Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đại Ma Vương lại không truyền xuống bất kỳ mệnh lệnh nào, cũng không có ý chủ động xuất kích, mà chỉ để Phủ Ma truyền lệnh, triệu tập toàn bộ võ giả Nhị Kiếp trở lên đến Thiên Ma Thành, tùy thời chuẩn bị khai chiến.
Phủ Ma là chiến tướng số một dưới tay Đại Ma Vương, mệnh lệnh của hắn đại biểu cho ý của Đại Ma Vương. Lập tức vô số võ giả Thiên Ma Đảo ùn ùn kéo đến Thiên Ma Thành, bọn họ không có nửa điểm sợ hãi, ngược lại ai nấy đều hưng phấn không thôi.
Có thể cùng theo Đại Ma Vương xuất chiến, đây là vinh dự cho người Thiên Ma Đảo.
Ba ngày sau Trường Tôn gia xuất động, hơn hai trăm cường giả Tam Kiếp dẫn theo mười mấy vạn đại quân chính thức tấn công Thiên Ma Đảo. Mười mấy vạn người ngồi trên mấy ngàn chiến thuyền, trùng trùng điệp điệp, che rợp bầu trời, khí tức các cường giả phóng thích ra khiến không gian bốn phía trở nên ngưng trọng và đè nén dị thường.
Sau khi người Trường Tôn gia tiến vào Thiên Ma Đảo, Đại Ma Vương lại vẫn chưa từng đi ra, chỉ truyền lệnh cho võ giả trên đường quân đội Trường Tôn gia tiến tới tản ra, đừng khai chiến trực diện, cứ thế thả cho quân đội Trường Tôn gia kéo đến Thiên Ma Thành.
Mệnh lệnh truyền xuống, trên đường quân đội Trường Tôn gia không gặp bất kỳ phản kháng nào, gia chủ Trường Tôn gia cũng không để đại quân tản ra tấn công xung quanh, mà mang theo đại quân đến thẳng Phi Thiên Ma Thành.
Không giết chết Đại Ma Vương, dù có bình định trọn cả Thiên Ma Đảo cũng là vô nghĩa, chỉ cần giết Đại Ma Vương, bình định Thiên Ma Đảo liền dễ như trở bàn tay.
Trinh sát vô số gia tộc bám theo đại quân Trường Tôn gia, bọn hắn truyền về tin tức trên đảo, rất nhiều đại thế lực không khỏi kinh nghi. Lần này tại sao Đại Ma Vương lại không chủ động xuất kích? Chẳng lẽ nàng có bố trí nào đó ở Thiên Ma Thành? Muốn mượn nhờ Thần Văn và địa lợi để chặn đánh quân đội Trường Tôn gia?
Rất nhiều cường giả muốn tiến vào Thiên Ma Đảo để chứng kiến trận chiến này, nhưng nghĩ đến quy củ Đại Ma Vương định ra, bọn hắn tiến vào, một khi Trường Tôn gia chiến bại, e rằng có muốn ra cũng không được.
Hai ngày sau, mười mấy vạn quân đội Trường Tôn gia đến Thiên Ma Thành, Đại Ma Vương rốt cục xuất hiện, thân khoác chiến giáp màu đen, mang theo mặt nạ Ma Vương, tay cầm Ma Vương Thương.
- Đại nhân uy vũ, đại nhân uy vũ!
Mấy chục vạn quân đội võ giả trong thành đồng loạt quỳ xuống rống to, nét mặt ai nấy tràn đầy sùng bái, bọn hắn tin tưởng chỉ cần đi theo nữ nhân này, bất kỳ kẻ địch nào ngăn ở trước mặt đều bị đánh tan tành.
- Xuất kích, giết sạch địch nhân tới xâm lấn lần này!
Đại Ma Vương vung lên trường thương, đi đầu xông tới, như một thanh lợi kiếm sắc bén đâm vào trong hàng ngũ cường giả Trường Tôn gia, sau lưng, mấy chục vạn quân đội và cường giả lập tức cùng theo, đại hỗn chiến bắt đầu.
- Đại Ma Vương, chúng ta đi lên đánh một trận, dưới này để đám con nít chơi với nhau!
Một tiếng nói già nua vang lên, tiếp đó từ trong chiến trường, một lão giả lưng gù bay ra. Hắn trực tiếp lên thẳng cao không vạn trượng, khí tức cuồng bạo trên người tràn ngập ra, khiến đám người Phủ Ma bên dưới bất giác cảm thấy đè nén.
- Quả nhiên là Thiên Thần Tứ Kiếp!
Phủ Ma và bọn Đao Ma liếc nhau, lại không quá mức để tâm, nếu Trường Tôn gia chỉ có một tên cường giả Tứ Kiếp, như vậy mười mấy vạn người kéo tới hôm nay đều phải nằm lại Thiên Ma Đảo.
Hưu!
Đại Ma Vương tung mình bay lên, nàng không nhìn lão bất tử Trường Tôn gia, mà đảo mắt nhìn sang bầu trời hướng bắc, tiếng nói không chút nào tâm tình ba động vang lên:
- Ba vị đã từ Tam trọng thiên xuống đây rồi thì không cần che giấu làm gì. Tới đi, để bản tọa nhìn xem ngoại viện Trường Tôn gia mời tới rốt cục lợi hại thế nào?
- Ách?
Bọn Phủ Ma nhìn lên cao không, ai nấy đồng loạt biến sắc, khó trách lần này Trường Tôn gia dám gióng trống khua chiêng tấn công Thiên Ma Đảo như thế, thì ra là mời được ba vị cường giả từ Tam trọng thiên hạ giới!
Ba tên cường giả bí ẩn, ba tên cường giả Tam trọng thiên Hạ hạ giới.
Người Trường Tôn gia rất rõ ràng chiến lực Đại Ma Vương, bởi thế sẽ không mời một vài tên cường giả Tam trọng thiên bình thường hạ giới hỗ trợ, như vậy ba người này tất phải là Thiên Thần Tứ Kiếp.
Ba tên Thiên Thần Tứ Kiếp, cộng thêm lão bất tử Trường Tôn gia, Đại Ma Vương liệu có thể ứng phó được không? Bọn Phủ Ma không khỏi lo lắng, đáng tiếc, chiến đấu ở cấp bậc này, bọn hắn căn bản không nhúng tay vào được.
- Giết!
Bọn Phủ Ma Đao Ma Tiễn Ma đành chuyển hướng mục tiêu vào mười mấy vạn người ngoài thành, trong mười mấy vạn người kia chí ít có hơn hai trăm võ giả Tam Kiếp, Thiên Ma Đảo lại chỉ có tổng cộng không đến trăm võ giả Tam Kiếp, số lượng chênh lệch rất xa. Hơn nữa số lượng Tam Kiếp đỉnh phong cũng có chênh lệch, bên này chỉ có năm tên Tam Kiếp đỉnh phong, phía Trường Tôn gia lại có mười tên.
Riêng số lượng quân đội phía Thiên Ma Đảo chiếm chút ưu thế, nhiều hơn mấy chục vạn, tình thế lại không mấy lạc quan. Bọn Phủ Ma không lo lắng chiến đấu dưới này, bọn hắn lo lắng nhất chính là chiến đấu mặt trên. Nếu ở mặt trên, Đại Ma Vương thắng, mặt dưới dù thua cũng là đại thắng. Nếu mặt trên thua, bọn hắn dù có giết sạch người Trường Tôn gia cũng chẳng nghĩa lý gì.
Người Trường Tôn gia cũng có suy nghĩ tương tự, bởi thế tuy song phương chiến đấu kịch liệt, song đều có bảo lưu, trước khi chiến đấu mặt trên phân ra thắng bại, mặt dưới không cần phải liều đến ngươi sống ta chết.
Tuy thế, tỉ lệ võ giả cấp thấp tử thương vẫn rất cao. Mấy chục vạn người hội tụ trên hoang nguyên, võ giả cấp thấp lại nhiều như vậy, giết đỏ mắt là chuyện quá đỗi bình thường. Võ giả cấp thấp Thiên Ma Đảo sùng bái Đại Ma Vương đến mức mù quáng, bởi thế bọn hắn tin tưởng vững chắc bên mình sẽ thắng. Cộng thêm người Trường Tôn gia tới xâm lấn Thiên Ma Đảo, phía Thiên Ma Đảo chiến đấu là để bảo vệ quê nhà, tự nhiên liều mạng dị thường.
Phía ngược lại, người Trường Tôn gia đều cho rằng Lục Ly giết chết Trường Tôn Như Ngọc, Đại Ma Vương giết chết nhị gia, ai nấy đều đỏ mắt.