Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thoáng chốc, toàn trường chết lặng, Lục Ly công khai khiêu hấn, nếu Diêm Kỳ đáp ứng tỷ thí, sợ rằng Hắc Viêm Điện lại phải đổi Thần Tử khác. Thần Tử này nhìn qua mới chỉ vừa vặn đột phá cảnh giới Tam Kiếp, Lục Ly lại từng giết không ít Tam Kiếp đỉnh phong, muốn bóp chết Diêm Kỳ chẳng phải nhẹ nhàng như bóp chết một con kiến hôi.
- Ngươi...
Diêm Kỳ phẫn nộ đến độ cả người run lên, thiếu chút đáp ứng lời khiêu chiến của Lục Ly, may mà trưởng lão bên cạnh thấy tình hình không đúng, vội xen vào nói:
- Lục công tử thật uy phong, bắt nạt một thằng nhóc thì tính là bản sự gì?
- Vậy ta không bắt nạt hắn!
Lục Ly lại không chút yếu thế, chỉ thẳng vào mặt tên trưởng lão kia nói:
- Ta bắt nạt ngươi được không? Ba tên trưởng lão các ngươi đồng loạt ra tay, Lục Ly ta một mình chấp hết!
- Ngươi...
Lần này đến lượt tên trưởng lão kia tức muốn thổ huyết, ba tên trưởng lão đều là Tam Kiếp trung hậu kỳ, song bọn hắn không dám khai chiến với Lục Ly. Lại nói Phủ Ma còn ngồi ở đây, phải biết, chiến lực Phủ Ma có thể quét ngang rất nhiều Tam Kiếp đỉnh phong.
Lục Ly thấy người Hắc Viêm Điện không dám nói tiếp, đoán chừng bọn Tần Chiến cũng sắp quay lại, thấy cảnh này chắc tâm tình vui vẻ cũng bị quét sạch.
Bởi thế mới có chút phiền chán phất phất tay:
- Muốn đánh thì đánh, không đánh thì cút ra ngoài, đừng làm phiền chúng ta uống rượu. Ngày đại hôn của người ta, các ngươi lại ở đây hung hăng càn quấy, rốt cục là có rắp tâm gì?
- Ngươi...
Trưởng lão Hắc Viêm Điện cũng giận đến cả người run lên, thấy tròng mắt Diêm Kỳ đỏ ngầu, nắm tay siết chặt, sợ Diêm Kỳ xúc động đáp ứng tỷ thí với Lục Ly, vội vàng kéo Diêm Kỳ đi ra ngoài, chỉ bỏ lại một câu:
- Chuyện hôm nay, Hắc Viêm Điện nhớ kỹ, cáo từ!
- Các ngươi không cần nhớ kỹ, điện chủ nhà các ngươi một mực nhớ kỹ đấy, nhưng có làm được gì đâu!
Lục Ly khoát tay, thuận miệng nói thêm:
- Thay ta truyền lời cho Diêm Hồng, nói ân oán giữa ta với hắn, quay đầu ta sẽ tính sổ sau.
Lúc bọn Tần Chiến quay lại, người Hắc Viêm Điện đã đi. Chẳng qua Tần Liên Thiên và Tần Chiến hẳn là biết chuyện, song bọn hắn lại làm như không biết, bầu không khí tại trường cũng khôi phục như lúc đầu, như thể người Hắc Viêm Điện chưa từng xuất hiện.
Thậm chí trải qua chuyện này, bầu không khí trong đại điện càng thêm phần náo nhiệt. Người Phó gia Bộ gia Cát gia vốn cũng định rời đi, nhưng giờ đành phải giả bộ ngoan ngoãn làm tôn tử, còn phải cười bồi.
Diêm Kỳ chính là tấm gương tày liếp, giờ mà phát sinh xung đột với Lục Ly, vậy chỉ có tự rước lấy nhục. Ngay cả trưởng lão Hắc Viêm Điện đều không dám động thủ, đám Thần Tử Thần Nữ kia há dám đi tìm Lục Ly gây sự, thế chẳng phải tự rước lấy nhục thì là gì? Hôm nay tới nhiều người như vậy, mặt mũi Hắc Viêm Điện tính là mất sạch.
Đương nhiên, mặt mũi Hắc Viêm Điện sớm đã mất sạch, Phó gia cũng tương tự, chỉ cần Lục Ly còn sống, người Hắc Viêm Điện và Phó gia đừng hòng ngẩng đầu lên.
Trước kia Hắc Viêm Điện còn thề thốt nói Địa Ngục Sát Thần đã bị bọn hắn giết, còn treo lên một cỗ thi thể làm chứng, giờ nhìn lại không khác gì trò đùa.
Vốn Hắc Viêm Điện nằm trong top mười ba mươi sáu đại thế lực, nhưng đoạn thời gian này đã có người len lén xếp Hắc Viêm Điện xuống hạng chót, chí ít uy danh là hạng chót. Hiện tại khoan nói có người tới nương nhờ Hắc Viêm Điện, ngay cả một ít cường giả trước kia tới nương nhờ đều tìm cách thoát ly.
Một đại thế lực không khả năng chỉ dựa vào một gia tộc, tỷ như Tần gia, tuy Tần gia làm chủ, nhưng rất nhiều trưởng lão lại mang họ khác. Một đại thế lực cần phải do rất nhiều gia tộc ngưng tụ lại với nhau, cần không ngừng mời chào cường giả, như vậy mới có thể giữ được uy danh và địa bàn.
Nếu một đại thế lực danh dự quét đất, đừng nói hấp dẫn cường giả bên ngoài tới nương nhờ, cường giả phụ dung trước kia đều sẽ thoát ly, dần dần thế lực sẽ theo đó suy bại, thậm chí có khả năng diệt vong.
Tình hình hiện tại của Hắc Viêm Điện và Phó gia chính là như vậy, lấy ví dụ thế này cho dễ hiểu, nếu Hắc Viêm Điện và Tần gia cùng đồng thời mời chào một thiên tài, điều kiện đưa ra là ngang nhau, vậy thì thiên tài kia chắc chắn sẽ chọn Tần gia.
Đây lên kia xuống, đợi khi nhóm cường giả đương quyền tại Hắc Viêm Điện Phó gia lần lượt chết đi, cường giả mới không cách nào thế chân, hai thế lực này sớm muộn cũng sẽ diệt vong.
Tiệc rượu kéo dài đến quá trưa, tân khách dần tán đi, song vẫn có không ít tân khách lưu lại, bởi vì Phủ Ma và Lục Ly còn chưa đi.
Lục Ly không đi là vì muốn gặp riêng Tần Chiến. Đến chiều, Tần Chiến giao lại sự tình tiếp sau cho Tần Liên Thiên, còn hắn thì mời Cam Lâm và Lục Ly đến trong tiểu viện của mình.
- Lục Ly, sau này ngươi có tính toán gì không?
Tần Chiến không nói nhảm, đợi thị nữ dâng nước trà lui ra, hắn mới thành thật hỏi. Tuy đã uống không ít rượu, nhưng với võ giả như hắn, chút rượu đó không tính là gì.
- Tính toán?
Lục Ly hơi ngớ, Cam Lâm cũng mơ hồ.
- Ngươi định sống cả đời ở Nhị trọng thiên?
Tần Chiến đi thẳng vào vấn đề, hỏi:
- Ngươi không định đi Tam trọng thiên?
- Tam trọng thiên?
Trong mắt Cam Lâm lóe lên quang mang, nét mặt có chút hướng tới. Lục Ly lại nhíu mày, Ngày đại hôn, Tần Chiến không đi bồi thê tử, lại tìm hắn nói chuyện Tam trọng thiên, đây là muốn làm gì?
Hắn cũng không giấu diếm, gật đầu nói:
- Tam trọng thiên ta nhất định phải đi, chỉ là thực lực hiện tại còn chưa đủ, chí ít thực lực tổng hợp phải đạt tới Tam Kiếp đỉnh phong mới có thể đi.
- Quả nhiên!
Trên mặt Tần Chiến hiện lên ý cười, gật đầu nói:
- Ta đoán ngươi nhất định sẽ đi xông pha Tam trọng thiên, Nhị trọng thiên đã không thể mang đến cho ngươi kích tình, ha ha ha, nói cách khác thì là Nhị trọng thiên đã không còn thứ gì cho ngươi gieo họa, người như ngươi tốt nhất là nên đi Tam trọng thiên!
- Sao gọi là gieo họa?
Lục Ly nhếch môi, vô tội nói:
- Ngươi cũng biết đấy, ta trước nay không thích gây chuyện, là người khác chọc ta.
- Được rồi, không thảo luận cái này!