Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Binh khí bị nhẹ nhàng đánh bay, nhưng từ trong binh khí lại bay ra mấy trăm Hư Không Trùng, khiến chúng nhân không khỏi biến sắc.
- A...
Trường Tôn Vô Khuyết phát hiện trong thanh binh khí bay ra một con sâu róm, chính là côn trùng tấn công hắn lúc trước, hắn vội kinh hãi quát khẽ:
- Trưởng Tôn Đường cẩn thận!
Đáng tiếc, hắn kêu lên quá trễ, Cổ Vương đã bay đến sau ót người kia, tiếp đó nhẹ nhàng cắn ra một lỗ nhỏ chui vào, tên thanh niên cứ thế ầm vang ngã rạp xuống đất, thất khiếu chảy máu, rất nhanh liền không còn hơi thở.
- Hai vị trưởng lão!
Mắt Trường Tôn Vô Khuyết chớp qua một tia tàn khốc, cắn răng ra lệnh:
- Mời ra tay nắm xuống Lục Ly!
Hai tên trưởng lão vốn định phóng tới chỗ bảy người kia, lúc này lại liếc mắt nhìn nhau, nét mặt hiện rõ vẻ ngập ngừng. Nếu hai người động thủ với Lục Ly, vậy chính là làm trái quy củ Đại Ma Vương định ra, nếu Đại Ma Vương tìm tới Trường Tôn gia, đến lúc đó Trường Tôn gia tất sẽ phiền phức to.
- Động thủ!
Trường Tôn Vô Khuyết rống giận:
- Ta gánh chịu hết thảy trách nhiệm, đây là mệnh lệnh.
Trường Tôn Vô Khuyết vừa dứt lời, trên thân hai tên trưởng lão lập tức cuộn trào sát khí, tuy bọn hắn là trưởng lão Trường Tôn gia, nhưng thân phận địa vị so với Trường Tôn Vô Khuyết thì vẫn kém xa. Lần này trước khi đi gia chủ đã đích thân dặn dò, bất kỳ ai bất kỳ chuyện gì đều phải hành sự theo lệnh Trường Tôn Vô Khuyết.
Hai tên trưởng lão hóa thành hai đạo tàn ảnh, một trái một phải vọt tới Lục Ly, tốc độ hai tên Tam Kiếp đỉnh phong quá nhanh, Lục Ly căn bản trốn không thoát!
Ông!
Từ trong Thần Sơn, Hư Không Trùng bay ra rợp trời, ùn ùn cuốn tới hai tên trưởng lão, chỉ là dưới toàn lực của hai tên trưởng lão, Hư Không Trùng há có thể ngăn đỡ được?
Trong tay một tên trưởng lão xuất hiện một lá cờ, cờ xí mở ra, cuốn lên, mấy ngàn Hư Không Trùng thoáng chốc bị cuốn bay. Người còn lại thì thân hình trực tiếp hóa thành hư ảnh, xuyên qua đám Hư Không Trùng, khoái tốc lao tới trước mặt Lục Ly.
Lục Ly biết tránh không thoát, đành tận lực điều động năng lượng trong cơ thể, trùng trùng đánh ra một quyền. Trong thân trúng độc, lực lượng nhục thân giảm mạnh, một quyền lúc này chỉ có lực đạo bằng nửa lúc bình thường.
- Hừ!
Tên trưởng lão kia hừ lạnh một tiếng, trong tay sáng lên hào quang, từng đạo thần lực mênh mông hội tụ nơi nắm tay, sau đó đột nhiên bùng lên, trùng điệp bắn đến trên tay Lục Ly.
- Rầm rầm rầm!
Nắm tay Lục Ly vốn đã bị thương, giờ triệt để nổ nát, một tay đứt gãy, nhục thân hắn vô cùng cường đại, lại bị một chiêu nện gãy cánh tay, toàn bộ nắm tay bị nổ nát vụn, đủ thấy trưởng lão này mạnh đến mức nào.
- Ta còn cách Tam Kiếp đỉnh phong một quãng rất xa...
Lục Ly khe khẽ thở dài, xem ra hôm nay phải chết ở đây rồi, bị hai tên trưởng lão này bắt lại, Trường Tôn Vô Khuyết tất sẽ đích thân ra tay giết hắn.
Cam Lâm đã thông báo Phủ Ma, đoán chừng lúc này Phủ Ma chính đang mở ra Vực môn truyền tống tới. Nhưng nơi này cách Thiên Ma Đảo tương đối xa, dù mở ra Vực môn, muốn tới cũng cần thời gian.
- Giết chết hắn!
Trường Tôn Vô Khuyết không đích thân tới động thủ mà phẫn nộ gầm lên:
- Xa trưởng lão, giết chết hắn, hết thảy trách nhiệm ta gánh.
Trưởng lão một quyền kích thương Lục Ly lại thoáng ngập ngừng, trách nhiệm Trường Tôn Vô Khuyết tới gánh? E là sau cùng xảy ra chuyện, người bối nồi sẽ là hắn. Nhưng Trường Tôn Vô Khuyết đã nói vậy rồi, nếu hắn chống lệnh, ngày sau sợ rằng khó mà yên thân ở Trường Tôn gia.
- Chết đi!
Cuối cùng, hắn cắn răng thúc giục thần lực, khoái tốc đuổi tới chỗ Lục Ly. Đắc tội Đại Ma Vương, cùng lắm thì đi Tam trọng thiên, Trường Tôn gia lại có quan hệ không sai với một đại thế lực ở Tam trọng thiên, hắn có đi Tam trọng thiên cũng khó thoát được. Nếu không nghe lệnh Trường Tôn Vô Khuyết, hắn liền lăn lộn hết nổi ở Trường Tôn gia. Hơn nữa người nhà tộc nhân hắn đều ở Trường Tôn gia...
Oanh!
Lại một kích, cả người Lục Ly bị nện bay, lần này ngay cả Long Dực cũng bị nổ nát, toàn thân be bét máu thịt. Chiến lực Tam Kiếp đỉnh phong khủng bố dị thường, Lục Ly lại trúng độc, khả năng phòng ngự của nhục thân giảm mạnh, có thể gánh một kích từ Tam Kiếp đỉnh phong mà không chết đã khiến rất nhiều người ngạc nhiên.
- Lục Ly!
Cam Lâm bay tới muốn giúp một tay, lại bị Trường Tôn Vô Khuyết tung chưởng đánh bay, đành chỉ biết rống giận từ xa:
- Lão cẩu Trường Tôn gia, các ngươi dám giết Lục Ly, đại nhân sẽ tru sát toàn tộc các ngươi!
Vốn có hai tên Tam Kiếp đỉnh phong phóng đến chỗ Lục Ly, một người trong đó tốc độ hơi chậm chút, rốt cuộc từ đầu đến cuối luôn là người còn lại ra tay, vậy cứ để hắn tru sát Lục Ly là được.
Xa trưởng lão vừa mới động thủ đang định lần nữa ra tay tru sát Lục Ly, nghe được câu này, trong lòng không khỏi ngập ngừng, uy danh Đại Ma Vương quá thịnh, trong lòng hắn cũng có lo lắng.
- Trường Tôn Vô Khuyết, cùng chết đi!
Bên trong phế tích, Lục Ly tóe bắn ra, lần nữa cường hành ngưng tụ Long Dực, như một mũi tên nhọn phóng đến Trường Tôn Vô Khuyết.
Xa trưởng lão gần đó lập tức kinh hãi, khoái tốc đuổi theo, trong tay cuộn trào thần lực, lại không phóng ra quyền này. Tròng mắt hắn chợt lóe, thân hình nhanh chóng áp sát Lục Ly, ý đồ bắt lại, muốn giết cứ để Trường Tôn Vô Khuyết đi giết, như thế ngày sau Đại Ma Vương tìm đến gây sự, tội của hắn cũng nhẹ chút.
Hưu!
Lục Ly bị thương nặng, tốc độ chậm mấy phần, thoáng chốc liền bị Xa trưởng lão đuổi kịp, hắn giơ lên nắm đấm nện tới sau lưng, tay còn lại chộp lên đầu Lục Ly.
- Hắc hắc!
Lúc này, Lục Ly đột nhiên quay đầu, khẽ nở nụ cười với Xa trưởng lão, bởi vì trên mặt hắn be bét máu, thế nên nụ cười nhìn có vẻ quỷ dị vô cùng. Hai cánh mở ra, trên tay xuất hiện khí lưu màu trắng, đột nhiên vỗ tới Xa trưởng lão.
- Ách!
Xa trưởng lão khẽ run lên, trong lòng có dự cảm chẳng lành, nhưng Lục Ly ở cách quá gần, thoáng chốc đã bay đến. Hắn đành phải cắn răng ngưng tụ thần lực lên nắm đấm, hung hăng nện tới Lục Ly.
Hưu!
Mấy đạo khí lưu màu trắng bay vụt ra, chớp mắt đã tiến vào trong người Xa trưởng lão.