Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly không có dị động, hắn nửa nằm trên giường, nhìn qua bên này, trong mắt chất đầy nhục dục, cảnh đó khiến nội tâm Trường Tôn Như Ngọc dần bình tĩnh lại, chỉ là có chút thẹn ngượng.
Người háo sắc như thế, Trường Tôn gia lại tiêu tốn đại giá lôi kéo hắn, làm vậy liệu có đáng?
Lề mề trong nước suốt nửa canh giờ, Trường Tôn Như Ngọc mới choàng khăn tắm đi ra. Mỹ nhân đi tắm, cảnh tượng sao mà mê người, tắm rửa xong, da thịt Trường Tôn Như Ngọc càng trơn nhẵn như ngọc, đoán chừng bất cứ nam tử nào nhìn thấy cảnh tượng khắc này đều sẽ phải điên cuồng.
Trường Tôn Như Ngọc nhắm mắt, từng bước đi tới bên giường, có lẽ bởi vì khẩn trương quá độ mà thân thể khẽ run lên, hô hấp cũng dồn dập gấp rút. Chẳng qua trong lòng Trường Tôn Như Ngọc vẫn vạn phần giới bị, thủ đoạn Lục Ly rất nhiều, nàng không muốn bị Lục Ly ám toán.
Lộc cộc, lộc cộc!
Yết hầu Lục Ly bắt đầu chuyển động, nuốt lấy từng ngụm nước bọt, hô hấp cũng trở nên dồn dập. Hắn dịch sang bên cạnh một chút, vỗ vỗ lên giường nói:
- Như Ngọc, qua tối nay, ngươi chính là thê tử của ta, ta nhất định sẽ đối đãi thật tốt với ngươi.
- Hi vọng Lục công tử đừng gạt ta.
Trường Tôn Như Ngọc cắn chặt trắng ngà ngồi xuống bên giường, cả người càng thêm run rẩy, mặc dù ở gia tộc từng được tiếp nhận rất nhiều huấn luyện, tâm lý cũng chấp nhận cảnh hôm nay, nhưng nàng vẫn còn là tấm thân xử nữ, gặp phải chuyện như vậy khó tránh khỏi sẽ căng thẳng.
Bàn tay Lục Ly lướt đến, nhẹ nhàng ôm lấy vai ngọc, Trường Tôn Như Ngọc càng căng cứng, trong lòng cũng càng thêm đề phòng. Nếu Lục Ly dám động thủ, nàng sẽ phóng thích công kích như lôi đình, khiến hắn chết không chỗ chôn.
Lục Ly lại không làm loạn, mà từ phía sau nhẹ nhàng ôm lấy Trường Tôn Như Ngọc, hai người đều khoác khăn tắm, song khăn tắm không quá dày, bởi thế cả hai đều có cảm giác, nhất là Lục Ly, cảm giác càng thêm chân thực!
- Yên tâm đi!
Lục Ly đưa tay kéo mặt Trường Tôn Như Ngọc quay về phía mình, sau đó nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên má nàng, ôn nhu nói:
- Một ngày vợ chồng trăm ngày ân, Lục Ly ta đối xử với nữ nhân của mình như thế nào, chẳng lẽ các ngươi không điều tra qua? Sau tối nay ngươi chính là nữ nhân của ta, ta cũng thành là người Trường Tôn gia, về sau tự nhiên một lòng một dạ hiệu lực cho Trường Tôn gia.
- A...
Trường Tôn Như Ngọc đột nhiên phát hiện một cánh tay âm thầm đi vào, bắt lấy nơi chưa từng bị ai nắm qua kia của nàng, cả người nàng bỗng chợt nhũn ra, cảm giác như bị điện giật.
- Ai ..
Trong lòng nàng khẽ thở dài, mặc dù không biết vì sao gia tộc lại làm vậy, nhưng thân là nữ tử Trường Tôn gia, đây chính là số mệnh của nàng. Nếu Lục Ly đã chọn hợp tác, vậy nàng đành phải làm nữ nhân của Lục Ly.
- Hả...
Lát sau, Trưởng Tôn Như Ngọc đang nhắm mắt chuẩn bị chấp nhận số phận chợt đột nhiên mở mắt ra, trong mắt phượng hiện đầy sát khí.
Vừa rồi nàng cảm ứng được trong thân thể Lục Ly có năng lượng kỳ dị ba động, cái lúc thế này không đi hưởng thụ thời khắc xuân tiêu, lại vận dụng năng lượng kỳ dị?
- Tìm chết!
Nàng mở mắt, nhìn thấy tròng mắt Lục Ly tỉnh táo dị thường, nào có nửa điểm động tình? Nàng lập tức phẫn nộ không thôi, cả người đều bị Lục Ly nhìn hết, cũng sờ khắp, giờ lại phát hiện Lục Ly căn bản không có dự định thần phục, há có thể không giận cho được?
Ông!
Hai mắt sáng rực, trong linh hồn hồn lực mênh mông tràn ra, thủ đoạn mạnh nhất của Trường Tôn gia chính là công kích linh hồn, ở cự ly gần thế này, nàng tin tưởng muốn giết chết Lục Ly là điều hết sức đơn giản.
Hưu!
Hai luồng quang trụ lóe lên một cái rồi tan biến, tiến vào trong mắt Lục Ly, bí thuật cuồng bạo bắt đầu xung kích linh hồn Lục Ly, Trường Tôn Như Ngọc tin tưởng giây sau Lục Ly sẽ biến thành một cỗ thi thể.
- Lạt thủ tồi hoa, chuyện thế này đã bao năm Lục mỗ không làm, hôm nay nhất định phải làm lại một phen mới được!
Tiếng thở dài khe khẽ vang lên, trên mặt Trường Tôn Như Ngọc lộ rõ vẻ chấn kinh, công kích linh hồn cường đại của nàng lại không có hiệu quả với Lục Ly?
Xùy!
Từ trên tay Lục Ly đang đặt nơi bụng Trường Tôn Như Ngọc đột nhiên tuôn ra một đạo năng lượng màu trắng, nháy mắt, năng lượng kia tiến vào thân thể nàng, sinh mệnh bản nguyên trong người nàng cứ thế khoái tốc tan biến.
- Không!
Trong mắt nàng hiện đầy sợ hãi, sau đó dùng hết toàn lực gầm lên:
- Người đâu, mau tới, xé xác Lục Ly cho ta!
Ầm!
Bàn tay Lục Ly vung lên, cả người Trường Tôn Như Ngọc bị đánh bay, vốn khăn tắm đã bị Lục Ly mở ra, cứ thế triệt để trần truồng lăn lộn trên đất.
Tuy Lục Ly trúng độc, lực lượng nhục thân suy nhược, nhưng để uẩn còn đó, một tát kia nhẹ nhàng đánh bay Trường Tôn Như Ngọc lên tường, bởi vì trên tường có cấm chế, bởi thế lại bị bắn ngược trở về.
- Chết rồi...
Ánh mắt Trường Tôn Như Ngọc dần trở nên ảm đạm, muốn giãy dụa đứng dậy mà không được, cảm nhận bản nguyên sinh mệnh trong thân thể từ từ trôi đi, khóe miệng nàng nhếch lên một tia cười khổ, nàng đã quá xem thường Lục Ly.
Vốn tưởng rằng thần lực bị phong ấn, lực lượng nhục thân bị áp chế, bằng vào công kích linh hồn vô cùng cường đại của mình, Lục Ly sẽ thành một tên phế vật. Lại không ngờ trong người Lục Ly còn có Hỗn Độn chi khí kỳ dị, nhẹ nhàng diệt sát mình.
Trên thực tế, ở trận chiến Hỗn Độn Đảo, sở dĩ Lục Ly tiêu diệt được Vân Chiến Thiên cũng là nhờ Hỗn Độn chi khí. Chẳng qua Trường Tôn Như Ngọc tưởng rằng Lục Ly có bảo vật nào đó làm chỗ dựa, hoặc là Đại Ma Vương âm thầm ra tay hỗ trợ. Bằng không lấy sức Lục Ly làm sao có thể là đối thủ của Tam Kiếp đỉnh phong? Nếu hắn có được chiến lực cường hoành như vậy, tại sao lúc khai chiến với Vân Khai Nguyệt lại thê thảm đến vậy?
Một đứa nhà quê tới từ Thần Giới, đến Nhị trọng thiên không tới mười năm, chiến lực lại có thể áp chế Tam Kiếp đỉnh phong? Việc này có cho tiền Trường Tôn Như Ngọc cũng không tin. Then chốt nhất chính là Hỗn Độn chi khí phá hủy sinh mệnh bản nguyên, một tên võ giả làm sao có thể khống chế được? Dù khống chế được cũng không phải loại người như Lục Ly có thể làm.