Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thế lực số một có ngạo khí của thế lực đệ nhất, tôn nghiêm của bọn hắn không dung xâm phạm, cứ thế ai nấy đều toàn lực khai chiến.
Rầm rầm rầm!
Trên không trung truyền đến không gian ba động khủng bố, mặc dù không có lưu quang bay xuống, lại có khí tức kinh khiếp tràn ra, khiến người chiến đấu bên dưới không khỏi kinh hồn táng đảm.
Lục Ly còn đang bế quan, mở ra cấm chế, lại bởi không có ai quấy rầy, thế nên hắn hoàn toàn không biết gì về chuyện bên ngoài, không biết ngoài thành đã máu chảy thành sông, thây chất thành núi.
Trên tường Thiên Ma Thành đứng đầy người, đều là con dân bình thường, chiến lực không đủ, không có tư cách xuất chiến. Trên mặt bọn họ hiện đầy vẻ ngưng trọng, thỉnh thoảng nhìn lên người, thỉnh thoảng lại cúi nhìn chiến trường xa xa.
Tuy bọn hắn cũng có tín ngưỡng cuồng nhiệt đối với Đại Ma Vương, nhưng Đại Ma Vương lấy một địch bốn, trong lòng bọn hắn khó miễn có chút lo lắng. Chiến trường trước mắt tử thương càng thêm thảm liệt, rất nhiều người đều là thân nhân bằng hữu của bọn hắn, nhìn thấy những người thân quen hoặc bị thương hoặc chết đi, ai nấy đều không giấu được vẻ bi thống.
Rầm rầm rầm!
Chiến đấu kéo dài nửa canh giờ, mặt trên vẫn chưa phân ra thắng bại, người Trường Tôn gia thoáng có chút lo lắng. Bốn đánh một mà nửa canh giờ vẫn chưa phân ra thắng bại, chiến lực Đại Ma Vương khủng bố vậy ư? Nếu nửa canh giờ đều không thắng được, vậy rất có khả năng mãi vẫn không thắng được.
Hưu!
Đột nhiên, trên không trung một đạo hắc ảnh rơi rụng xuống, lúc này tất cả cường giả tại trường đồng loạt đình chỉ chiến đấu, thần niệm quét lên không trung, khóa chặt bóng đen đang rơi rụng kia.
- A ... lão tổ tông!
Mấy tên cường giả Trường Tôn gia gào lên bi thiết, trên mặt bọn Phủ Ma lại lộ vẻ cuồng hỉ. Bởi vì người rơi rụng là lão bất tử Trường Tôn gia, hơn nữa thần niệm chúng nhân quét tới, phát hiện nửa bên đầu lão bất tử Trường Tôn gia đã bị chém rụng, chết từ đời nào!
Oanh!
Thân thể lão tổ tông Trường Tôn gia ầm ầm nện trên đất, bởi vì quá mức chấn kinh, cường giả Trường Tôn gia không ai đi đỡ lấy di thể, mặc cho lão tổ tông nhà mình nện xuống, cuộn lên một mảnh bụi đất.
Chậc chậc...
Vô số người Trường Tôn gia hít sâu một hơi khí lạnh, trên mặt hiện đầy bi thống và chấn kinh. Xương cốt nơi ngực lão tổ tông bị chấn nát, nửa bên đầu bị chém rụng, tử trạng vô cùng thê thảm. Cường giả chiến đấu hoặc là rất khó phân ra thắng bại, hoặc là nháy mắt quyết định sinh tử. Chiến đấu nửa canh giờ, Đại Ma Vương lại chém giết lão tổ tông Trường Tôn gia.
Then chốt nhất là, nàng lấy một địch bốn!
Bốn người đánh một người, nếu Đại Ma Vương tung ra sát chiêu, ba người còn lại nhất định có thể hỗ trợ ngăn cản, hoặc là kiềm chế một phen, không đến nỗi khiến lão tổ tông Trường Tôn gia chết đi.
Nếu Đại Ma Vương đã có thể giết một người, vậy liền có thể giết người thứ hai, người thứ ba...
- Xong rồi!
Gia chủ Trường Tôn gia kinh hô, lão tổ chết nhưng hắn đã không có thời gian đi nghĩ nhiều. Điều hắn bận tâm bây giờ là sinh tử tồn vong của toàn bộ Trường Tôn gia, nếu ba người mặt trên đều chiến bại hoặc bị giết, rất có thể Trường Tôn gia sẽ diệt vong.
Hưu!
Mặt trên lại vang lên tiếng xé gió, tiếp đó một cỗ thi thể máu thịt be bét không thấy rõ mặt mày nện xuống, ngực người kia bị đâm xuyên một lỗ máu, đầu cũng bị nổ nát không còn, chẳng nhận diện được là ai.
- Đại nhân uy vũ, đại nhân vô địch!
Thần niệm Phủ Ma quét qua, lập tức cuồng hỉ vung tay hô lên. Tuy hắn không biết người này là ai, nhưng khẳng định không phải Đại Ma Vương, bởi vì người này là nam.
- Đại nhân uy vũ, đại nhân vô địch!
Tất cả người Thiên Ma Đảo đồng thanh quát lớn, tiếng hét vang vọng chín tầng trời, chấn cho vô số võ giả Trường Tôn gia run lên. Ngay lúc người Trường Tôn gia không biết phải làm sao, từ trên vòm trời chợt truyền đến tiếng rống giận:
- Ngươi dám giết tứ đệ ta? Ngươi có biết chúng ta đến từ gia tộc nào ở Tam trọng thiên không?
- Không phải là Nguyệt Lượng Hồ Trường Tôn gia ư?
Tiếng hồi đáp lạnh lùng của Đại Ma Vương cũng vang lên:
- Các ngươi làm mưa làm gió thế nào ở Nguyệt Lượng Hồ, bản tọa không quản. Nhưng chạy đến giới diện này hoành hành bá đạo, đừng nói chỉ ba người các ngươi, dù là tộc trưởng nhà các ngươi, bản tọa cũng dám giết!
Oanh!
Tiếng nổ trầm muộn vang lên, lại một đạo bóng người bay xuống, người này chưa chết, cứ thế bị nện xuống lòng đất, chẳng qua lần này không xông lên, mà hóa thành hồng quang vút về nơi xa, đồng thời nổi giận rống to:
- Lão Lục, đi! Đại Ma Vương đúng không? Ngươi to gan lắm, chuyện này Trường Tôn gia chúng ta tuyệt không bỏ qua!
Hưu!
Trên bầu trời sáng lên hắc quang, tiếp đó một thanh trường thương từ trên chín tầng trời đâm xuống, nhẹ nhàng đánh trúng người này, trực tiếp nổ nát đầu đối phương, kèm theo là tiếng quát lạnh của Đại Ma Vương:
- Tới còn muốn đi? Ngươi nghĩ nhiều!
Ầm!
Đầu cường giả Tam trọng thiên kia nổ tung như pháo hoa, cả người đổ rạp xuống đất, lại chết thêm một người.
- Tam ca!
Trên không trung truyền đến tiếng gào bi thương, nhưng chỉ qua nửa nén hương liền không thấy có động tĩnh nào nữa, tiếp sau, một cỗ thi thể khoái tốc rơi xuống, nện lên hoang nguyên, đầu cũng bị nổ nát, chết đến không thể chết thêm.
Toàn trường chết lặng, người Trường Tôn gia không ngừng run rẩy, trên mặt không một tia huyết sắc.
Bại, Đại Ma Vương lấy một địch bốn, nhẹ nhàng diệt sát bốn tên cường giả, Trường Tôn gia thất bại thảm hại.
- Tản ra, chạy đi!
Gia chủ Trường Tôn gia phản ứng rất nhanh, hắn hét lớn một tiếng, tung người bay vụt tới nắm lấy thi thể lão tổ tông nhà mình, sau đó cấp tốc chạy trốn về nơi xa.
Hưu hưu hưu!
Trên chín tầng trời sáng lên mười đạo thương ảnh, nhanh như thiểm điện, lần lượt đánh trúng thân mười tên Tam Kiếp đỉnh phong Trường Tôn gia. Không chút nào ngoài ý, mười tên Tam Kiếp đỉnh phong đồng loạt nổ tung, bị miểu sát trong nháy mắt.
Tiếng nói lạnh lùng của Đại Ma Vương vang lên:
- Phủ Ma, chuyện tiếp sau giao cho các ngươi, lần này nếu để người xâm lấn Thiên Ma Đảo chạy mất, tất cả các ngươi đưa đầu tới gặp ta.
- Tình hình Thiên Ma Đảo thế nào rồi?
- Không biết, trinh sát vẫn chưa truyền tin về!