Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thẳng đến lúc này nàng mới phát hiện mình sai, chỉ là hết thảy đều đã muộn, cường giả chiến đấu với nhau, chỉ một sai lầm cũng đủ để trí mạng.
Oanh!
Trọn cả thành bảo lấp lánh quang mang, tiếng rống vừa rồi của Trường Tôn Như Ngọc tựa hồ mang theo một tia lực lượng linh hồn, người bên ngoài nghe được, lập tức tiến hành oanh kích cấm chế thành bảo.
Rầm rầm rầm!
Mười người đồng loạt oanh kích cấm chế, dẫn lên động tĩnh rất lớn, nguyên nửa thành trì đều bị kinh động, vô số thần niệm quét tới. Sau khi phát hiện là người Trường Tôn gia, những người kia đều không động, mặc dù trong thành không thể động võ, nhưng quy củ này chỉ nhắm đến người bình thường, không bao gồm người thế lực cường đại nhất Nhị trọng thiên, Trường Tôn gia.
Oanh!
Cấm chế thành bảo không tính quá mạnh, rất nhanh liền bị phá mở, tiếp đó bên trong thành bảo bắn ra một đạo bạch quang, sau lưng bạch quang có cánh chim, còn khoác khăn tắm, nhìn rất quái dị.
- Người Thiên Âm Cung, trong thành có kẻ hành thích Lục mỗ, các ngươi có định quản hay không?
Tiếng quát khẽ vang lên, tiếng quát này rất lớn, vang vọng khắp toàn thành. Thần niệm rất nhiều cường giả trong thành một mực khóa chặt bên này, khi người kia vừa xông ra, vô số người biến sắc.
- Người Trường Tôn gia, các ngươi thật lớn mật, lại dám ám sát Lục Ly?
Tiếng rống càng phẫn nộ truyền ra từ trong một trang viên, Cam Lâm mang theo hai tên trưởng lão tức tối bay vụt lên.
Đồng thời với đó, từ rất nhiều thành bảo trong thành, vô số cường giả bay vụt lên, một lão giả trong đó rống to:
- Người Trường Tôn gia, mau dừng tay, bằng không chúng ta đành phải đắc tội.
Hoa!
Đã nửa đêm, trong thành vốn rất yên ắng, lúc này lại đột nhiên náo động. Người Trường Tôn gia ám sát Lục Ly, còn ra tay ở ngay trong thành, phải biết tối nay trong thành có rất nhiều công tử tiểu thư.
Hưu hưu hưu!
Mười tên thanh niên Trường Tôn gia kia lại không quản không nhìn, cả đám đồng loạt phóng thích bí thuật linh hồn, khóa chặt tấn công Lục Ly. Thủ đoạn mạnh nhất của Trường Tôn gia chính là bí thuật linh hồn, ở Nhị trọng thiên, nói công kích linh hồn của bọn hắn thứ hai, không ai dám nhận thứ nhất.
Lúc mười người phá toang cấm chế, phát hiện thi thể Trường Tôn Như Ngọc, ai nấy đều phẫn nộ không thôi, cái gì đều không quản, trước giết Lục Ly lại nói.
Mười đạo quang mang bay tới, thoáng chốc đã tiến vào trong thân Lục Ly. Nhưng mười đạo công kích linh hồn cường đại này lại như trâu đất xuống biển, không cuộn lên được nửa điểm gợn sóng.
Hưu!
Thần lực Lục Ly bị áp chế, nhưng tốc độ Long Dực vẫn cực nhanh, hắn hóa thành một đạo bạch quang phóng tới chỗ trưởng lão Thiên Âm Cung.
Khoan nói thần lực hắn bị áp chế, dù thần lực và nhục thân không bị áp chế, mười người vây công thế này, hắn cũng lành ít dữ nhiều. Hắn đã sớm tính kỹ đường lui, bên trong Thiên Âm Thành có chí ít mấy tên Tam Kiếp đỉnh phong, chỉ cần hắn sống sót đến chỗ đám người này liền có thể giữ được mạng.
- Ách? Như Ngọc...
Một tiếng bi hống vang lên, tiếp sau từ trong biệt viện, Trường Tôn Vô Khuyết dẫn theo hai người bay vút ra, thoáng chốc đã xông vào trong phế tích bế lên Trường Tôn Như Ngọc nay đã biến thành một bộ thi thể.
Vốn đang không ai chú ý tới trong phế tích, nhưng tiếng hô của Trường Tôn Vô Khuyết vừa phát ra, vô số thần niệm lập tức quét tới. Đợi khi nhìn thấy Trường Tôn Như Ngọc không mảnh vải che thân, khí tức hoàn toàn không còn, trong thành lần nữa rộ lên tiếng xôn xao.
Vô số công tử trợn tròn mắt, thân hình Trường Tôn Như Ngọc quá hoàn mỹ, ngực, eo, rồi thì da thịt trơn nhẵn như ngọc... đáng tiếc mỹ nhân như thế lại chết, là đứa trời đánh nào dám ra tay với nàng?
- Tất cả mọi người nghe lệnh!
Trường Tôn Vô Khuyết lấy ra một chiếc áo bào che lại di thể Trường Tôn Như Ngọc, sau đó phẫn nộ rống to:
- Không tiếc bất cứ giá nào, tru sát Lục Ly cho ta!
- Tru sát Lục Ly?
Người bên trong thành bừng tỉnh đại ngộ, xem ra Trường Tôn Như Ngọc là do tên cầm thú Lục Ly kia giết? Thần niệm chúng nhân quét tới, phát hiện Lục Ly khoác khăn tắm, lại liên tưởng đến cảnh Lục Ly bay ra từ trong thành bảo, rất nhiều người lập tức não bổ rất nhiều cảnh tượng.
Trường Tôn Như Ngọc hoan lạc với Lục Ly, sau đó không biết vì nguyên nhân gì, Lục Ly đột nhiên hạ đòn sát thủ, giết luôn Trường Tôn Như Ngọc.
Cầm thú, cầm thú a!
Ăn xong liền chùi mép vô tình, mới nãy còn đang hoan lạc, đảo mắt đã trở mặt không nhận người, nữ tử yểu điệu như thế, thương yêu còn không kịp, thế mà lại cam tâm hạ đòn sát thủ?
Lục Ly tung mình bay vụt đến, xông vào trong đám cường giả Thiên Âm Cung. Lúc này cường giả Thiên Âm Cung cũng hoảng. Trường Tôn Như Ngọc chết rồi, Trường Tôn gia tất phát nộ, giờ Trường Tôn Vô Khuyết đã bạo tẩu, bọn hắn rốt cuộc nên giúp bên nào?
Giúp Lục Ly liền đắc tội Trường Tôn gia, giúp Trường Tôn gia liền đắc tội Đại Ma Vương, bọn hắn tiến thoái lưỡng nan a.
Hưu hưu hưu!
Mười tên thanh niên kia khoái tốc đuổi theo Lục Ly, hai lão giả bên cạnh Trường Tôn Vô Khuyết cũng động thủ, hóa thành hai đạo Cuồng Long bay vụt tới. Chỉ là vừa mới bay lên cao không, Trường Tôn Vô Khuyết như chợt đột nhiên nhớ ra điều gì, truyền âm nói:
- Hai vị trưởng lão đừng động thủ, việc này để ta ra tay là được rồi.
Tuy Trường Tôn Vô Khuyết phẫn nộ vô cùng, nhưng còn chưa đánh mất lý trí. Động thủ trong Thiên Âm Thành cũng không sao, nhưng làm trái quy củ Đại Ma Vương lại rắc rối to. Nơi này có mười tên thanh niên đỉnh cấp của Trường Tôn gia, cộng thêm với hắn, chẳng lẽ còn không giết được Lục Ly?
Hắn thấy trong thân thể Lục Ly không có thần lực ba động, xem ra đã trúng kịch độc, một kẻ trong người có độc, mười một người bọn hắn là đủ để đối phó rồi.
Ầm!
Cam Lâm dẫn theo lão giả xông tới chặn đường người Trường Tôn gia, chẳng qua chiến lực hai lão giả này chỉ tương đương Hạ lão, bị hai tên thanh niên phóng thích hai đạo công kích linh hồn, sau đó tung chưởng nhẹ nhàng đánh bay.
Ầm!
Rất nhanh Cam Lâm cũng bị đánh bay, chiến lực Cam Lâm không sai, nhưng so với mười tên thanh niên được Trường Tôn gia tỉ mỉ bồi dưỡng ra được này thì còn kém chút.