đã không thể trêu chọc, vậy người dưới tay Đại Ma Vương tự nhiên cũng không thể trêu chọc, nhất là Lục Ly!
Rất nhiều người đã đặt cho Lục Ly một ngoại hiệu, Tiểu Ma Vương!
Lục Ly đại náo Phong Bạo Hải Vực, chém giết hai tên Thần Tử, thậm chí dám cầm Huyền Vũ Quả mua mạng điện chủ Hắc Viêm Điện, tộc trưởng Phó gia tộc. Tới Hỗn Độn Đảo lại chém giết Long Thí Thiên và Vân Khai Nguyệt, phong cách hành sự không khác gì Đại Ma Vương, chẳng có chút cố kỵ nào. Then chốt là sau lưng hắn còn đứng một “Doãn Thanh Ti” lai lịch bí ẩn, một Tu La lão nhân cảnh giới Tứ Kiếp.
Ngoài ra, Đại Ma Vương vì hắn mà chém giết Vân Xuy Tuyết, còn nện nát phân thần Phượng Hậu!
Một tên tiểu võ giả đến từ hạ vị diện, mặc dù thoạt nhìn không có bất kỳ bối cảnh nào, nhưng tính kỹ ra, bối cảnh lại vô cùng kinh thiên, thực lực bản thân cũng rất khủng bố, hành sự lại không chút cố kỵ.
Người như thế, ai dám trêu chọc?
Đại Ma Vương vì hắn mà lập ra quy củ, người ngàn tuổi trở lên không được tấn công, ngàn tuổi trở xuống có mấy ai là đối thủ của Lục Ly?
Bởi thế Lục Ly được rất nhiều thế lực định vị là người tuyệt đối không thể trêu chọc, đã không thể trêu chọc, vậy chỉ có thể giao hảo. Từ mấy người Tần Chiến thì có thể thấy, Lục Ly đối xử rất tốt với bằng hữu. Có so sánh tương phản như thế, người trong yến hội tự nhiên nghĩ hết mọi cách nhằm giao hảo Lục Ly.
Nghĩ thông suốt điểm này, thái độ Lục Ly dành cho đám công tử tiểu tử muốn giao hảo trước mặt nhạt đi một chút. Nhưng rất nhiều công tử tiểu thư vẫn xếp hàng tới mời rượu hàn huyên, tất cả chỉ để nhằm chạm mặt một phen...
Thái độ Cam Lâm đối với những người này lại tốt hơn rất nhiều, gia phong Cam gia chính là như vậy, đối đãi với ai cũng đều rất tốt. Người Cam gia nhìn như vô hại, nhưng ở thời khắc then chốt, một khi chọc giận, bọn hắn tất sẽ lộ ra răng nanh sắc bén.
Hiện tượng xếp hàng mời rượu kéo dài gần nửa canh giờ mới hết, bởi vì Lô Tuệ đích thân dẫn theo hai người tiến vào. Sau khi hai người kia đi vào, ánh mắt tất cả công tử tiểu thư trong đại điện đều sáng lên, bao gồm cả Lục Ly và Cam Lâm.
Hai người tiến vào kia, các tiểu thư nhìn tên công tử, bọn Lục Ly thì nhìn vị tiểu thư, tròng mắt ai nấy đều sáng rực.
Mấy năm nay Lục Ly tính là duyệt nữ vô số, kiến thức qua rất nhiều mỹ nữ tuyệt đỉnh, bởi thế ánh mắt tương đối cao. Trong đại điện ngồi rất nhiều tiểu thư, bao gồm Lư Tuệ... Tất cả đều được tính là mỹ nữ đỉnh cấp, song hắn vẫn chẳng hề động tâm với một ai.
Nhưng lúc này nhìn thấy nữ tử kia, hắn lại cũng như bao nam nhân bình thường khác, không khỏi có cảm giác kinh diễm, trong lòng dập dờn gợn sóng.
Trên thân nữ tử này không đeo bất kỳ trang sức nào, chỉ khoác một chiếc váy dài màu xanh lam, sạch sẽ mà tinh khôi. Vóc dáng nàng không quá mức nóng bỏng, lại rất cân xứng, đẹp một cách hài hòa.
Mặt nàng cũng không phải loại mỹ lệ khiến người hít thở không thông, điểm thu hút nhất của nàng chính là đôi mắt, đôi mắt như biết nói chuyện, vô cùng có linh khí. Chúng nhân nhìn vào mắt nàng đều cảm thấy bị hấp dẫn, bị sa vào trong đó, không cách nào tự kềm chế.
Tên công tử kia cũng tương tự, trong mắt như có ma lực vô hình, khiến tất cả tiểu thư sa vào, chìm đắm trầm luân.
- Cường giả linh hồn!
Rất nhanh, Lục Ly hồi thần lại, có lẽ là nhờ có sức miễn dịch tương đối cao với mỹ nữ, có lẽ là bởi trong lòng âm thầm có chút giới bị với Trường Tôn gia, thế nên hắn chỉ ngây người phút chốc, sau đó ánh mắt liền khôi phục vẻ tỉnh táo.
Trong lòng khẽ chấn, không khỏi sinh ra đề phòng với tiểu thư và công tử kia. Hai công tử tiểu thư Trường Tôn gia này thật lợi hại, nhất là ở phương diện linh hồn. Nếu vừa rồi hai người động thủ, hắn thậm chí có thể không kịp phản ứng!
Nghĩ tới đây, ánh mắt Lục Ly thoáng lạnh mấy phần, hắn cảm nhận được uy hiếp. Công tử tiểu thư gia tộc đệ nhất quả nhiên không tầm thường, mặc dù khí tức hai người có vẻ chỉ là Tam Kiếp hậu kỳ, nhưng linh hồn cường đại như thế, đoán chừng chiến lực phải sánh ngang Tam Kiếp đỉnh phong.
Trong mắt tiểu thư Trường Tôn gia chớp qua một tia ngạc nhiên, tại trường rất nhiều công tử đều lộ vẻ si mê, lại chỉ Lục Ly là thanh tỉnh, dưới thịnh danh không hư sĩ, danh khí Lục Ly lớn như thế, quả nhiên không thể khinh thường.
Đám công tử tiểu thư tại trường dần tỉnh táo lại, trong mắt rất nhiều người vẫn không giấu được vẻ mê say, đa phần lại đều ngấm ngầm kinh hãi. Nếu vừa rồi hai công tử tiểu thư này động thủ, chúng nhân đoán chừng đều đã chết.
- Chư vị, ta giới thiệu với mọi người một phen.
Lư Tuệ cười tủm tỉm mở miệng nói:
- Vị này là Trường Tôn Vô Khuyết công tử, là đệ nhất công tử trực hệ Trường Tôn gia, vị này là Trường Tôn Như Ngọc tiểu thư, cũng là đệ nhất tiểu thư Trường Tôn gia.
Nguyên một đám công tử tiểu thư lập tức đứng dậy nghênh đón, chỉ có Lục Ly và Cam Lâm là không nhúc nhích. Lục Ly không quan tâm công tử tiểu thư gì hết, ngoài ra hai người này vừa đến đã dùng linh hồn bí thuật, khiến tất cả mọi người trúng chiêu, trong lòng Lục Ly có chút không thích. Cam Lâm gần đây luôn lấy Lục Ly làm đầu, như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, nếu Lục Ly đã không đứng dậy, hắn tự nhiên cũng không đứng.
Người tại trường đều đứng, chỉ hai bọn hắn là ngồi, tự nhiên rất dễ thấy.
Trường Tôn Vô Khuyết và Trường Tôn Như Ngọc hàn huyên một lúc với chúng nhân, sau đó quét mắt nhìn về phía Lục Ly và Cam Lâm. Trường Tôn Vô Khuyết không hề tức giận, ngược lại cười lên đi về phía Lục Ly, chắp tay nói:
- Vị này chính là Lục công tử uy danh hiển hách? Vô Khuyết có lễ.