Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2893 - Chương 2880: Long Tranh Hổ Đấu

Bất Diệt Long Đế Chương 2880: Long tranh hổ đấu

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Trường Tôn Như Ngọc cũng đi tới, cúi người làm lễ vạn phúc, nói:

- Như Ngọc gặp qua Lục công tử.

- Ách?

Rất nhiều công tử tiểu thư trong lầu các đều không giấu được vẻ ngạc nhiên, Lục Ly Cam Lâm không nể mặt, Trường Tôn Vô Khuyết và Trường Tôn Như Ngọc lại chủ động buông xuống kiêu ngạo, đi tới hành lễ với Lục Ly?

- Trường Tôn gia có thể lâu thịnh không suy quả nhiên là có nguyên nhân.

Lục Ly ngấm ngầm gật đầu, hắn có thể cảm nhận được sự khó chịu trong lòng Trường Tôn Vô Khuyết, nhưng đối phương ngoài mặt không tỏ vẻ gì, còn chủ động đến hành lễ với hắn. Thành phủ sâu như thế, đến như Vân Khai Nguyệt đều kém xa.

Xuất thân hào môn đỉnh cấp, chiến lực còn mạnh hơn mình, bị khuất nhục vẫn có thể ẩn nhẫn, nhân vật như thế mới là nhân vật lợi hại.

Một gia tộc muốn không ngừng cường đại, dựa vào cái gì? Dựa vào nhân tài. Nhân tài làm sao mà được? Trừ thiên phú và tài nguyên, quan trọng nhất vẫn là gia giáo...

Rất rõ ràng, gia phong Trường Tôn gia ở Nhị trọng thiên tính là tuyệt đỉnh.

Người Trường Tôn gia hiểu lễ phép như thế, tự nhiên liền tôn lên Lục Ly không hiểu lễ phép, vừa đến đã tự cao tự đại, thậm chí không thèm đứng lên nghênh đón.

Điều này khiến trong lòng Lục Ly càng thêm khó chịu, rõ ràng là người Trường Tôn gia vừa vào cửa đã cho bọn hắn một hạ mã uy, các nàng không nói đạo nghĩa trước, giờ lại biến thành mình không đúng?

Nếu trong lòng đã khó chịu, Lục Ly tự nhiên phải phát tiết một phen, đồng thời hắn cũng muốn nhìn xem công tử tiểu thư Trường Tôn gia rốt cục có thể ẩn nhẫn được bao lâu?

Hắn không đứng dậy mà hờ hững nói:

- Trưởng Tôn công tử, Trưởng Tôn tiểu thư, lễ này Lục mỗ không nhận được. Vừa rồi hai ngươi phóng thích linh hồn bí thuật gì đấy? Có vẻ lợi hại thật đấy, Lục mỗ thiếu chút trúng chiêu, không biết có thể nói qua chút được không?

- Ồ...

Toàn trường lập tức rộ lên tiếng xôn xao, lời này của Lục Ly khiến bầu không khí trong đại điện vốn đang rất tốt bỗng chợt trở nên căng thẳng.

Xưng hiệu Tiểu Ma Vương quả nhiên không đặt sai...

Trưởng Tôn công tử Trưởng Tôn tiểu thư rất nể mặt, Lục Ly lại không nể mặt, thậm chí có thể nói là có chút quá phận!

Đây là cảm giác của chúng nhân tại trường, nếu chỉ là công tử tiểu thư bình thường thì cũng thôi, đằng này đây lại là người Trường Tôn gia, gia tộc số một trong ba mươi sáu đại thế lực Nhị trọng thiên. Hai người này là đệ nhất nhân trong thế hệ trẻ tuổi, đại biểu cho tôn nghiêm Trường Tôn gia, Lục Ly không nể mặt như thế, vậy khác gì đánh mặt Trường Tôn gia đâu?

Sâu trong mắt Trường Tôn Vô Khuyết chớp qua một tia phẫn nộ, nhưng chỉ thoáng chốc liền tan biến, hắn cười cười chắp tay nói:

- Lục công tử nói đùa, đúng là Vô Khuyết và Như Ngọc không đúng, ở đây chúng ta bồi lễ với Lục công tử.

Dứt lời, Trường Tôn Vô Khuyết lần nữa hành lễ, trên mặt Trường Tôn Như Ngọc cũng chớp qua một tia xấu hổ, lần nữa cúi người. Người Trường Tôn gia đã nể mặt như vậy, Lục Ly tự nhiên không thể tiếp tục nắm lấy không tha, đành phải đứng dậy đáp lễ, Cam Lâm cũng đứng dậy theo.

Lúc này bầu không khí ngột ngạt tại trường mới tan biến, rất nhanh hiện trường lại vang lên tiếng cười, chỉ là ánh mắt chúng nhân nhìn Lục Ly dần có chút khác lạ, ánh mắt nhìn hai người Trường Tôn Vô Khuyết Như Ngọc lại có vẻ nhu hòa đi nhiều.

- Lợi hại!

Hết thảy Lục Ly đều nhìn ở trong mắt, người Trường Tôn gia quả nhiên biết ẩn nhẫn, hơn nữa chỉ bằng mấy câu cộng thêm hai lần hành lễ, lại lần nữa cải biến ấn tượng chúng nhân dành cho hắn.

Đoán chừng ở trong mắt chúng nhân, Lục Ly hắn đã biến thành Tiểu Ma Vương ngạo mạn cuồng vọng không nói đạo lý, hai người Trường Tôn Vô Khuyết thì thành công tử tiểu thư đại gia tộc, biết lễ hiểu lễ có phong độ.

Thái độ đám công tử tiểu thư này với hắn thế nào, Lục Ly không thèm để ý, trong lòng hắn không khỏi càng thêm giới bị với người Trường Tôn gia. Co được dãn được mới là anh hùng, có đôi khi mặt mũi rất lớn, đôi khi mặt mũi lại không quá mức quan trọng, kết quả và lợi ích mới là trọng yếu nhất.

Một vài công tử tiểu thư hào môn rất hiểu cách làm náo động bầu không khí, rất nhanh yến hội liền nữa náo nhiệt, tiếng cụng chén giao bôi, tiếng mời rượu vang lên không ngừng, một vị tiểu thư còn đứng ra biểu diễn múa kiếm trước mặt chúng nhân, dẫn lên một mảnh tiếng khen.

Hiện trường theo đó xuất hiện một hiện tượng rất kỳ quái, Lục Ly và Trường Tôn Vô Khuyết Trường Tôn Như Ngọc thành là nhân vật tiêu điểm tại trường, nhưng lại không mấy người đến mời rượu Lục Ly, dù chỉ là mời khách sáo cho có. Trái lại, bên Trường Tôn Vô Khuyết Trường Tôn Như Ngọc lại đứng thành hàng, người người trò chuyện vui vẻ, trái ngược hoàn toàn với bên này.

Vừa rồi người đến tìm Lục Ly mời rượu xếp thành hàng, giờ hai người Trường Tôn gia vừa đến, thế cục liền nghịch chuyển, vô hình như thể đánh mặt Lục Ly.

- Ha ha!

Tần Chiến bưng chén rượu nhích lại gần, thấp giọng nói với Lục Ly:

- Lục công tử của ta, có vẻ tối nay ngươi không được chào đón cho lắm nhỉ?

- Ha ha!

Lục Ly khẽ cười, dốc cạn chén rượu trong tay, thấp giọng nói:

- Nói cứ như thể lúc nào ta cũng được chào đón vậy? Giờ đã đỡ hơn nhiều rồi, trước đây không ít người còn muốn ăn tươi nuốt sống ta cơ!

- Cũng phải...

Tần công tử nhịn không được cười lên, ánh mắt như có thâm ý nhìn Trưởng Tôn Vô Khuyết đang cười nói vui vẻ phía đối diện, nói:

- Là cao thủ đấy, không chỉ thực lực mạnh, thủ đoạn cũng rất lợi hại.

- Đúng vậy, cam bái hạ phong, tự thẹn không bằng.

Lục Ly khẽ gật đầu, rốt cuộc hắn không phải xuất thân đại gia tộc, có thể tính là đi lên từ lùm cỏ, loại bản sự chưởng khống thế cục trong lúc nói cười thế này hắn không biết, cũng không học được.

Chó cắn người không sủa!

Lục Ly ngấm ngầm đề cao cảnh giác với tên công tử Trường Tôn gia này, ngày sau có quan hệ gì với đối phương cũng phải cẩn thận, bằng không bị hắn lừa giết đều không biết.

Yến hội kéo dài đến nửa đêm mới tán đi, đến sau không náo ra phong ba nào nữa, Lục Ly rất đê điệu, một mực ngồi uống rượu, không tiếp tục nảy sinh xung đột với Trường Tôn Vô Khuyết.

Bình Luận (0)
Comment