Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Phủ Ma để Tần Chiến gọi “Cam gia gia”, khiến thân phận Tần Chiến bỗng chốc đề thăng mấy bậc. Mặc dù trước đây Phủ Ma tiếp kiến rất nhiều người, nhưng thái độ đều rất lãnh đạm, cũng không tỏ ý thân mật rõ ràng với ai, giờ lại đối tốt với Tần Chiến như vậy, địa vị Tần gia theo đó trở nên rất đặc thù.
Quan trọng hơn cả là quan hệ giữa Lục Ly và Tần Chiến, trước mặt bao người, Lục Ly nói ra hai từ “huynh đệ”, bằng với sau này nếu ai đắc tội Tần Chiến, Lục Ly thân là huynh đệ tất sẽ giúp hắn ra mặt, như vậy ai có thể gánh vác được?
Tiểu Ma Vương làm gì ôn thuận khiêm hòa như Gia Cát Hùng nói, mấy năm qua hắn đã náo ra bao nhiêu đại sự? Chết bao nhiêu Thần Tử Thần Nữ? Thần Tử Phó gia Hắc Viêm Điện chính là tấm gương tày liếp.
Một trường hôn lễ vốn rất bình thường bỗng chốc trở nên không tầm thường, rất nhiều người còn hối hận trước đó đưa lễ quá nhẹ, giờ đang phải nghĩ cách bổ cứu. Có sự xuất hiện của Phủ Ma và Lục Ly, sau chuyến này, đoán chừng Tần gia có thể đi ngang ở Phong Bạo Hải Vực.
Nghi thức xong xuôi, Tần Chiến dẫn theo Quỳnh tiểu thư đi mời rượu từng người, hôm nay Tần Chiến uống say, hồng quang đầy mặt, có thể cưới được nữ tử ngưỡng mộ trong lòng, hắn rất hạnh phúc.
Mấy nhà vui vẻ mấy nhà sầu!
Tần gia vui mừng hớn hở, người Hắc Viêm Điện Phó gia Bộ gia lại có chút đứng ngồi không yên, nhất là hai tên Thần Tử Hắc Viêm Điện Phó gia càng như ngồi trên bàn chông.
Lúc này, cừu địch lớn nhất của thế lực bọn hắn an vị cách đó không xa, lại có vô số người tiến đến mời rượu, phía bọn hắn lại chẳng ai để tâm, thậm chí một ít Thần Tử Thần Nữ còn nhìn bọn hắn với ánh mắt khác thường, thậm chí là châm chọc.
- Hừ!
Thấy mấy Thần Tử Thần Nữ ngày thường giao hảo với mình, giờ đây lại chủ động đi tìm Lục Ly mời rượu, tân Thần Tử Hắc Viêm Điện Diêm Kỳ rốt cục nhịn hết nổi. Rốt cục là thanh niên khí thịnh, hắn trùng trùng vứt chén rượu trong tay, thình lình đứng dậy, chuẩn bị rời đi.
Tiếng vứt chén rất lớn, dẫn lên không ít người chú ý, Tần Liên Thiên Tần Chiến và Quỳnh tiểu thư vừa mới tới thiền điện bên cạnh mời rượu nên không nhìn thấy, nhưng mấy vị trưởng lão Tần gia lại không khỏi biến sắc.
Ngày đại hôn vui vẻ, nếu Thần Tử Hắc Viêm Điện đại náo một trận, tuy Tần gia không sợ, nhưng cũng sẽ ảnh hưởng tới bầu không khí, khiến Tần gia rất mất mặt.
Lục Ly vừa mới nâng chén nhấp một ngụm, quét mắt nhìn Diêm Kỳ, lại nhìn mấy vị trưởng lão Tần gia, khóe miệng hắn lộ ra một tia bất mãn, không đợi người Tần gia mở miệng đã nhàn nhạt nói:
- Ngươi là người nào? Quá chén rồi à?
Bá bá bá!
Thấy vô số ánh mắt quét tới, mặt Diêm Kỳ thoáng đỏ lên, vừa rồi hắn chỉ hơi tức, định đặt chén xuống cáo từ rời đi thôi.
Giờ bị Lục Ly nói kiểu vậy, hắn mà đi chẳng phải càng thêm mất mặt, thân là tân Thần Tử Hắc Viêm Điện, người ở chỗ này ai không biết hắn? Lục Ly lại hỏi hắn là ai? Nếu hắn cứ thế mà đi, chẳng phải nói hắn sợ Lục Ly?
Trưởng lão Hắc Viêm Điện ở bên cạnh không ngừng nháy mắt ra hiệu, hắn lại nhìn như không thấy, gom hết dũng khí nhìn sang Lục Ly nói:
- Thần Tử Hắc Viêm Điện Diêm kỳ, Lục công tử giờ là thiên chi kiêu tử tại Nhị trọng thiên, không biết Diêm mỗ cũng là điều bình thường!
- Diêm Kỳ?
Lục Ly nhíu mày, trong lòng hiểu ra vì sao người này lại chẳng chén, nếu là lúc khác thì cũng thôi, nhưng hôm nay là đại hôn của Tần Chiến, người này không ngờ lại chẳng nể mặt như thế?
Nét mặt hắn chuyển lạnh, trong mắt tóe xạ hàn quang, không chút nể mặt nói:
- Trước kia Thần Tử đâu phải ngươi? À, quên mất, Thần Tử lần trước của Hắc Viêm Điện các ngươi bị ta giết, ngươi là đến sau mới chọn ra? Diêm Thần Tử, nếu ngươi quá chén thì đi về nghỉ ngơi, đừng ở đây làm phiền người khác uống rượu.
Xoạt!
Lời này của Lục Ly dẫn lên một mảnh tiếng xì xào trong đại điện, Lục Ly quá không nể mặt, trực tiếp điểm danh chuyện hắn đánh chết tiền nhiệm Thần Tử Hắc Viêm Điện. Đây là ném mặt Hắc Viêm Điện xuống đất, sau đó lại dùng sức giẫm lên, rồi còn muốn nhổ thêm một ngụm nước bọt nữa?
- Công tử!
Mấy tên trưởng lão Hắc Viêm Điện biến sắc, lại không đi tranh luận với Lục Ly, mà đứng dậy đè lại Diêm kỳ, sợ hắn làm loạn.
Lục Ly bây giờ đã không còn là Lục Ly lúc trước, đừng nói bọn hắn, dù là điện chủ bọn hắn có ở đây cũng không dám làm loạn. Diêm Kỳ làm loạn, sẽ chỉ tự rước lấy nhục.
Tròng mắt Diêm Kỳ đỏ ngầu, thân là tân nhiệm Thần Tử, hắn tự nhiên là thiên kiêu chi tử của Diêm gia, bình thường đều được người nâng lên cao cao. Ở bất kỳ nơi nào cũng nghe được tiếng khen ngợi lấy lòng, có bao giờ bị người làm nhục như vậy đâu? Còn là làm nhục ngay trước mặt bao nhiêu đại nhân vật.
Phủ Ma đành chịu bưng chén rượu lên uống cạn, may lần này hắn cùng theo, bằng không Lục Ly lại gây sự, nói không chừng Hắc Viêm Điện lại phải đổi Thần Tử.
Tuy Diêm Kỳ rất phẫn nộ, nhưng còn chưa đánh mất lý trí, không ngu đến độ muốn quyết đấu với Lục Ly, hắn cười lạnh nói:
- Vừa rồi Gia Cát tiền bối nói Lục công tử ôn thuận khiêm hòa, đây là ôn thuận khiêm hòa ư? Gia Cát tiền bối, hôm nay ngươi thấy thế nào gọi là ỷ thế hiếp người rồi đấy?
Gia Cát Hùng nhếch môi, lại không nói gì, ngược lại có vẻ hứng thú nhìn Lục Ly, muốn xem hắn đối phó thế nào.
Lục Ly căn bản không quan tâm người khác nhìn nhận hắn thế nào, chuyện Trường Tôn Như Ngọc hắn đều lười phải giải thích, có một số chuyện càng giải thích càng nói không rõ, người khác nhìn nhận mình thế nào có quan trọng vậy không? Có khi nào Đại Ma Vương để ý người khác nhìn mình thế nào chưa?
- Cái gì gọi là ỷ thế hiếp người?
Khóe miệng Lục Ly nhếch lên ý cười đùa cợt, nói:
- Lúc ta giết Thần Tử tiền nhiệm ngươi, có từng cầm qua thế của ai? Hôm nay là ngày huynh đệ ta đại hôn, là ngươi hung hăng càn quấy trước, bằng không ai lại để ý đến ngươi? Nói đến ỷ thế? Nếu không phải Thần Tử Hắc Viêm Điện, ngươi tính là cái thá gì? Hay là giờ chúng ta ra ngoài, ai cũng đừng mượn thế, chỉ dùng thực lực tỷ thí một phen?